1 Ngày đầu bước vào năm học cấp III,nó phải diêm dúa hơn mọi ngày một tí ''xem nào,làm gì bây giờ nhỉ'' Bảo Ny ngồi trước bàn trang điểm của mẹ nó phân vân.
2 Bảo Ny uể oải lê cái xác vào nhà sau 5t học đầu tiên của ngôi trường điểm THPT Đông Dương,trường này cũng không phải là trường chuẩn,nhưng tập trung đông những học sinh xuất sắc con nhà quyền quý.
3 Theo lời dặn của Tuấn Anh hôm qua,nó phải đến lớp sớm một tí. Ngồi trước tấm gương nhìn chằm chằm khuôn mặt nó trong đó,đôi mắt hõm sâu vào,tiều tụy hết sức,đôi mắt xưng húp lên vì tối qua khóc hơi nhiều - Bảo Ny,xuống bố đưa đi học kìa- Bảo An khẽ nhắc - Vâng- Bảo Ny bước xuống lầu nhưng lê thê từng bước trông rất mệt nhọc Hôm nay nó mặc đồng phục của nhà trường,áo sơ mi hồng,váy đen nên chú Lực lái xe ô-tô con ra đèo nó đi học.
4 Nguyên buổi học hôm đó Tuấn Anh buồn rượi,không ra khỏi chỗ hiếu động như mọi hôm nữa. Nhì Tuấn Anh rất hiền,chép chép rồi lại nằm. Hình như buổi học đó nó chỉ nhìn Tuấn Anh mà không hề để ý đến bài giảng Chuôn báo ren ren ra về.
5 Đêm nay nó lại mất ngủ. Hết việc Châu Thành cậu bạn cũ của nó,đến hình ảnh Tuấn Anh. Tuấn Anh là con một của một tầm đoàn rất hùng mạnh,cậu ấy quả thật đâu có bình thường,tương lai kế thừa một gia sản khổng lồ 10H sáng,nó mới lết cái thân ra khỏi tấm chăn,làm VSCN xong xuôi đâu vào đấy.
6 Nó đứng dậy, chạy như điên lên lầu đóng sầm cửa lại. Cả chú Lực và cô Hoa đều bất ngờ trước thái độ của nó, có bao giờ nó tỏ thái độ như vậy với Bố,mẹ đâu cơ chứ.
7 Cứ đơn phương như vậy mãi cũng tốt, nghị lực để nó đến lớp mỗi ngày. Cứ ảo tưởng người ta là soái ca của mình là ổn rồi. Tối mai là sinh nhật lần thứ 16 của Tuấn Anh, cậu ấy sinh ngày 23-11.
8 - 2-12 là sinh nhật Nhã Quyên- Tuấn Anh thật bạc bểu. 6-12 là sinh nhật nó đó-Váy đi, váy có được không- nó đổi sắt mặt- Thế mày mua dùm tao nha! Màu trắng ấy- Tuấn Anh lôi trong cặp ra chiếc thẻ tín dụng màu xanh dạ quang- Ngân hàng sacombank ấy! Vô trung tâm mua sắm florist ở quận 11 á nha, ở đó có nhiều đồ đẹp lắm- Tuấn Anh nhắc nhở nó- Uhm, mình biết.
9 ''phịch'' một tên đàn anh trong giới gian hồ mình săm đủ đồ mạnh tay tung cú đấm thật mạnh vào người Thiên, kèm lời đe dọa ra dáng một đàn anh- Tránh xa con nhỏ Nhã Quyên ra nghe chưa!- Tại sao chứ! Quyên là bạn tôi- Thiên cố vùng vẫy như con cá mắt nghẹn giữa vũng bùn ''phịch'' một cú đấm rất mạnh, rất hổ báo tung ra ngay phần bụng Thiên.
10 - Cả lớp đứng. . . Chúng em chào cô- giọng nói đồng loạt của toàn thể học sinh bên dưới vọng lên- Thank you, invite them to sit down- cô Hiền mỉm cười ra hiệu- Cái bà cô bệnh hoạn này, nói cha tiếng việt đi, bày đặc anh ngữ đồ các kiểu- tiếng sầm sì từ các bàn lân cận đổ vào.
11 "Cậu đã làm tôi tổn thương đến như vậy mà bây giờ cậu còn dám dã bộ quan tâm đến tôi sao, cậu nghĩ cậu có tư cách lắm sao" Bảo Ny điên cuồn với những dòng suy nghĩ Cứ lo suy nghĩ như vậy nên nó mắc chứng bệnh nan y.
12 - Này! Hôm qua sinh nhật mày hả- Tuấn Anh mở to mắt hỏi nó- uhm, qua rồi- nó cười trừ, trong lòng không mấy vui- Sao không nói gì hết, tui đi vội nên chỉ mua đại cái này thôi! Cầm lấy đi, chúc bà thêm tủi mới vui vẻ nha- Tuấn Anh nhét thỏi son vô tay nó Lại là son, cây son này cũng gần giống với cây son của Châu Thành tặng cho nó, chỉ khác màu sắc bên ngoài, của Tuấn Anh là màu hồng nhạc.
13 Chuyện mà nó bao lâu nay hận Thành, ghét Thành, tất cả đều không phải là sự thật, giờ nó làm sao đối diện với Thành đây Khi ra đi, nó cũng không một lời nói, không một lời từ dã.
14 Kì thi nào cũng vậy. Có sức nock out toàn thể học sinh rất ghớm, vùi đầu vùi óc vô bàn, ôn bậy ôn bạ- Tui lo quá, mấy năm trước thi cùng lớp, năm nay thì trộn lớp.
15 Thi xong là khoảng thời gian để các anh bảy, chị tám tụ tập ăn chơi, đập đá quay tay. . . Nhìn đứa nào mặt mũi cũng mất sinh khí, trông đáng thương dễ sợ, thi thi với chã cử, khổ đám tụi nhỏ ghê ghớm- Này tụi mày, tổ chức đi cắm trại đi- Thịnh đầu têu- Sao mấy ông toàn nghĩ ăn với chơi không vậy- Tâm Như gay gắt nói- Thi xong rồi, đi chơi xã strees tí thôi mà- Thịnh bểu môi- Thôi, làm trận LOL là xong thôi, cắm trại làm gì- Hùng chen vô- Này, này bộ tụi ông chỉ nghĩ tới game thôi hả- Như ra dáng người lớn- Thôi mệt tụi mày quá, làm gì cũng cãi được, thôi dẹp hết đi.
16 ''Anh đã làm em khóc, rồi anh nói xin lỗi đã làm em khóc'' '' Thà anh cầm con dao đâm mẹ vào tim em rồi anh nói anh lỡ'' Có bao giờ nó thấy hận Tuấn Anh như thế, à mà Tuấn Anh là gì của nó mà nó phải hận.
17 Chú Lực sau một đêm thức trắng ngồi bên giường trông con gái thì hốc hác mệt mỏi. Chú đưa cô Hoa về nhà nghỉ ngơi, luôn tiện lấy thêm một ít đồ dùng cần thiết Bảo Ny được chuyển qua phòng hồi sức trong tình trạng cũng tàm tạm ổn định Thiên với Nhã Quyên thương lượng với nhau đến thăm nó.
18 Chú Lực phóng xe thẳng qua quận 12, gió từ hai bên khung cửa thổi vào gây cảm giác sảng khoái đến cực độ. Gió làm chú tỉnh ngủ và phải cố giải thích được điều thắc mắc trong lòng chú ''nếu Bảo Ny là con gái ruột của mình thì có lẽ nó phải mang nhóm máu B mới đúng, hèn gì nó không hề có một điểm gì giống vợ chồng mình cả'' Bánh xe dừng lại ở căn nhà rộng mang số 2357/3476.
19 ''Sự việc đã rõ ràng rồi, bây giờ muốn nhận lại con gái thì liệu có được không. Bảo Ny đang sock về việc gì đó liệu nó có chịu nổi không, còn Thiên Di từ nhỏ đã sống trong một gia đình giàu có, được ông Thiên Nam cưng chiều đến vậy, liệu chuyển về gia đình mình con bé có thấy thoải mái không'' chú lắc đầu bức lực Về đến nhà, chú nằm ngã lưng xuống giường cố tìm giấc ngủ, giấc ngủ đến rất dễ dàng đối với chú.
20 Cô chủ nhiệm mới của nó tên Lan Anh, phụ trách dạy văn lớp nó. Năm nay nó không ngồi giữa Châu Thành và Tuấn Anh nữa. Nó thì vẫn ngồi bàn cuối cùng với Thiên, Thành ngồi bàn đầu.