21 đã iu em rồi. Anh biết đó cũng chỉ là những suy nghĩ trong anh mà thôi. em ko cần phải nghĩ ngợi đến chúng. Kelvin quay lại nói hết những cảm nghĩ của mình trong suốt thời gian qua.
22 ‘’Xưa nay tôi chưa nợ ai bất cứ thứ gì. Và cô cũng vậy. Tôi sẽ trả cả vỗn lẫn lời cho cô. Ko thìu một thứ gì cả’’ Nhã Kỳ ngồi dưới lớp nở nụ cười đầy mãn nguyện khi nghe được những lời mà bà GV nói Bảo Quyên.
23 -Ừ. . . tau thích cô ấy. Từ cái nhìn đầu tiên. Tau cũng ko biết vì sao ngay lúc đầu gặp cô ấy tau đã có chút gì đó rất ấn tượng. Hình như trong quá khứ tau và cô ấy có chuyện gì đó mà tau ko thể nhớ ra được.
24 Giường như bây giờ Bảo Quyên rất vui vì cuối cùng thì cô cũng có thể đuổi được Nhã Kỳ ra khỏi trường. -Nhưng mà hình như đây ko phải là sợi dây chuyền mà Bảo Quyên nói lúc nãy.
25 !@#$%^&*()(*&^%$#@!!@#$%^&*(() -Ê mày dậy gọi điện cho vợ mày kìa. Thiên Bảo gọi Gia Huy dậy. -Ừ. . . điện thoại tau hết bin rồi. Mượn điện thoại cái.
26 -c. . . . h. . . . o. . . . . a. . . . n. . . . g. . . ông nói cái gì. Thiên Bảo. . . . . . . . . . . . . . . . Gia Huy sững sốt khi nghe tiếng của người tài xế nói ở đầu dây bên kia.
27 chưa thấy được một Hoàng Thiên Bảo mọi ngày luôn cười cười nói nói với cô thì cô vẫn chưa an tâm. Bây giơ đây cô lại nhìn lại mọi chuyện. Cái gì rồi cũng sẽ đến.
28 -Cũng chỉ vì anh ko muốn em phải mệt thôi. anh quay lưng lại nói với cô. anh đang rất sợ đối diện với cô và nhất là lúc này đây. ‘’Nếu như anh ko yêu em thì anh đã ko làm những chuyện đó với em rồi.
29 muộn rồi nhưng họ cứ ngỡ sau sự việc vừa rồi thì anh sẽ nghỉ khác nhưng nào ngờ anh lại thông báo như vậy. Anh vô tình nhiều lần làm em phải khóc Đã cho em với biết bao nhiêu nỗi buồn Nước mắt em nhiều đêm rơi xuống Mà vô tâm anh nào có biết đâu Rồi cứ thế vẫn cứ vui đùa Rồi cứ thế đánh mất duyên tình yêu Đã để lại trong em nhìu vết thương Anh sai rồi ‘’Anh yêu em Nhã Kỳ à’’ sao đến lúc này đây anh mới nhận ra được bản thân anh yêu em đến như vậy.
30 -Anh có bằng chứng gì mà nói em như vậy. Xem ra Bảo Quyên vẫn muốn chối tới cùng. -Lúc nãy tôi điện thoại cho cô. cô hỏi tôi là Nhã Kỳ có chuyện gì thế.
31 nhìn hai người lúc này giống như hai đứa con nít. Ko hơn ko kém. -Thiên Bảo anh là đồ tự kỷ. Đồ ngu như heo. Thiên Bảo anh là đồ đầu heo. Vừa chạy cô vừa gọi thật to.
32 Tiếng chuông cửa được ai đó cứ bóp inh ỏi. Minh Thư bước những bước chân của mình ra ngoài cửa. Cô cứ nghĩ là Nhã Kỳ nên cũng nhanh chóng ra mở cửa. -Sao cậu.
33 đó cũng buồn lắm. Ánh mắt của Nhã Kim ko giấu nỗi sự vui mừng. -Em vẫn chưa muốn chị à. Giờ em đã biết được những nỗi khỗ của chị trong suốt thời gian qua rồi.
34 -Học viên tiếp theo lên làm bài. Nguyễn Nguyễn Minh Thư. . . . bà cô nói trong sự thấp thỏm lo sợ của đám học viên. Lại một lần nữa cả lớp lại thở phào nhẹ nhõm và chỉ có một người đang mỉm cười đầy ẩn ý nhìn Minh Thư và Nhã Kỳ.
35 . Nói rồi Thiên Bảo cố lôi Gia Huy ra khỏi phòng bệnh. Vì nếu như Gia Huy và Nhã Kim cứ mãi như vậy thì anh e đìu ko tốt sẽ xảy ra với Nhã Kim. Và Gia Huy cũng ko ngoại lệ.
36 -Mày cứ muốn Nhã Kim ở cạnh mày nhưng mày lại ko thể làm cho Nhã Kim tin mày thì làm sao có chuyện đó. Thiên Bảo tay bật nắm một lon bia và ngồi xuống cạnh Gia Huy.
37 Chưa bao giờ trường QUÍ TỘC im lặng như bây giờ. Mọi hôm ta có thể bắt gặp được những cuộc bàn tán sôi nổi về bộ 3 và những mối tình của họ. Nhưng mà giờ thì khuôn mặt ai nấy cũng ủ rủ.
38 -Rồi cũng sẽ được. Nhã Kim nói rồi cố nở một nụ cười như để chứng mình với anh rằng cô sẽ làm được. Nhưng Gia Huy có thể nhận thấy được những suy nghĩ ở bên trong của cô.
39 -Cảm ơn mọi người đã đến dự buổi tiệc làm lành của hai chúng tôi. Vậy nên hôm nay mọi người hãy chơi cho đã vào. Gia Huy đứng cạnh Nhã Kim nói. Chỉ nghe vậy thôi nhiều người trong buổi tiệc đã thầm chúc mừng cho hai người.
40 -Cháu cảm ơn ạ. Nhã Kỳ mỉm cười đáp lại bà chủ quán. -Hai cháu ăn ngon miệng nhá. -Của anh này. Nói rồi cô chuyển tô hủ tíu nước cho anh. -Em ăn cái này đi.