61 “A ——” Nghe nàng nói vậy, Hạ Vân Hi ngây dại, nàng vạn vạn không nghĩ tới người trong lòng Tâm Tâm là một hoàng tử. Từng nghe hoàng hậu nương nương nói qua, hoàng thượng có tám nhi tử, ba công chúa, trong đó nhị hoàng tử Tiêu Dật Hiên, Tứ hoàng tử Tiêu Dật Dương xuất sắc nhất, đương nhiên tình yêu Dật Phong là hoàng thái tử, xuất sắc là chuyện khỏi phải bàn.
62 Trong lòng hắn kinh ngạc vô cùng, không kìm được đi qua. Hạ Vân Hi đang múa đến cao hứng, đột nhiên nghe tiếng bước chân đến gần, nhăn mày lại, dừng động tác lại, xoay người nhìn về phía người tới.
63 Hạ Vân Hi tức giận công phu mèo quào của nàng, đánh lâu như vậy mà ngay cả vạt áo hắn cũng không chạm tới. Nàng không cam lòng, nhất định dạy dỗ nam nhân ghê tởm này, vì vậy nàng vận nội lực luyện hai tháng nay, càng đánh càng nhanh, càng đánh càng bén nhọn, liều lĩnh mười phần.
64 “Phụ hoàng! Nếu không có chuyện gì nữa, nhi thần cáo lui trước. ” Tiêu Dật Phong vẫn không lên tiếng đã sớm không nhịn được, lạnh lùng mở miệng xin phép.
65 Cung Hoa Dương, Hạ Vân Hi lén la lén lút trốn sau tượng sư tử ngoài cửa, thỉnh thoảng lại duỗi đầu ra nhìn. Đến khi một bóng dáng cao to lọt vào tầm mắt, nàng mới vội vàng rúc đầu về, cười gian đếm tiếng bước chân trầm ổn của hắn, một bước, hai bước, ba bước ——“Dật Phong!”Hạ Vân Hi bất ngờ leo lên lưng Tiêu Dật Phong vừa đi vào cửa, dính thật chặt, thỏa mãn hít sâu một hơi mùi hương của riêng hắn.
66 Trong bồn tắm hơi nước trắng xóa, như ẩn như hiện. Tiêu Dật Phong tựa vào cạnh ao, thả tóc dài đen nhánh sáng bóng xuống, như mây trầm phù trong ao nước, cổ cong thon dài tuyệt đẹp, bả vai rắn chắc, tấm lưng to rộng, tản ra lực hấp dẫn trí mạng.
67 Ám dạ, mặt trăng cũng trốn vào trong mây, tản ra ánh sáng nhàn nhạt mơ hồ, hoàng cung an tĩnh như nước. . . . . . Chu Minh đế dạo bước trong cung, nhíu mày, tựa hồ có tâm sự nặng nề.
68 Càng khiến người ta hoảng sợ là phía trước cách đó không xa lại ngổn ngang vô số thi thể binh lính thiên triều, máu nhuộm thẫm đất, lênh láng không có điểm cuối.
69 “Chẳng lẽ hoàng thượng cho là, Bắc Thần quốc sư đi vào giấc mộng cảnh cáo hoàng thượng hay sao?” Dung phi có chút buồn cười, cảm thấy chuyện này quá hoang đường.
70 Đội ngũ Nam Ảnh quốc vừa vào hoàng cung đã hết sức náo nhiệt. Xuất hiện đầu tiên là mười hai nam nữ tạo thành đội hình múa nhạc. Đội ngũ xếp hai hàng, hàng trước bốn người múa điệu, theo nhịp thay phiên khởi vũ.
71 Tiêu Dật Phong chỉ đứng đó, hờ hững tất cả sự việc xung quanh, tự ình là người ngoài cuộc, chuyện gì cũng không liên quan đến hắn. “Hoàng huynh, muội muốn chọn hắn làm phò mã!” Thác Bát Nghiên đột nhiên chỉ Tiêu Dật Phong, không chút ngượng ngùng lớn tiếng nói.
72 “Dịch Ly!” Chu Minh đế thấp thỏm đi lên trước, bàn tay chạm nhẹ hai vai nàng, muốn xác định nàng thật sự không phải ảo giác. Hạ Vân Hi không hiểu nhìn Chu Minh đế, người này nàng nhận ra, không phải là đương kim hoàng thượng, chỉ là biểu tình này… vui sướng sao?Đợi chút, nếu nàng không nghe lầm, mới vừa rồi ông hình như gọi nàng là Dịch Ly, chẳng lẽ.
73 “Dật Phong, này. . . . . . Đây là chuyện gì?” Nụ cười Chu Minh đế cứng lại, niềm vui mừng cũng bị ba chữ “người giống người” này làm chấn động, cũng tỉnh táo không ít.
74 Trong vườn hoa hồng, Chu Minh đế đứng trong đình, lặng lẽ nhìn biển hoa trước mắt đến thất thần. Nơi này tất cả đều là hoa hồng lam Dịch Ly thích nhất, cũng là hoa nàng tự tay trồng, mỗi lần tới đây, tựa hồ vẫn còn cảm thụ được hơi thở của nàng.
75 Tiêu Dật Hiên lười biếng dựa vào thành ghế, bưng trà thơm trên bàn khẽ nhấp một ngụm, nói: “Lục đệ, Thất đệ, các ngươi còn nhớ rõ Hạ Dịch Ly chứ?”Thì ra hai tên thanh niên tướng mạo tuấn tú này, chính là đương lệnh Lục hoàng tử Tiêu Tín Duy cùng Thất hoàng tử Tiêu Tín Hải.
76 “Nương nương, người thật buồn lo vô cớ, con cũng không phải là Thiên nữ, người nào để ý con chứ?” Hạ Vân Hi nghe nàng nói, không cho là đúng phản bác lại.
77 Bóng đêm mông lung, Ngự Hoa Viên yên tĩnh an tường. Hạ Vân Hi ngồi trong vườn, nhìn nhạc phổ trong tay, tự hỏi ngày mai nên biểu diễn thế nào mới là xuất sắc nhất.
78 Tối hôm sau, hoàng cung cử hành một cuộc bữa tiệc long trọng, ngoài mặt là nghênh đón hoàng thái tử và Thập công chúa Nam Ảnh quốc, trên thực tế lại là ứng theo yêu cầu Thập công chúa Thác Bát Nghiên, để nàng cùng Hạ Vân Hi so tài.
79 Tiếng trống tiếng nhạc tiếng kèn, tràn ngập tư tưởng dị quốc, trên đài ánh kiếm lóng lánh như mặt trời. Kỹ thuật nhảy của Thác Bát Nghiên mạnh mẽ mà kỳ diệu, như đàn tiên phi long bay liệng.
80 Mọi người vừa nghe cô nương giống Thiên Nữ muốn biểu diễn, đều vô cùng chờ mong, lưng bất giác thẳng lên, chăm chú nhìn về sân khấu. Thác Bát Nghiên thấy thế, bĩu môi, nàng cũng muốn xem Hạ Vân Hi kia có bao nhiêu tài giỏi, có thể thắng được kiếm vũ tuyệt thế vô song của nàng không.