41 Cả hai vẫn chìm đắm trong ánh mắt của nhau, Dụ Nguyên và San San hoàn toàn không thấy cô gái đứng trước mặt nghiến răng nghiến lợi nhìn, cô ta muốn hét to lên để hai người đó chưa kịp hôn liền bị bàn tay đằng sau bịt chặt.
42 - Nói ở đây luôn đi, tôi không có nhiều thời gian, cũng không muốn giấu San San của tôi.
Cô quay phắt ra nhìn Minh Dạ Nguyệt ánh mắt muốn nói. . . .
43 (Đôi phút tếu vì chuyện đổi tên của truyện =))))
Đọc giả 1: Hay là giữ lại tên nữ phụ phản công thôi?
San San: Hưm. . . Như vậy không hay cho lắm.
44 Bầu không khí trong xe tĩnh lặng vô cùng. . . Dạ Minh chuyên tâm lái xe nhưng không khỏi mặt than, còn San San từ đầu cô vốn chẳng để tâm cho lắm, thối danh đã có sẵn dù có thêm hay bớt nó vẫn là thối danh mà thôi.
45 Minh Đang Linh nhìn anh cảm động nói:
- Minh ca? Người tới đây để gặp Linh Nhi sao. . . ?
Dạ Minh im lặng. . . Không phải anh muốn đến. . . Bàn tay anh đột nhiên muốn ôm cô ta vào lòng nhưng anh kìm chế thật chặt cố gắng hết sức không làm gì quá đáng với cô ta.
46 Đêm hôm đó sau khi có thể điều khiển lại cơ thể, Dạ Minh có một giấc mơ vô cùng kì lạ với chính bản thân mình. . . .
Anh mơ thấy Dạ Minh Nguyên chủ nói với anh, tặng anh cơ thể này khi anh thể hiện được sự giằng xé giữa tình yêu và cơ thể, mãnh liệt giữa tình yêu của anh đã làm cho nguyên chủ cảm động đồng ý siêu thoát hoàn toàn khỏi cơ thể.
47 Con hổ nhìn chằm chằm vào cô, đi từ từ lại gần, cô không khỏi sợ hãi lắp bắp:
- Đừng lại gần đây. . . . !
Con hổ bỗng dưng vồ về phía cô, cô la thất thanh một tiếng rồi cảm thấy kì lạ.
48 Dụ Nguyên đờ đẫn nhìn cô vẫn đang nhắm mắt hôn lên bờ môi của mình mà ngạc nhiên. . . . Anh không hé môi chứng tỏ đang cố kiềm chế hết sức có thể.
San San thấy anh không hé môi liền một cỗ nóng trong người trào lên hung hăng cắn mạnh làm môi anh bật máu.
49 (Ho ho. . . Ta định lần đầu của San San cho Vân Thiên Vũ cơ mà sợ bị các nàng ném đá vỡ đầu lên nghiêm túc lại và bỏ phiếu. . . kết quả Dụ Nguyên phiếu còn nhiều hơn San San:v lên ta cho Dụ Nguyên đặc ân ấy.
50 - Tích San San. . . Em thật giỏi!
Dạ Minh tức giận, còn cô thì co rúm lại đáp:
- Tôi chỉ là ngủ lại nhà Mai Mai, di động hết pin quên không cắm sạc thôi mà!
Dạ Minh nhìn cô một lúc lâu làm cô lạnh gáy a~ Cô chưa muốn chết.