61 Ngủ không được! Xoay người! Vẫn là ngủ không được! Ô ô… Mất ngủ!
Tiểu lão hổ hiện tại đã hơn sáu tháng tuổi, mỗi ngày vừa mở mắt câu nói đầu tiên là Đồng Đồng! Cha mẹ cũng xếp sau rồi.
62 “Ai ôi!!! Chậm một chút chậm một chút. ” Kéo tay của nàng “Đã như vậy còn khắp nơi chạy loạn!” Tam nương giả vờ giận.
“Mỗi năm đều đến, năm nay không tới trong lòng lại khó chịu!” Cười đi xuống xe ngựa, Ba Mộc bên cạnh luôn dìu nàng, con mắt đều không rời đi bụng Mộng La.
63 Mọi người trong lòng tự nhủ đồ ngu kia, nhà ngươi đã bao giờ gặp nam nhân sinh con chưa, đến đây phá đám phải không!
Nghiêm Tín Triệt vòng tay ôm lấy Thanh Đồng “Đồng nhi mệt rồi hả?”
Lắc đầu, ảm đạm “Mộng La tỷ tỷ, Đồng nhi là nam, không thể sinh con.
64 Hai tháng này trong viện Thanh Đồng không ngớt người qua lại, không phải mang đến hoa quả thì là bào ngư tổ yến, chỉ vì một câu của Thất trưởng lão “Quá gầy! Ăn béo một chút mới nhanh thụ thai!”
Nghiêm Tín Triệt sờ sờ bụng nhỏ tròn vo của Thanh Đồng, quả thật là mập một chút rồi, đầy xúc cảm! Vừa định có động tác kế tiếp, Bôi Nhị gia liền vọt vào!
Che mắt! Không thấy gì! Không thấy gì!
Nhíu mày “Làm sao vậy?”
“Ah?” Đột nhiên lấy lại tinh thần “Thất trưởng lão trở về rồi!”
Thanh Đồng tựa như thỏ con nhảy xuống giường, “Xú lão đầu trở về rồi! !” Vội vàng xỏ giày chạy ra!
Bên này Thất trưởng lão ôm chặt nồi thuốc, Thanh Đồng cùng Nghiêm Tín Triệt liền vọt đến, hai người đều gấp chết rồi, Nghiêm Tín Triệt còn biết hỏi một chút trên đường có khổ cực hay không, Thanh Đồng lại la ó, lát sau liền nhảy lên lưng Thất trưởng lão, tay vẫn còn trong lòng ngực của hắn mò lấy mò để “Dược đâu rồi, dược đâu rồi?”
Thất trưởng lão khóe miệng co rút, trong lòng tự nhủ ngươi thằng ranh con kính già yêu trẻ như vậy đấy!
Nghiêm Tín Triệt đem Thanh Đồng gỡ xuống “Thất thúc, tìm được dược rồi hả?”
Hất cằm về phía nồi thuốc “Cũng không nhìn là ai xuất mã!” Đốt một túi thuốc, “Qua mỗi ba canh giờ thêm nước một lần, lửa không cần động, cứ như vậy chờ đến sáng sớm ngày mai lại gọi ta, ta trước ngủ một lát!”
“Cảm ơn Thất thúc!” Không cách nào biểu đạt hưng phấn!
Khoát khoát tay, cầm tẩu hút thuốc trở về.
65 Thời điểm mang chén dược đen sì kia đến trước mặt Thanh Đồng hắn vẫn là run bắn cả người rồi, dược, như thế nào nghe lại đắng như vậy!
Nhíu mày, bưng chén, giống như chuẩn bị chịu chết.
66 Nâng cao bụng cực lớn, một tay vịn khung cửa một tay vịn eo, chậm rãi bước “Triệt Triệt, ta đến rồi!”
Hai bước đi đến trước mặt hắn, mặt đen!
“Hắc hắc” ngẩng đầu nhìn hắn, lộ ra một hàng răng nhỏ trắng noãn.
67 Lại là một mùa hè, Thanh Đồng đã mang thai tám tháng rồi, mùa hè giống như đặc biệt dài dằng dặc…
Phơi ra cái bụng tròn vo nằm ở trên giường, một chữ, nóng đến chết rồi! Mùa hè năm nay sao có thể nóng như vậy! ! !
Một đĩa lê ướp lạnh đưa đến “Đồng nhi ăn trái cây nào!”
Bất động!
“Đồng nhi, Thất thúc nói ngươi không thể lại lười như vậy, phải vận động một chút!” Kéo hắn!
Vẫn bất động!
Lệ tuôn “Ô ô, nóng quá!”
Quay đầu lại nhìn khối băng trong góc phòng, lại nhìn giường băng trước mắt, rất mát mẻ ah, như thế nào Thanh Đồng mỗi ngày đều kêu nóng!
Nghiêm Tín Triệt cầm cây quạt trên giường quạt cho Thanh Đồng “Được chưa?”
Gối đầu lên chân Nghiêm Tín Triệt “Ân ân, quạt mạnh chút đi!” Bàn tay nhỏ bé vuốt ve bụng nhỏ hình cầu “Triệt Triệt, ngươi sờ xem, nó lúc cứng lúc mềm ah!”
Tiếp tục quạt, nghĩ nghĩ “Có lẽ là bé trai a!”
–.
68 Lúc tiến vào tháng thứ chín, cũng là thời điểm Thanh Đồng sắp sinh, toàn bộ lâu đài cao thấp mỗi ngày coi chừng hầu hạ, mọi người cũng rất hưng phấn, Tam nương đã làm xong một xấp áo yếm cho đứa nhỏ rồi!
Qua hơn nửa tháng Thanh Đồng một chút biểu hiện sắp sinh đều không có, mỗi ngày phơi cái bụng lớn càng không ngừng ăn ăn ăn…
“Lão Thất, thế nào còn chưa có động tĩnh?” Đại trưởng lão chắp tay sau lưng đi quanh.
69 Mọi người đều bị đuổi ra, nguyên một đám đứng trong sân, thỉnh thoảng đi đến hé ra khe cửa, vẻ mặt lo lắng, chỉ cho Nghiêm Tín Triệt ở lại bên trong giúp Thất trưởng lão đỡ đẻ cho Thanh Đồng.