41 Ở thời điểm nhập môn, môn phái ngoài phân phát cho đệ tử mới nhập môn một ít công pháp trường sinh ra, còn có kèm theo một quyển pháp thuật bách khoa toàn thư cấp thấp, bên trong đều là chút thuật hỏa cầu, thuật biến nước, thuật làm nhiều các loại pháp thuật ngũ hành, uy lực của nó bình thường, đều thích hợp cho Luyện khí kỳ tu tập pháp thuật.
42 “Vâng, bế quan lần này thì đột phá” Lâm Nguyệt dĩ nhiên không bỏ qua vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ của Diệp Khuynh tuyết, trong mắt thoáng hiện lên mỉa mai, ngoài mặt thì như cúi đầu thật thấp, “Diệp sư tỷ vào nửa năm trước đã đạt được luyện khí kỳ tầng ba rồi, muội còn kém tỷ xa lawms!”
Tốc độ tu luyện của Diệp Khuynh tuyết cực nhanh, vào nửa năm trước đã đột phá luyện khí kỳ tầng ba, hiện giờ đã qua nửa năm, dù không đột phá tầng thứ tư nhưng đang ở đỉnh luyện khí kỳ tầng ba, tin rằng chẳng bao lâu sẽ đột phá luyện khí tầng bốn.
43 Nàng còn nhớ trong sách Bạch Như Nguyệt ở phường thị đạt được một phần cơ duyên, đó là nàng mua được trong tay một tán tu miếng sắt thần bí, miếng sắt kia là một khối vụn tiên bảo.
44 “Lão nói là nếu chiếm được dị bảo kia thì vòng tay hỗn độn có thể thăng cấp sao?”
“Đúng vậy, sau khi thăng cấp, linh khí trong không gian chẳng những thêm nồng đậm, mà thời gian gia tốc cũng gấp đôi, đối với việc tu luyện hay trồng linh thảo đều có lợi rất lớn” Ánh mắt hồn lão chợt lóe nói nhàn nhạt ra.
45 “Ta có thể đồng ý đi đoạt bảo cho lão, nhưng lão tốt nhất đừng có giở trò, đừng quên giữa chúng ta còn huyết khế, nếu như ta không ổn, lão cũng đừng mong được yên!” Diệp Khuynh Tuyết nhìn hồn lão nói lạnh lùng, “Hôm nay lão đã nhìn thấy rồi đấy, nha đầu kia chỉ sợ không dễ đối phó đâu, sau ba tháng cửa phái phường thị mở, ta sẽ mang nó đi, đến lúc đó lão phải giúp ta một tay!”
“Không được” hồn lão phản đối, “Ta không thể rời đi không gian quá lâu, nếu không sẽ dẫn tới phiền toái”
“Ý lão là bảo ta đi đối phó với nha đầu kia sao?” Diệp Khuynh Tuyết giận tái mặt, một thân một mình đi mạo hiểm, không nắm chắc mười phần nàng ta không muốn đi, huống chi tu vi hiện giờ của Lâm Nguyệt cũng không kém nàng ta là bao.
46 Lâm Nguyệt cũng không biết Diệp Khuynh Tuyết nổi sát khí với nàng, nhưng thời gian qua nàng cần cẩn thận chút, đặc biệt đối phương còn là Diệp Khuynh Tuyết này được tác giả Ban Tay Vàng nặn ánh hào quang của nhân vật nguy hiểm.
47 Theo lý thuyết thì uy lực lớn ứng với pháp thuật lớn cũng không thể có trong quyển pháp thuật bách khoa toàn thư sơ cấp mà môn phái phát cho, nhưng do pháp thuật này có một điểm thiếu sót trí mạng là, đó chính là người tu tập Vạn Vũ băng châm nhất định phải có thần thức cường đại mới có thể tu tập, bởi vậy người tu luyện Vạn Vũ băng châm rất ít, lại thêm nó là pháp thuật cấp thấp, chỉ thích hợp với đệ tử linh căn băng cấp thấp tu luyện, vì vậy đã trở thành việc vô bổ, được tu sĩ cao tầng biên soạn trộn lẫn thật giả vào trong quyển bách khoa toàn thư pháp thuật sơ cấp, ngược lại Lâm Nguyệt được lợi.
48 “Diệp sư muội, muội xong chưa? Ta tới rồi”
Sáng hôm sau, Lâm Nguyệt vừa nhận được lời Diệp Phàm truyền âm tới đón nàng, còn chưa kịp đáp lời đã nghe thấy tiếng Diệp Khuynh Tuyết gọi.
49 Nói đùa gì thế, hành trình đi phường thị lần này chính là nhằm vào Lâm Nguyệt, nếu tách ra với nàng ta, còn có ý nghĩa gì nữa chứ? Huống chi tính thêm Diệp Phàm thì sao? Cùng lắm thì tới lúc lúc tùy lúc mà làm, tìm cơ hội phân tán bọn họ, đợi tiểu nha đầu này bị lạc thì thu dọn nó cũng không muộn!
Tỏng lòng Diệp Khuynh Tuyết thầm tính toán, trong mắt lóe lên tàn nhẫn.
50 Lúc ba người vừa tới, cổng chính đã có nhiều nam nữ đứng lẫn, Lâm Nguyệt nhìn lướt quá, sau khi nàng thấy rõ những nam nữ đó suýt nữa thì không nhịn được cười phì.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 100