81 Tiểu Lý đi rồi, Liền Tịch Tịch đang chuẩn bị đi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối, chợt nghe đến thanh âm cửa mở. Bụng cô chợt căn thẳng, hướng cửa lớn nhìn lại, Trương Tuấn lái chiếc Audi màu đen dần tiến vào trong sân, đi về phía ga-ra đang mở.
82 Đêm hôm đó, Trương Tuấn vẫn một mực ôn nhu, che chở cô, không hung dữ với cô, càng không có làm ra chuyện gì tổn thương tới cô. Khi cô lẳng lặng nằm trong ngực của anh, cô có cảm giác rằng trong nháy mắt, Trương Tuấn của trước kia đã trở lại.
83 Trên màn hình hiện thông báo đã tải xong, cô có chút tò mò nhẹ nhàng nhấn vào. Hình ảnh tiếp theo hiện ra làm cho cô sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm. Đây là một đoạn phim ngắn.
84 Đột nhiên biết được sự thật đang diễn ra từ đầu đến cuối làm cho Liền Tịch Tịch toàn thân đều có chút rét run, hai tay cô run run nhấn nút mở đầu đĩa ra, chuẩn bị đem đĩa CD lấy ra.
85 "Anh đi tự thú đi, không cần phải mắc thêm lỗi lầm nữa. " Không biết cô lấy dũng khí từ đâu, lại mở miệng bảo anh đi đầu thú, điều này có khả năng sao?Không có khả năng.
86 "Nghe nói tay đứt ruột xót, chúng ta đi thử xem được không?"Nét mặt của anh cực kỳ quái dị, mang theo một chút sắc thá của người bệnh, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm vào hai cánh thay thon dài của Liền Tịch Tịch.
87 Cô cũng không biết cô đã mê man bao lâu, chỉ biết ngoài trời đổ mưa tí tách đã đánh thức cô dậy. Toàn thân đau đớn giống như bị kiến cắn, nước mắt cô cũng không biết ngừng chảy từ khi nào.
88 Rốt cục cô củng bò tới được bên ghế sô pha, cô quỳ cả người trên mặt đất, vươn hai cánh tay đầm đìa máu vào trong khe ghế sô pha tìm kiếm. Lục lọi chừng một chút, cô rốt cục cũng mò được tấm danh thiệp kia.
89 "Quấy rầy nhị vị dùng cơm. "Trần Thắng đi đến trước mặt Lý Triệt , khẽ mĩm cười nói. Phía sai ông ta còn dẫn theo một người con trai trẻ tuổi, xem ra, hẳn là trợ thủ đắc lực của ông.
90 "Cô đang ở đâu?"Anh nghe được thanh âm truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, hơi có chút kinh ngạc, nhưng lập tức mở miệng hỏi. "Cứu. . . . . . Cứu ba mẹ của tôi với.
91 Lúc hộ sĩ đi ra cửa, Lý Triệt từ ngoài cửa đi vào. Nhìn thấy Liền Tịch Tịch tỉnh lại, anh đi từ từ đến bên giường nói: “Ba mẹ cô đã không có việc gì rồi, tôi đã đưa hai người đó đi bệnh viện tư nhân khác để an dưỡng rồi.
92 "A?" Liền Tịch Tịch ngây người ra, cô không biết anh đang nói những lời này là có ý tứ gì. "Cô sẽ đi Macao với tôi. " Anh nhàn nhạt mở miệng, sau đó quay lại nhìn Chương Hiển: "Giúp cô ta đặt một vé máy bay.
93 Bộ lễ phục lộ vai, cô không dám mặc, bởi vì, bờ vai của cô lúc này đây, đang có một vết sẹo mờ nhạt nẳm ở trên đó. Đó là vết thương khắc cốt ghi tâm do Trương Tuấn lưu lại cho cô.
94 Chương Hiển trực tiếp đem xe chạy đến một nhà hàng cao cấp rồi dừng lại, ba người xuống xe đi vào dùng bữa tối. Lúc này ở Macao đèn đêm đã được bật lên đầy rực rỡ, sòng bạc Đông Phương náo nhiệt khuấy động màn đêm yên tĩnh, Liền Tịch Tịch bước đi trên nền nhà bằng đá cẩm thạch, tâm của cô phảng phất như đang bay tới không trung.
95 “Tiền, tôi không thiếu, nhưng mỹ nữ đầy xinh đẹp bên người anh , tôi lại không có nhiều, hay là chúng ta lấy cô ta làm tiền đặt cược đi, nếu như tôi thắng, thì cô ta thuốc về tôi, còn nếu như tôi thua, mà chắc hẳn hai mỹ nữ bên người tôi đây anh không vừa mắt đâu, nên anh chỉ cần đưa ra một điều kiện là được rồi, một ván định thắng thua, như thế nào?” Dư Trung Lễ một lời nói xong, hai mỹ nhân có chút khẩn trương, nhưng là lại không dám để lộ ra, chỉ có thể mân mê miệng thật cao để lộ sự bất mãn.