Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ny Thích Tuấn Anh Lâu Đến Vậy Sao

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 40
Chương mới nhất: Chương 40
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tình đơn phương Một cuộc tình tự mình làm chủ. . . Một mình hưởng thụ Tự bắt đầu đến diễn biến và. . . tự kết thúc +Tôi cũng đã từng đơn phương một người Mắt nóng,mũi cay vài lần +Thì đơn phương mà.

Danh sách chương Ny Thích Tuấn Anh Lâu Đến Vậy Sao


Chương 21

21 Chú Lực đi công tác xa nhà, cô Hoa thì lên chức nên lu bu công việc suốt ngày. Không ai rảnh thế nên hôm nay nó phải bắt xe bus đến trường. . . Tâm trạng không vui cộng thêm sinh khí không có nên nó ngơ ngác đứng dưới bến chờ xe bus vô lặng nghĩ về ai đó.


Loading...

Chương 22

22 Chiếc thẻ học sinh bị rớt lại ngay tại chiếc ghế bên trong chiếc xe BWM của ông Thiên Nam, ông cầm chiếc thẻ học sinh trên tay '' Triệu Gia Bảo Ny, sao lại có sự trùng hợp vậy.


Chương 23

23 Qủa thật rất hợp với tâm trạng nó hiện giờ, rất giống, giống lắm cơ. Đơn phương là gì chứ! là một thứ tình cảm cũng giống ngang ngang với tự kỉ vậy sao.


Chương 24

24 Hai chiếc xe cùng dừng lại ở trạm nghỉ chân cuối cùng và đó cũng là điểm du lịch của cả tập thể 11a9 và khối 11. Học sinh từ hai chiếc xe đổ ra ào ào, tuy nhiên không có cảnh hỗn độn chen chúc nhau, vì tụi nó đã được học qua khóa thực tập khi còn học lớp 9, kiến thức cơ bản là trong tình thế hiểm trở thì mọi người phải bình tỉnh Thành là người cuối cùng rời khỏi chiếc xe, sau 2 tiếng vật vã trong nỗi nhớ thì bây giờ là thời điểm để cậu thỏa thích tung tăng vui đùa chạy nhảy mặc dù không khí trên chiếc xe cậu đi rất sôi động nhưng Thành vẫn thấy rất ngột ngạc làm sao ấy! Cũng ở thời gian đó, Tuấn Anh và nó từ chiếc xe còn lại bước xuống, nó thì khuôn mặt đơ đơ buồn ngủ trông cũng rất đáng yêu, còn Tuấn Anh thì vẫn giữ phong thái sang chảnh và không ít nữ sinh ngây ngất trước vẻ đẹp huyền bí ấy- Mỗi lớp chia ra 2 team.


Chương 25

25 --tại lớp 10a9--- Cái gì? Tuấn Anh và Bảo Ny vẫn còn ở trong rừng sao- nét mặt lo lắng của cô Lan Anh nổi lên. Nếu việc này đến tai hiệu trưởng có lẻ cô Lan Anh sẽ phải rút đơn ra khỏi ngôi trường này.


Chương 26

26 Tuấn Anh đưa hai bàn tay to lớn của mình ra để tiếp nhận những cây nấm từ phía nó. Nhìn nó cũng khá đói lắm, cùng hoàn cảnh thôi mà. Ai chẳng bị đói như nhau, nhưng cơ thể nó bị suy nhược lắm.


Chương 27

27 Nó bước từ chiếc xe bus xuống, tâm trạng đang rất hào hứng ''nhất định phải kể chuyến đi thú vị này cho mẹ nghe mới được'' nó cầm bó hoa lưu_ly đưa lên ngửi rồi chợt mỉm cười một mình.


Chương 28

28 --- Trưa hôm sau---- Vừa bước chân vào cửa lớp, lập tức có một đứa học sinh nào đó chụp lấy nó áp sát nó vào tường, hành động rất nhanh khiến nó phản kháng không kịp nên đành nhắm mắt lại cho ra sao thì ra, đôi mắt hơi cứng đờ vì tối qua khóc hơi nhiều nên giờ có phần xưng lên - Bà làm gì mà con nhỏ Hải Vy đòi hôm nay xử bà đó?- Tâm Như hét bằng giọng bực bội, thì ra là Như, cứ làm nó hết hồn- Ny đâu có làm gì đâu?- nó mở to đôi mắt khi nghe Tâm Như nói- Tui không biết, tụi nó rầm rầm trên face ấy! Tui chỉ nghe lóng được thôi.


Chương 29

29 Tuấn Anh ôm cặp xuống bàn cuối cùng, miệng nở một nụ cười mãn nguyện. Có ai biết rằng những thay đổi này đều một tay cậu sắp đặt, muốn những người khác không chú ý thì phải dùng cách này, Tuấn Anh đi xuống, nó cũng hiểu ý nên xích vô bên trong ngồi, vì Tuấn Anh thích ngồi bên ngoài @@- Làm gì mà né né vậy- Tuấn Anh thấy lạ- À không có gì- nó gượng cười Nhưng bao cảm xúc hòa quyện làm một, vừa vui, vừa buồn, vừa đau khổ, nó ước cái gia đình của nó được quay trở về như ngày xưa chứ đừng như vậy nữa, vẫn đề gia đình thôi cũng biết nó xa sút thế nào không.


Chương 30

30 Tuấn Anh lôi thẳng nó vào trong xe, hôm nay cậu nhất định phải đưa nó về nhà. Chưa bao giờ nó thấy Tuấn Anh có khuôn mặt đỏ ửng và cặp mắt tóe lửa như vậy.


Chương 31

31 Nó thức dậy sau một đêm tưởng chừng như rất dài, cổ họng nghẹn ứ, khắp cơ thể run run mất sức sống. Chợt nhận ra căn phòng Ny đang nằm có vẻ hơi lạ so với căn phòng của nó, vội tung chiếc chăn bông mềm mại màu nâu ra khỏi người, Ny bật dậy khỏi giường, đôi chân tiếp vào nền sàn lạnh lẽo làm Ny co đôi chân lên rồi từ từ làm quen với cái lạnh đó Đứng thăng bằng được trên nền sàn là một điều vô cùng khó khăn, trời đã trở vào mùa đông, không khí buổi sáng trong căn nhà Tuấn Anh trước giờ đã lạnh lẽo này còn lạnh hơn.


Chương 32

32 - Dậy rồi à?- Tuấn Anh đứng đằng sau lưng nó khàn giọng hỏi, có lẽ cậu bị ốm- Uhm, hô qua ai đưa Ny về đây vậy, còn áo quần nữa, gia đình Ny thì sao, họ đã biết chưa- nó quay người lại hỏi Tuấn Anh một mạch Tuấn Anh hơi bất ngờ trước những câu hỏi dồn dập của nó, nhưng vẫn mỉm cười giải thích lại những câu hỏi của nó bằng chất giọng khàn đục - Hôm qua TuẤn Anh đưa Ny về đây, do Ny bị ngất nên không thể đưa Ny về nhà, còn chuyện về gia đình Ny thì Tuấn Anh đã gọi cho ba mẹ Ny rồi, việc áo quần thì Tuấn Anh đi mua, còn người thay cho Ny là mấy nhân viên nhà Tuấn Anh-- Uhm- nó bẽng lẽng- Đói chưa?- Tuấn Anh chợt hỏi nó- Rồi chứ, đói đi không nổi luôn nè!- nó trêu ngươi - Xuống dưới nhà ăn sáng đi.


Chương 33

33 Nhớ đến những kỉ niệm một thời thơ ấu đã qua, lòng cậu không khỏi bồi hồi, Tuệ Lam là người con gái đầu tiên ban cho cậu sức sống, và cũng là người con gái duy nhất cho cậu biết rằng trong cuộc sống này vẫn còn vô số điều quan trọng và hay ho mà cậu cứ ngưỡng tưởng rằng tất cả là vô vị.


Chương 34

34 Không gian như lắng đọng, tất cả thời gian như ngừng trôi, xe vẫn lăn bánh, nó vẫn vậy vẫn ôm cái vật trước mặt nó khư khư không buôn ra!!! - Ôm đã chưa?- Tuấn Anh lên tiếng khi thấy đôi bàn tay ôm vào vòng eo cậu càng lúc càng siết chặc- Chưa!- nó trả lời tỉnh bơ như chưa có chuyện gì vậy- Vậy thì ôm lỏng lỏng ra cho tui thở miếng, ôm chặc vậy sao mà thở cho nỗi- cậu nhe hàm răng ra nhìn lui sau lưng mình Chật! chật! nó đang ôm Tuấn Anh chứ không phải cái mà nó nghĩ là vật gì đó! Hoàn toàn là xe không hề bị ngã, chỉ là qua khúc quanh nên mới chao đảo thôi!!!!!!!! Ối dồi dấu mặt vào đâu đây??? Làm gì có kiểu con gái nào tự tiện ôm một thằng con trai ngoài đường như vậy?? Còn không là gì của nhau nữa cơ! ''biết dấu mặt vào đâu đây trời! Chắc có cái lỗ nào chắc chui xuống luôn'' nó hận nó không thể dấu mặt vào đâu đây?? còn Tuấn Anh, cậu vẫn đang cười, nhe nguyên hàm răng trắng đều ra nhìn nó khiêu khích Làn gió đông nhè nhẹ thôi tung bay mái tóc, những sợi tóc tung tay rồi đan xen gây rối bời mái tóc màu nâu hạt dẻ.


Chương 35

35 Chiếc xe đạp phanh lại trước cổng nhà nó. Lại xe đạp, nguyên ngày hôm nay đi đâu Tuấn Anh cũng đưa nó đi bằng xe đạp hết, ngồi phía sau chiếc xe của cậu tạo cho nó cảm giác bình an lắm, nếu ngày hôm nay mà hẹn hò thì quả thật tốt biết mấy, cậu còn mua cho nó trà đào, thứ mà nó không biết đến nữa, còn bộ váy trên người này nữa.


Chương 36

36 Chiếc xe vẫn lăn bánh với tốc độ đều đều, không quá chậm và cũng không quá nhanh. Bà Đình Ân ngồi hàng ghế đầu với chồng mình, còn nó thì ngồi lủi thủi đằng sau, hầu như cả hai người đều không quan tâm sự có mặt của nó trên chiếc xe này.


Chương 37

37 Tắm rửa và ngắm mình một chút trong gương nó quyết định bước xuống với chiếc áo voan màu trắng và chiếc quần jean đùi đai cao, lục lọi tủ áo quần hầu như là váy và những bộ cánh để đi hội.


Chương 38

38 Anh muốn hét thật to cho người con gái trước mặt mình rằng '' tôi thích em, tôi không muốn em đi hẹn hò hay đi cùng một người con trai khác. Em hiểu chứ'' muốn nói thật to, thật dong dạc cho người con gái anh yêu thương hiểu được lòng mình sao mà khó khăn quá ''tôi yêu em'' Ba từ ngắn gọn xúc tích thôi mà anh cũng không nói được, có phải là đồ bỏ đi hay không Mãi đăm chiêu với những dòng suy nghĩ anh không làm chủ được con đường mình đang đi.


Chương 39

39 Sáng nay đã nó đã được xuất viện để trở về nhà. Vết thương cũng không quá nặng, chỉ là trầy sướt ở phần tráng mà thôi. Định bụng qua chào hỏi cậu bạn nhưng nhìn lại thì thấy cậu ấy đã không còn nằm ở đó.


Chương 40

40 - Được! Ra khỏi nhà và không mang theo gì dù chỉ là một cắt_ ông Tuấn Minh đập chiếc ly mạnh xuống bàn, mảnh sành bể tung tóc, một vài mảnh rơi cứa vào bắp tay trên thớ thịt ông, vẻ mặt đầy căm tức

- Tại sao ba cứ bắt tôi phải làm theo ý ba, ba có hiểu cho tôi không, lấy Yumi thì ba được lợi gì?? Ba xem ba đã làm gì để xây lên cái mái ấm gia đình này hả? Ba đã từng một lần làm mẹ với tôi vui chưa, hay suốt ngày và cả thâu đêm ba toàn nướng tiền vô những cuộc mây mưa cùng những cô chân dài.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Đồ Ngốc! Em Yêu Anh!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Yêu Anh Như Lời Hứa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 31



Yêu Người Cùng Tên

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 67



Em Luôn Ở Trong Tâm Trí Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10


Em Là Vị Hôn Thê Của Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 28


Vị Hôn Thê Sát Thủ Của Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Khi Mèo Là Soái Ca

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 18