41 Chu Tĩnh Nhã dính vào bên cạnh Lục Tử Hoành, trông rất mập mờ. Không ít khách mời không rõ tình hình còn khen họ là trai tài gái sắc, rất xứng đôi. Lục Tử Hoành liên tục lắc đầu giải thích, nói mình đã có vợ.
42 Âm phù quá dày đặc, quá dày đặc. Hứa Mạt bị thương ngón tay phát đau, trên phím đàn dính một chút vết máu, đau đến nỗi trên trán Hứa Mạt ứa ra mồ hôi lạnh.
43 Nhà của Tiếu lão gia ở ngoại thành, đường ở gần đó ban đêm cũng không có xe. Lưu Thi Ngữ âm thầm rời khỏi bữa tiệc, Chồng của cô, chắc là muốn đưa cô gái đó đi.
44 Hứa Mạt và Lục Tử Hoành ở lại nhà Tiếu lão gia hai ngày. Tiếu lão gia từ lâu đã tìm luật sư lập di chúc, đem tài sản phân chia rõ ràng. Lục Tử Hoành chiếm bảy phần tài sản của Tiếu gia, còn dư lại ba phần, hai phần quyên góp cho viện y khoa và cơ quan từ thiện, còn lại một phần, là cho Tiếu Hoành.
45 Bóng đêm dày đặc, trong núi chim hót líu lo, đêm thu gió mát, thổi vào những cây cỏ khô trong rừng.
Ba người đàn ông lực lưỡng ôm một cái bao bố to, một người soi đèn pin, đi lên núi, phía sau hai người thì thầm nói chuyện với nhau.
46 Lúc Từ Tiểu Cẩn nhìn thấy ánh sáng phát ra ở phía xa xa của đoàn người Lục Tử Hoành lên núi thì đã đoán được nhất định là có người tìm lên đây!
"Ưm-----" Tay của Hứa Mạt còn bị trói, mắt bị che, miệng cũng bị bịt, dây trói trên đùi đã được tháo ra.
47 Hứa Mạt im lặng, không nói gì vì quá mệt mỏi mà hôn mê, giày vò lâu như vậy, lại vừa hoảng sợ, vừa bị trói, đã vượt qua sức chịu đựng của một người phụ nữ đang mang thai.
48 "Chị, em cho rằng. . . Chị nên dừng lại, bằng không cuối cùng sẽ lãng phí tuổi thanh xuân của chị. " Chu Thanh Dự nhàm chán một lần lại một lần bật mở cái bật lửa, ngọn lửa vừa cháy lên, lại dập tắt.
49 Nửa đêm, Từ Tiểu Cẩn đang ngủ, mơ hồ nghe thấy có tiếng động ở cửa, đứng dậy nhìn lại không có gì cả. Mấy đêm ngủ không ngon, cô ta thật sự rất mệt mỏi, ngủ mê mệt, nhưng lại giật mình tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng cười phát ra từ tivi! Sau khi tỉnh lại lại nghe thấy thanh âm nấu nước của ấm điện! Nước sôi, tiếng động ùng ục phát ra, đặc biệt quỷ dị!
"Ai! Ai đó!" Từ Tiểu Cẩn vừa sợ lại vừa tức giận, từ trên giường nhảy xuống, đi kiểm tra cửa, lại nghe thấy hai tiếng răng rắc----
Nguy rồi! Khóa trái, cô ta bị khóa trái ở bên trong!
Chuyện quỷ dị như vậy mỗi ngày đều gặp phải, trời ạ! Từ Tiểu Cẩn hai mắt đỏ ngầu, bắt đầu hoảng sợ mọi thứ chung quanh, nhiều ngày không ngủ, mắt nhìn mọi thứ đều mờ mờ ảo ảo.
50 Đêm qua Lục Tử Hoành đi đến Chu gia là vì chuyện gốm sứ. Chu Triển Thanh đối với phương diện này có chút nghiên cứu, là người rất thích sưu tầm, biết người trong nghề cũng nhiều.
51 Thời gian cách ngày Lục Tử Hoành về còn ba ngày nữa, chuyện nên làm cũng đã làm gần xong, Hứa Mạt hẹn Thẩm Gia Bích tới. Thẩm Gia Bích nói qua rất nhiều lần muốn tới thăm Lục Tử Hoành, nhưng Lục Tử Hoành rõ ràng không cảm kích.
52 Sở Nam dường như rất phiền muộn, thỉnh thoảng cau mày, thất thần.
"Sao vậy, anh Nam?" Chu Tĩnh Nhã cảm thấy kỳ quái.
"Không có gì. . . "
Sở Nam nắm tay của Chu Tĩnh Nhã đi vào, Chu Tĩnh Nhã lại rút tay ra, khổ sở nhìn hắn, "Anh nam, tâm ý của em.
53 Mùa đông lặng lẽ an bình, giống như mấy ngày nay, thân hình Hứa Mạt lại mập thêm một vòng, dự tính còn vài ngày nữa thì sinh. Khiến cho người làm mẹ tâm trạng vừa cảm động vừa không yên.
54 Đỗ Khang biết chuyện của Từ Tiêu Cẩn, suy nghĩ cả đêm, cuối cùng vẫn là không đuổi Từ Tiêu Cẩn đi, ngược lại giữ cô ta lại, giúp cô ta tìm việc làm.
Từ Tiêu Cẩn có chút cảm động, qua vài ngày sống yên ổn, đối với quá khứ bắt đầu nghĩ lại
đủ chuyện.
55 Lưu Thi Ngữ ngất xỉu, Hứa Mạt vội vàng đỡ cô vào phòng mình nghỉ tạm.
"Mạt, em. . . Cảm thấy là ai?" Lục Tử Hành đuổi mọi người ra ngoài, trong phòng lúc này chỉ còn anh và Hứa Mạt.
56 "Cô nói cái gì?!" Mẹ Sở Nam mở to hai mắt, ném tách trà xuống: "Cô. . . Cô. . . . Cô lặp lại một lần nữa!"
Lưu Thi Ngữ cắn cắn môi, gằn từng tiếng một: "Tiểu Nhạc.
57 Sở Nam nằm trên giường hai người, thất thần nhìn sợi tóc Lưu Thi Ngữ lưu lại.
"Leng keng, leng keng keng. "
Di động vang lên. Vừa nhìn là Chu Tĩnh Nhã.
58 Từ Tiêu Cẩn đem đứa bé bỏ đi, khi trở về, lập tức bị Đỗ Khang phát hiện ra khác thường, tra hỏi, Từ Tiêu Cẩn trong lòng phấp phỏm lo sợ thẳng thắn khai ra.
59 Sự việc trộm đứa bé tạm thời chấm dứt ở đây, Lưu Thi Ngữ cùng Sở Nam quyết định ly hôn nhưng vẫn bởi vì quyền nuôi dưỡng đứa bé mà xảy ra vấn đề tranh chấp.
60 "Anh là ai?! Đây là nơi nào!" Chu Tĩnh Nhã vội vàng kéo chăn che mình. Chăn đắp lộ ra, thân thể trần trụi của người đàn ông.
Đúng lúc này, cửa phòng có tiếng gõ cửa ầm ầm! Ngoài cửa là tiếng một người phụ nữ gào to
——
"Đặng Văn Cường, con đàn bà bên trong là ai? Mở cửa!"
Ầm ầm ầm, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 13