21 Có Trương Nhu Sinh tiếp sức cho, Thẩm Mạt Văn kiên cường lên không ít, tinh thần cũng tốt lên nhiều, ngoài công việc ra còn xem mấy loại đầu tư cổ phiếu này nọ, còn bắt đầu mua vé số nghĩ rằng có ngày sẽ trúng một lần, nhưng sau khi bị Trương Nhu Sinh cười nhạo một hồi thì chỉ lén lút mua.
22 Nụ cười trên mặt Trương Nhu Sinh khiến Thẩm Mạt Văn nhận ra đối phương vốn không có nói đùa, thế là anh lại dè dặt hỏi thêm một lần nữa, chỉ là vừa hỏi xong liền lập tức xua tay nói: “Không không không, anh vẫn là đừng trả lời, tôi, tôi về phòng đây…”
“Mạt Văn, anh thích em, không phải là thích giữ bạn bè, là thích giữ người yêu với nhau.
23 Cứ như vậy, Thẩm Mạt Văn lại ở lại, tuy sau đó anh lập tức hối hận, sao lại có cảm giác như bị một lớn một nhỏ lừa gạt vậy. Có lẽ là sống cùng với Trương Nhu Sinh lâu quá rồi, cũng có lẽ chỉ vì tuổi tác lớn rồi mà trở nên đặc biệt thích chăm sóc người khác, anh luôn chiều ý đối phương theo quán tính, so với những truyền thống rườm rà, quan niệm đạo đức kia, những lời ra tiếng vào có thể nghiền nát một người, những chuyện khiến người nghĩ đến thôi cũng thấy đau đầu như ‘yêu hay không yêu, rời đi hay ở lại’, thì anh càng không chịu được vẻ mặt đau khổ trong phút chốc của người đàn ông, vừa nhìn thấy đối phương đau buồn, anh sẽ vô thức muốn vươn tay ra an ủi y, những chuyện nghĩ không ra kia thì gác lại phía sau.
24 Trương Nhu Sinh và Thẩm Mạt Văn quay đầu cùng lúc, nhìn thấy một người hối hả chạy nước kiệu đến, sắc mặt còn đang dịu dàng thắm thiết đột nhiên trở nên khó coi.
25 Vừa vào nhà thì Thẩm Mạt Văn liền bị người đàn ông ôm chặt lấy từ phía sau, sau đó một thứ vừa mềm mại lại nóng bỏng phủ lên cổ anh, anh lập tức hồi hộp đến ngừng cả thở, cả người cứng đờ.
26 Vì đêm qua hưng phấn quá, ngủ muộn, lúc Trương Nhu Sinh tỉnh dậy thì hai mắt thâm quầng, nhưng vừa mở mắt liền thấy gương mặt yên tĩnh khi ngủ của người đàn ông, y vẫn thỏa mãn vui vẻ.
27 Lúc Thẩm Mạt Văn về nhà, Trương Nhu Sinh vẫn đang ăn cơm, chỉ mở có một ngọn đèn nhỏ, đáng thương ngồi ở đó, nghe thấy âm thanh thì quay đầu lại, mắt cũng sáng lên, lập tức xông đến, còn giả bộ lơ đễnh hỏi: “Sao lại về sớm thế này?”
Thẩm Mạt Văn vẫn còn thở gấp, không kịp đổi sang dép lê liền đi qua, sắc mặc cũng rất khó coi.
28 Đảo mắt cái lại một tháng qua đi, mùi sơn ở nhà Thẩm Mạt Văn cũng vơi đi không ít, thế là anh đề xuất yêu cầu được dọn ra về nhà với Trương Nhu Sinh.
“Dọn về?!” Trương Nhu Sinh cảm thấy chuyện này quả thật như sấm giữa trời quang, tình cảm của hai người vừa mới chớm nở, đối phương lại muốn về nhà?!
“Đúng đó, bên đó tu sửa xong cũng lâu rồi, cũng phải về ở chứ.
29 Trương Nhu Sinh không đem quần áo vào, tắm xong mặc luôn quần xà lỏn của Thẩm Mạt Văn, còn rất táo bạo đứng trước gương ngắm hết nửa ngày.
Lúc đi vào phòng ngủ, người đàn ông còn đang xem sách, thấy y đi vào mới bỏ kính xuống xoa xoa hai mắt cay xè, nằm xuống.
30 Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của người đàn ông, Thẩm Mạt Văn lập tức hối hận vì sự kích động của bản thân, có lẽ đối phương căn bẳn chẳng có ý nghĩ này, bây giờ lại thành bản thân anh lại đặc biệt muốn làm… Anh vội vàng kéo chăn trùm đầu lại, nhưng ngay sau đó bị người đàn ông ập đến.
31 May ngày hôm sau là chủ nhật, hai người không cần đi làm, Thẩm Tiếu Tiếu cũng còn ngủ khò khò trong căn phòng nhỏ của cậu. Vì đêm qua Trương Nhu Sinh làm đến đầu óc sảng khoái, buổi sáng chín giờ hơn đã tỉnh lại, Thẩm Mạt Văn vẫn bị y vòng eo ôm lấy, ngủ rất sâu, rõ ràng hôm qua thật sự rất mệt.
32 Trương Nhu Sinh một khi đã ở nhà Thẩm Mạt Văn rồi, thì xỏ lá đủ kiểu không chịu đi, hôm nay thì kì kèo đến mười một giờ, ngày mai nói hết chuyến xe cuối cùng, sau này thì dứt khoát trực tiếp nhào lên giường giả chết, Thẩm Mạt Văn hết cách với y, sau khi khuyên mấy lần thì cũng thôi.
33 Nhân lúc Trương Nhu Sinh đi công tác, Thẩm Mạt Văn mua một đống quần áo đồ bổ mang về nhà ba mẹ, bà Thẩm nhìn thấy anh thì vẫn còn chút thờ ơ, mở cửa rồi thì chạy về ngồi trước tivi.
34 Trước Tết hai ngày, Thẩm Mạt Văn bắt đầu dẫn Tiếu Tiếu tới siêu thị mua đồ mới, Trương Nhu Sinh đương nhiên cũng đi theo, dạo hết cả một đêm, ngược lại lại là đồ y mua nhiều nhất, mấy thứ ăn dùng mặc, nhét đầy băng ghế đằng sau.
35 Bài tập làm văn của bạn Tiếu Tiếu
~Con có hai người ba.
Ba lớn của con là con lặm lợm luom (lượm) được, lúc đó ba ý bị lạc đường, rất đáng thương, thế là con liền phát huy tinh thần lấy việc gi úp1 người khác làm niềm vui, dẫn ba ý về nhà.
36 Thịt
~Lúc Trương Nhu Sinh về nhà thì tâm trạng rất tốt, thậm chí còn có chút cảm giác lâng lâng, tuy gương mặt đó trông chẳng khác gì so với lúc thường, nhưng Thẩm Mạt Văn nhìn một cái là ra ngay.
37 Lúc Trương Nhu Sinh đón Thẩm Tiếu Tiếu về nhà, đúng lúc Thẩm Mạt Văn đang bưng đồ ăn từ phòng bếp ra, vừa nhìn thấy hai người đang rón rén chạy vào trong phòng, tức thì một tiếng “Đứng lại” đã ngăn hai người lại.
38 Tắm rửa xong thì ngoan ngoãn chờ tớ đến sủng hạnh cậu nhé!
“Ba ơi, chú Lâm và cô Lâm phải đi công tác, con đến nhà Lâm Uy ở với bạn ấy hai ngày nhé.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50