21 Lớp học được chia theo quy định, vị trí lớp A là nơi có hoàn cảnh tốt nhất, không chỉ yên tĩnh, đẹp đẽ mà phòng học còn được trang bị đầy đủ, bàn học mỗi học kỳ đều được đổi mới.
22 Những trò đùa giỡn này, đối với người đã quen mưa máu gió tanh như Lãnh Tâm Nhiên mà nói, chỉ là chút lòng thành. Mặc dù động tác của bọn họ vừa nhìn cũng đã biết là tay lão luyện, nhưng mà, những chiêu thức trong lớp so với những chiêu thức cô giết người, thật sự chỉ là trò trẻ con.
23 "Ông chủ Trần, mấy ngày không gặp, nơi này lại có thêm một em gái xinh đẹp nha. "Bên trong quầy rượu, một người đàn ông tai to mặt lớn đang nhìn chằm chằm Lãnh Tâm Nhiên pha chế rượu bằng ánh mắt bỉ ổi.
24 Chờ đến khi ánh mắt lão già đó cũng biến thành từng vòng nhang muỗi, nụ cười trên khóe miệng Lãnh Tâm Nhiên càng rực rỡ. Trước tiên là "khách khí" đở hắn đi đến cửa sao của quán bar, đến khi đi đến hẻm nhỏ của cửa sau không ai nhìn thấy mới dùng tay đẩy đối phương ra, mặt cho đống thịt heo kia ngã trên mặt đất như một ngọn núi nhỏ.
25 Lão đàn ông đó gặp hậu quả gì tuyệt đối không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Lãnh Tâm Nhiên. Cô tiếp tục vùi đầu chế rượu ở quầy bar, đến 9h thì chuẩn bị ra về.
26 Buổi tối lăn qua lăn lại đến hơn một giờ mới ngủ, buổi sáng chưa tới bảy giờ đã phải rời giường chuẩn bị đi học. Giấc ngủ không tới sáu tiếng, hơn nữa tối qua vì gặp được người quen ở thành phố A nên mơ thấy chuyện lúc trước, đến khi đồng hồ báo thức vang lên, đầu Lãnh Tâm Nhiên đau vô cùng.
27 "Cậu điên rồi!"Dung Thiếu Tuyệt ngơ ngác nhìn tập giấy được Lãnh Tâm Nhiên tiện tay đặt lên bàn, thuận tay lật xem, trầm mặc một lúc lâu sau đó nhả ra ba chữ đánh giá.
28 Cuối cùng, Thẩm Quẩn không chịu được loại lúng túng này chủ động mở miệng: "Cảm ơn cô đã cứu tôi. Tuy nhiên tôi không thể gây thêm phiền toái cho tôi, tôi thấy mình rời khỏi đây sẽ tốt hơn.
29 Thẩm Quân có cảm giác là mình điên rồi, chắc chắn là điên rồi. Bởi vì, anh lại bị một cô gái nhỏ mười mấy tuổi thuyết phục, quyết định dựa vào chính thực lực của mình để báo thù, cho những người phản bội kia một bài học.
30 Mặc dù đã đạt được thỏa thuận với Thẩm Quân, nhưng Lãnh Tâm Nhiên cũng không lập tức triển khai kế hoạch. Chuyện này cô chỉ mới định sơ lược, chưa có kế hoạch cặn kẽ, cần thời gian để chuẩn bị.
31 Có lẽ là thấy mấy lời khích bác của mình thất bại, người của lớp A có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh, Bắc Âu Hân mở miệng, lực sát thương gấp mấy trăm lần Giang Sảng.
32 "Bắc Âu Hân, người như cô, thật đúng là ti tiện đến mức khiến người khác phải tự ti. "Lãnh Tâm Nhiên cuối cùng cũng mở miệng. Giọng nói của cô luôn trong trẻo lạnh lùng, cho dù là lời nói cảm khái vạn phần như lúc này, cũng chỉ nhàn nhạt.
33 "Phải không?"Thanh âm bình bình đạm đạm, ngay thời điểm mọi người còn chưa kịp lộ ra nụ cười đột nhiên biến đổi ngữ điệu: "Vậy tôi phải giáo huấn các người một bữa thật tốt.
34 Vậy mà, sự thật lại không như những gì người khác dự liệu. Ít nhất, Lãnh Tâm Nhiên không bị xử phạt, lớp F cũng không vì vậy mà biến mất. Điều khác biệt duy nhất chính là, lúc này rất nhiều người khi nhắc đến lớp F liền biến sắc, đặc biệt là những kẻ lúc trước đã từng khi dễ Lãnh Tâm Nhiên, trong đầu vẫn luôn nhớ đến câu nói hôm đó của Lãnh Tâm Nhiên.
35 Bên kia Bắc Âu Hàn đang rối rắm không biết thế nào, bên này Lãnh Tâm Nhiên đã dẫn theo Lâm Lâm ngốc trệ trở lại lớp F. Điều khiến cô vô cùng hài lòng chính là, các bạn học trong lớp đều đang ở đây đọc sách, mặc dù cũng có những kẻ không trung thực lẫn vào, ví dụ như Dung Thiếu Tuyệt vừa nhìn thấy sách là ngủ.
36 "Thật lợi hại! Trời ơi, thật lợi hại!"Chủ nhiệm lớp vừa mới công bố kết quả, người lớp F giống như là được ăn thuốc kích thích mừng như điên nhảy lên hét chói tai.
37 Cho dù bình thường Bắc Âu Hân hay nhanh mồm nhanh miệng nói những lời trào phúng người khác thì bây giờ cũng không tìm được lý do để phản bác, chỉ có thể buồn bực chịu thua thiệt.
38 Lãnh Tâm Nhiên cực kỳ chán ghét đứa con gái luôn làm ra vẻ này, không muốn vì loại bỏ đi này mà làm hỏng tâm tình. Cũng lười quan tâm những thứ này, trực tiếp xoay người rời đi.
39 Trong sân bay thành phố A, một cô gái nhỏ đội một cái mũ trông vô cùng nổi bật. Không phải vì quần áo bên ngoài, mà do khí thể trên người cô. Loại khí chất lạnh như băng đến nỗi người cách xa ngàn dặm cũng không chống cự được, kết hợp với vóc người gầy yếu, thật là đặc biệt.
40 Trước vẻ kinh ngạc và ánh mắt hoài nghi của nhân viên ngân hàng, Lãnh Tâm Nhiên bình tĩnh đi tới tủ bảo hiểm lấy ra vật mình cất ở đây đã lâu. Thật ra thì đây là mấy hợp đồng cổ phần gì đó, mặc dù thoạt nhìn chỉ là một xấp giấy thật mỏng nhưng số tiền bên trong lại hơn ngàn vạn.