41
Diêu Y Lẫm như cái bóng, một bước không rời theo sát Dương Quân.
Dương Quân đi đến vườn sau tưới hoa, Diêu Y Lẫm cầm giùm ống tưới; Dương Quân trong phòng khách xem TV, Diêu Y Lẫm an vị ở một bên nhìn; Dương Quân đến nhà bếp uống nước, Diêu Y Lẫm theo sau uống cà phê.
42
Dương Quân không nhúc nhích, Diêu Y Lẫm nhếch mép lộ ra tia cười khổ:
“Ngươi không cần lo lắng, ta không sao, sau này cũng sẽ không tìm ngươi gây phiền toái.
43
Diêu Y Lẫm có chút do dự, nhìn sắc mặt hắn hỏi: “Ngươi… không sợ sao?”
Dương Quân đứng vững, vẻ mặt trong bóng tối không nhìn rõ biểu tình.
Chậm rãi nói: “Không sợ.
44
Quay lại phòng khách, Dương Quân cùng sâu nhỏ vẫn đang nói chuyện, thấy bọn họ tới hai người đồng thời ngừng lại.
Bùi Nguyệt Thần kéo sâu nhỏ, “Bảo bối, chúng ta phải đi thôi.
45 Cùng với trình độ thao tác vi tính của Dương Quân dần quen thuộc, thì trình độ nấu ăn của Diêu Y Lẫm cũng tiến xa được vạn dặm. Thậm chí còn có một ngày làm nguyện một bữa thịt nướng ở trong sân.
46 Rượu có khi lại là một thứ tốt, Diêu Y Lẫm lúc này nghĩ. Bình thường muốn hôn, người còn chưa được hôn, đã sớm bị mấy cái tát. Nghĩ lại lần đầu tiên với bảo bối cũng là nhờ rượu trợ giúp.
47
Bữa sáng thật ngon, nước canh gà vàng óng, mùi cháo thơm nức, Dương Quân thích ăn cay, trước mặt đặc biêt có quả ớt, cùng hành thái lát.
Dương Quân sắc mặt tái nhợt, nhìn đổ ăn trước mắt, rõ ràng là hắn không muốn ăn.
48
Diêu Y Lẫm đi rồi, cục cưng một mình Dương Quân chăm sóc, bình thường nhìn người kia làm thấy thật dễ dàng, chính mình làm lại luống cuống tay chân.
Cục cưng buổi trưa tỉnh ngủ không bao lâu liền khóc, kiểm tra không thấy tè ra quần, Dương Quân chạy đến nhà bếp lấy sữa nóng.
49 Xuất hiện nữ nhân, trưởng bối trong tộc mừng như điên, nói cái gì mà Diêu Y Lẫm cùng nữ nhân này là trời sinh một đôi, lại nửa lừa nửa uy hiếp bắt Diêu Y Lẫm đi thân cận.
50
Dương quân dở khóc dở cười mà ngồi nhìn một bàn cơm trước mặt.
Diêu Y Lẫm có phải là xem hắn như heo mà nuôi?
Từ khi kiểm tra thấy hắn mang song thai đã bắt đầu, Diêu Y Lẫm không đối với hắn dè dặt nữa, mỗi ngày cơm nước bất kể là số lượng hay số lần đều tăng gấp bội, thậm chí càng ngày càng khoa trương mà tăng thêm.
51 Diêu Y Lẫm đang ở nhà bếp bận rộn, thành thạo chiên hai cái trứng thật đẹp mắt, nhanh nhẹn cắt ra chân giò hun khói, cầm lấy một ly sưã đậu nành lên lầu, phối hợp như vậy có chút kì quái nhưng dạ dày Dương Quân uống không được mùi sữa tươi.
52 Đảo mắt một cái đã đến tháng, bụng Dương Quân đã lớn đến khủng bố rồi, đến một động tác bình thường cũng làm hắn khổ cực không gì sánh được. Hơn nữa không giống phụ nữ mang thai chính là, bất luận hắn ăn bao nhiêu thứ, trên người cũng không tăng thêm chút thịt nào, đại khái dĩnh dưỡng toàn bộ bị thai nhi hấp thụ hết rồi.
53
Ngày giải phẫu sau nhiều lần thảo luận nghiên cứu cuối cùng cũng được quyết định, đối với mỗi lần kiểm tra sức khỏe, Diêu Y Lẫm phi thường coi trọng.
Đến nơi mất gần nửa giờ, xe từ từ yên tĩnh mà chạy trên đường, nhưng không lâu sau yên lặng này bị đáng vỡ.