21 “Đương gia, Tạ Nhị tiểu thư gửi thư tới!” Thư phòng Đồ Nhị Gia giơ một phong thư chạy vào, có thể thấy được vui mừng trong giọng nói.
“Ah? Mau đem tới ta xem!” Hai ba bước nghênh đón, “Ha ha, Mộng La nói các nàng ngày mai sẽ đến, nhanh đi gọi người đem phía Tây viện dọn dẹp đi, lại gọi Mã Ba đi giết hai con dê!”
“Được!” Đồ Nhị Gia cao hứng lập tức đi làm ngay.
22 Nhìn Thanh Đồng cái đầu nhỏ càng cúi càng thấp, tiểu lông mày càng ngày càng nhăn, tiểu thần sắc càng ngày càng xám xịt. Lục nương thổi phù một tiếng vui vẻ đi ra, “Ôi!!! Đồng nhi của chúng ta ghen rồi.
23 Hôm qua Tam nương trong viện chọn lựa một đêm, nhìn bọn thủ hạ mắt thâm quầng, lại nhìn thành phẩm trước mắt, trong lòng tự nhủ không có toi công bận rộn, xem như đã giúp tiểu tổ tông kia chuẩn bị tốt rồi.
24 “Tam nương! Tam nương ~ Tam nương ~ “
“Hừ, ngươi cái tiểu tổ tông còn biết đến ah. ” Quẳng xuống may vá.
“Tam nương tốt nhất rồi, ta vừa nghe Tiểu Tranh Tử nói xong cũng đã chạy tới, nhanh cho ta xem một chút, nhanh cho ta xem một chút!” Bóp vai! Đấm lưng! Bưng trà!
“Được rồi được rồi, nghỉ ngơi một chút đã, xem ngươi vội vàng chưa kìa.
25 Còn có thể là đâu, đương nhiên là trên người Đồng đại mỹ nhân của chúng ta truyền đến rồi.
Thanh âm càng gần mọi người lại càng yên tĩnh, trong lòng tự nhủ bình thường không gặp ai trên người mang theo lục lạc ah.
26 Đêm đó Thanh Đồng bị mang trở về.
Ném tới trên giường! “Ai bảo ngươi mặc thành như vậy!” Trừng mắt!
Hình dáng cô vợ nhỏ đáng thương: “Đương gia, Đồng nhi mặc đẹp mắt không?”
“…” Lại trừng!” Đại nương cùng Đại trưởng lão đều giúp ngươi nói chuyện!”
Bò bò quỳ trên giường, giơ ra một gương mặt vô tội: “Đương gia, Đồng nhi mặc đẹp mắt không?”
“…” Nhịn xuống! “Quần áo là ai làm cho ngươi!”
Nhảy cà tưng xuống giường, giữ chặt ống tay áo của hắn, lay ah lay, “Đương gia, Đồng nhi mặc đẹp mắt không?” … ! ! Đó là cái yêu nghiệt gì!
“Ngươi xem ngươi xem, còn có Tam nương tặng cho ta khăn lụa, nàng nói như vậy sẽ lộ một nửa nam nhân thích nhất rồi.
27 “Dạng này tính là ưa thích rồi hả?” Gương mặt gần trong gang tấc, mang theo ánh nhìn nghiền ngẫm.
“Ngươi, ngươi đáng ghét. ” Quay đầu đi, không nhìn hắn!
“Ah? Đồng nhi không thích như vậy?” Ngón tay thon dài gạt ra mái tóc dài, “Vậy tại sao cổ đều đỏ lên rồi?”
“Ta, ta nào có!” Kéo kéo kéo, kéo cổ áo!
“Ân!” Xoay người ngồi ở bên giường, “Để ta nhìn.
28 Ô ô, sao có thể bất động nha, bất động chính là đứa đầu đất!
Nhìn tiểu thân thể càng gần sát chính mình bất an vặn vẹo “Như thế nào, Đồng nhi gấp gáp như vậy?”
“Ngươi! Ngươi hỗn đản!” Muốn đẩy ra hắn, đáng tiếc tay chân đã mềm nhũn mất hết khí lực.
29 “Đồng, Đồng nhi thật là khó chịu, ô ô…”
Ý xấu gặm cắn không ngớt, “Đồng nhi khó chịu ở đâu?”
“Ô, đừng ăn Đồng nhi, cảm giác thực kỳ quái. ” Hỗn loạn khóc nức nở mang theo thanh âm đứt quãng.
30 Thế nhưng, thế nhưng thật sự là quá lớn, đối với Thanh Đồng mà nói, cần hai bàn tay mới có thể bưng lấy đồ vật, như thế nào, như thế nào cho vào nơi đó được!
Thanh Đồng kêu rên, bình thường mang theo đồ vật lớn như vậy chạy loạn, ngươi không sợ mất đi cân đối à! ! Mệt chết ngươi! !
Kêu rên ah kêu rên, Nghiêm Tín Triệt một chút cũng không có chậm trễ động tác, bởi vì sự tình phát triển đột ngột, khục khục, lúc trước cũng không có chuẩn bị cái gì, chỉ có thể lấy nguyên liệu ngay tại chỗ, xem ra Thanh Đồng vừa rồi bắn chính là vừa vặn –.
31 Ngày hôm sau vừa đem Thanh Đồng từ trong chăn lôi ra cửa liền vang lên.
“Ai?” Mau đứng lên! Còn dám trốn bên trong!
“Đương gia, là, là Tước nhi.
32 Giày vò hồi lâu Thanh Đồng đã sớm đói bụng, tiếp nhận canh tổ yến trên tay Tước nhi nhiệt tình ăn.
Có thể không ăn sao, đây chính là Nhị nương sáng sớm bận rộn làm cho ngươi đấy, đại bổ!
Nghiêm Tín Triệt nhìn nhìn Thanh Đồng hôm nay mang váy phấn hồng thêu lá sen nhỏ, khóe miệng một mực co rút, trong lòng tự nhủ yêu nghiệt ah, yêu nghiệt! !
“Đương gia, ” Tước nhi gương mặt đỏ thẫm, “Nhị nương đặc biệt phân phó để cho ngài cũng ăn.
33 “Không đúng không đúng, là đường!”
“Đây là cái gì?”
Nếm thử “Muối!”
“Ah! Nhầm rồi!”
“Không có việc gì không có việc gì, lại đổ vào một ít đường là được rồi!”
“Có thể sao?”
“Đổ nhiều một chút!”
Đổ vào nửa lọ!
“Củi ở đâu?”
“A?”
“Làm sao đốt lên?”
“Không biết!”
Trời mới tờ mờ sáng, trong phòng bếp đã loạn cào cào, xoong nồi bay đầy trời, bột mì, vạc nước cũng méo mó nằm trên mặt đất.
34 Theo hai người truy đuổi, Nghiêm Tín Triệt vẫn là ăn hết, không chỉ hắn ăn hết, cái gì Đại nương Nhị nương, Đại trưởng lão Nhị trưởng lão cũng đều không một ai may mắn thoát khỏi, hiện tại ai trông thấy hai người bọn họ đều trốn lẹ.
35 Đêm đã khuya, Tạ Mộng La nằm cả buổi vẫn là ngủ không được, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào ván giường ngẩn người.
Chính mình thích Nghiêm Tín Triệt trước, thế nhưng Thanh Đồng vừa mới tiến lâu đài liền được chuẩn phu nhân, theo lý thuyết mình có lẽ hận đến ngứa răng mới đúng, như thế nào ở chung vài ngày phát hiện hắn cũng không có đáng ghét như vậy, ngược lại là có loại cảm giác nói không nên lời, hình dung như thế nào nhỉ, đại khái là tự nhiên a, không có dáng vẻ kệch cỡm cũng không có giả bộ, đơn thuần tinh khiết như vậy, sau đó bất tri bất giác trở thành bằng hữu.
36 “Cái gì? Nữ!” Một cái bạo lật! “Mẹ nó ai bảo ngươi bắt cái nữ nhân trở về!”
“Bang chủ, không, không có ai đi ra, chúng ta đều ngồi hai ngày rồi. ” Ủy khuất.
37 Vừa lau nước trà trên mặt! “Hắn đoạt lão bà của lão tử! !”
Cái gì! ! “Giỏi lắm Nghiêm Tín Triệt, dám sau lưng ta tìm người khác, là đoạt cơ đấy! ! Ta, ta ” Một bên nói một bên đưa mắt nhìn khắp nơi, theo góc tường quơ lấy cây gỗ “Ta đánh chết, đập chết ngươi!”
“Ai ai ai!” Một đám tranh thủ vây quanh ngăn lại hắn “Võ công của hắn cao vô cùng!”
“Ta biết rõ!” Giãy dụa, buông ra lão tử!
“Ngươi, ngươi là lão bà của hắn sao, tại sao đối với chúng ta hung ác như vậy.
38 “Là Ba Mộc!” Tạ Mộng La nhìn thẻ gỗ trong tay Nhị trưởng lão “Đây là vật của bọn cướp!”
“Ba Mộc là ai!” Bất kể là ai, chỉ cần dám làm Thanh Đồng bị thương hắn nhất định chết không toàn thây!
“Nói ra rất dài dòng, tóm lại trước tìm được Đồng nhi đã!”
–.
39 “Hừ!” Hung hăng rút về đại đao.
“Nghiêm đại ca các ngươi không có sao chứ!”
Thanh Đồng lắc đầu.
Nhìn đứa nhỏ trong ngực nắm chặt chính mình, may mắn hắn không có việc gì, “Ngươi như thế nào đến nơi này!” Giả vờ giận!
“A… là bọn hắn bắt ta đến đấy…” Ủy khuất.
40 Tiễn chân Tạ Mộng La cùng bọn Ba Mộc, Nghiêm Tín Triệt dắt Thanh Đồng trở về, “Sau này không cho phép lại mặc nữ trang!”
“Vì cái gì?” Giơ chân!” Còn có thiệt nhiều quần áo mới chưa có mặc qua đây này!”
“Không có vì cái gì! Toàn bộ tịch thu!”
“Vì cái gì! Vì cái gì!” Không đi! Làm nũng!
“Ta nói, không có vì cái gì!” Kéo!
Còn không đi!
Lông mày dựng lên, “Có đi hay không!”
Quay mặt! Không đi!
Một phút đồng hồ, hai phút…
“Ah ah ah! Thả ta xuống! Ta sợ độ cao! Hỗn đản! Cặn bã! Mau buông ta ra! !” Đá đá đá!
Vỗ vỗ mông Thanh Đồng “Thành thật một chút!” Khiêng ngươi còn quấy!
Chúng ta Nghiêm Đại đương gia đánh chết sẽ không thừa nhận là vì ghen tỵ người khác thấy được bộ dạng của Thanh Đồng, cho nên! Nữ trang toàn bộ tịch thu! Sau này chỉ cho phép mặc cho một mình hắn xem!
Đem hắn hướng trên giường quăng lên.