121 Tặng người một sự ngạc nhiên! "Nha đầu. . . " Đêm khuya gặp ác mộng, giây phút Úc Phi Tuyết biến mất trước mặt hắn đã in đậm vào trong tim. Có đôi khi chính là như thế, khi chưa mất đi, ngươi vĩnh viễn không biết được nàng quan trọng đến mức nào.
122 Bí mật của Phong Vô Ngân Từ nhỏ nàng đã luôn tin tưởng, coi hắn là tiểu sư phụ thần tiên để nàng thờ phụng, hắn thật sự đang lợi dụng nàng sao? Cái gì mà mang tướng của hoàng hậu, cái gì mà mẫu nghi thiên hạ, nàng chưa bao giờ biết đến, nhưng tiểu sư phụ tinh thông kỳ thuật, việc mà ngay cả quân sư quạt mo cũng biết, nhất định hắn cũng biết, nhưng sao chưa bao giờ nghe hắn đề cập tới? Phong Vô Ngân nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tư hỗn loạn của mình, bàn tay nắm chặt cánh tay gầy yếu của Úc Phi Tuyết, nhìn đôi mắt trong sáng bị sương mù che phủ của Úc Phi Tuyết, trái tim Phong Vô Ngân bỗng thấy đau đớn "Tuyết Nhi, nàng có tin ta không?" Giọng nói nhẹ nhàng mang theo chút bất đắc dĩ.
123 Mệnh có ba kiếp nạn. Phong Vô Ngân nhìn Úc Phi Tuyết thật sâu, từ ánh mắt sáng trong của hắn, Úc Phi Tuyết nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của mình, ánh mắt tiểu sư phụ vẫn ấm áp như lúc trước, nhưng đột nhiên Úc Phi Tuyết cảm thấy hắn thật xa lạ.
124 Màn trời chiếu đất. Úc Phi Tuyết quả nhiên rất may mắn, nàng mắc vào một cây đại thụ trên vách đá cheo leo. Nhưng bất hạnh là dây leo trên thân cây quấn lấy chân nàng, treo ngược nàng trên cành cây, không thể leo lên cũng chẳng thể trèo xuống.
125 Biến thái! Quá biến thái! Đây là ngoài phố mà! Ánh mắt Lãnh Dịch Hạo sắc bén, từng bước từng bước tới gần Úc Phi Tuyết. Úc Phi Tuyết dĩ nhiên đã nhìn thấy, cả hai mắt đều nhìn thấy, nhưng vậy thì sao nào? Tiếp tục coi như không thấy.
126 Lựa chọn Lãnh Dịch Hạo biết, Phong Vô Ngân nhất định sẽ đến. . . . . . . . Cho nên hắn đã sắp đặt sát thủ ở giữa đường chặn Phong Vô Ngân lại. Với võ công của Phong Vô Ngân, những sát thủ này tuyệt không phải đối thủ của hắn, tuy nhiên cũng đủ để trì hoãn Phong Vô Ngân, để hắn tìm được Úc Phi Tuyết trước Phong Vô Ngân.
127 Trêu chọc vào nàng, chết là cái chắc! "Tại sao ta phải thử chứ!". Úc Phi Tuyết nhìn chằm chằm vào nóc xe, tỏ vẻ kiên quyết không Có điều. . . Nhưng mà.
128 Nam nhân đáng thương! Lãnh Dịch Hạo đúng thật đã mang theo Ngọc Điệp đến đây. Có rất nhiều nguyên nhân, trong đó có một nguyên nhân là Ngọc Điệp tha thiết yêu cầu xin được đi cùng.
129 Ai mới là Vương Phi chính thức? Nàng. . . . . . không phải nàng thật sự thích Lãnh Dịch Hạo đấy chứ? Tần Thế Viễn lại gần dùng quạt vỗ nhẹ lên vai Úc Phi Tuyết: "Thật ra chuyện tình cảm, quan trọng nhất là trong lòng mình hiểu được.
130 Vương gia nổi giận rồi. Lão thái giám tiến lên hai bước, thấp giọng nói bên tai Lãnh Dịch Hạo: "Tiên đế lúc còn sống từng để lại mấy món đồ cho Vương gia, muốn lão nô phải tự mình giao tận tay Vương gia.
131 Xem ra, mang nàng tiến cung là một sai lầm Trong trắc điện, sắc mặt Lãnh Dịch Hạo cực kỳ khó coi. Lúc hắn trở lại, trên khuôn mặt là một nụ cười lạnh lẽo lại âm trầm vô cùng.
132 Trực tiếp bịt miệng nàng, đỡ phải mất mặt! Lãnh Dịch Hạo đáng giận lại còn nhớ rành mạch cả thời gian! Làm cũng đã làm, còn tính xóa bỏ con mình! Quá là cầm thú! Nhìn thấy hắn chỉ cảm thấy trong lòng có một bức tường ngăn cách sợ hãi! Phảng phất như có một tảng đá lớn đè nặng trong lòng nàng.
133 Tuyệt đối có thể gây đại họa! Lúc trước bọn họ coi nàng như gánh nặng chỉ muốn vứt đi cho thoải mái, bọn họ cũng chẳng muốn gặp lại nàng. Cho nên khi Úc Phi Tuyết trở lại kinh thành, cũng không có ý định trở lại Úc phủ.
134 Nàng không ở lại, ta cũng không ép. Úc Phi Tuyết đi dạo một vòng kinh thành, không tìm được đại sư phụ, lại bất ngờ gặp được tiểu sư phụ. "Tuyết Nhi!" Phong Vô Ngân xuất hiệt cực kỳ đột ngột, dọa Úc Phi Tuyết giật mình.
135 Ta vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho ngươi Phong Vô Ngân cô đơn cười, thân ảnh màu trắng phiêu dật cô độc đứng lặng trước cửa sổ: "Nàng không muốn ở lại, có ép cũng vô dụng.
136 Từ giờ trở đi, ngươi chính là Úc Phi Tuyết Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngọc Điệp lập tức trở lên trắng bệch: "Vương. . . Vương gia!". Lãnh Dịch Hạo đi tới từng bước một, ánh mắt lạnh buốt băng hàn.
137 Một loại cảm xúc nguyên sơ Úc Phi Tuyết nào biết rằng, tại ngay lúc này có hai người đàn ông đang vì nàng mà mất ngủ. . . Nàng đang ngủ, ngủ rất ngon.
138 Nàng muốn nắm chắc hạnh phúc của mình Sau khi Lãnh Dịch Hạo hồi phủ, hắn đi thẳng tới hậu viện. Ngọc Điệp bị phong bế huyệt đạo, không thể sử dụng võ công được, chỉ có thể đợi Lãnh Dịch Hạo trong phòng.
139 Ta sẽ không phá hỏng việc của A Hạo Từ Ninh điện, tẩm cung của Thái hậu. Thái hậu cho người lui ra ngoài, trong Từ Ninh điện, chỉ còn lại bà và Hoàng thượng.
140 Chính thức thay thế! Lãnh Dịch Khánh cảm thấy trong đầu quay cuồng, nhất thời không cách nào tiếp nhận sự thật này. Mẫu hậu đã giết mẫu thân Lãnh Dịch Hạo! Lãnh Dịch Hạo cũng biết điều này, còn có thể hòa bình cùng hắn làm huynh đệ sao?! "Lãnh Dịch Hạo kỳ thật luôn chờ cơ hội báo thù ẫu thân hắn, cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.