21 Bệnh nhân vào thứ hai luôn vô cùng nhiều, Trần Hãn khám hết bệnh nhân này đến bệnh nhân khác, cũng may hắn đã hình thành thói quen với kiểu bận rộn này, thân là bác sĩ thì an ủi lớn nhất chính là mình có thể chữa được bệnh cho người bệnh.
22 Ngày hôm sau Lý Hi không tiếp tục xuất hiện nữa, nhưng càng như vậy hắn càng không thể yên tâm. Hẵn vẫn hiểu rõ tính tình Lý Hi, tuỳ hứng lên thì thật sự là chuyện gì cũng làm được.
23 Uông Cẩm Viêm lau tóc từ phòng vệ sinh đi ra lại nhìn giờ một lần nữa, không nghe nói hắn tăng ca cũng không gọi điện thoại, bây giờ còn chưa về khiến Uông Cẩm Viêm không nén nổi cầm di động lên gọi điện thoại.
24 Đây là lần đầu tiên Uông Cẩm Viêm đến nhà Uất Trì, lớn hơn nhà y rất nhiều, chủ yếu là màu trắng, trên bàn trà là một bể cá lớn, bên trong nuôi đủ loại cá vàng, trên ban công trưng đầy hoa cỏ, nhìn qua còn rất có phong cách.
25
Bệnh của Lý Hi là bệnh cũ, mỗi lần tái phát đều dày vò lặp đi lặp lại. Bệnh tình của Lý Hi không thấy tốt hơn, Trần Hãn cũng bị làm khổ đến mặt mũi tiều tuỵ
Ban ngày Lý Hi ngủ nhiều dẫn đến buổi tối đầy tinh thần, Trần Hãn ngồi một bên xem tin tức đến nhập thần, Lý Hi cảm thấy không thú vị, nhấc chân quấy rầy nhưng cậu không thành công đành dứt khoát ngồi dậy, “Trần Hãn, thời sự có cái gì hay mà coi!”
Mắt Trần Hãn vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào tin thời sự, “Vậy em muốn làm gì?”
Con ngươi Lý Hi xoay tròn rồi bước xuống giường ghé vào trên lưng Trần Hãn ôm lấy hắn, “Nếu không thì chúng ta đi siêu thị, sau đó anh dạy em học nấu ăn có được không!”
Trần Hãn quay đầu lại nhìn bộ dáng nóng lòng muốn thử của cậu liền cười cười, “Anh bảo đảm nhiệt huyết của em sẽ không duy trì được một tiếng đâu.
26 Có một bệnh nhân kỳ quái mới tới bệnh viện, không chịu ngoan ngoãn phối hợp trị liệu mà một lòng tự tìm cái chết, đứng ở tầng thượng của bệnh viện muốn nhảy lầu.
27 Khi Uông Cẩm Viêm biết chuyện này đã là vài ngày sau đó, Tôn Tiến từ bên ngoài trở về, Uông Cẩm Viêm và Uất Trì đang làm việc trong phòng còn chưa đi, Uất Trì thấy một tờ báo đặt ở trên bàn nên nhân lúc Uông Cẩm Viêm không chú ý liền cất vào trong ngăn kéo mình.
28 Nhà của Trần Hãn ở trung tâm thành phố, mỗi ngày xe đến dưới lầu không được an ninh lắm, vì sợ tâm tình của Trần Hãn bực bội nên Uông Cẩm Viêm mang Trần Hãn trở về nhà mình.
29 Hai người đều khôi phục công việc bình thường, cuộc sống lại trở về như lúc trước, nhưng mà tâm tình của Trần Hãn đã thay đổi rất nhiều, thay đổi là càng xác định rõ và kiên định hơn.
30 Nhìn Trần Hãn bị đẩy vào phòng giải phẫu, tim Uông Cẩm Viêm vẫn chưa bình tĩnh lại, tâm trạng khẩn trương rầu rĩ không có giờ phút nào không thôi xé rách linh hồn của y.