Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nữ Phụ Không Thích Yêu Chương 19: Rời Nhà Ở Riêng.

Chương trước: Chương 18: Kế Hoạch Mới? (2)



Công ti WY vẫn đang trong tình trạng phát triển ngược lại bên phái WD lại đang tụt hậu nghiêm trọng những vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ nên dấu hiệu WD bị uy hiếp từ các bang khác vẫn có thể nói là khó xảy ra.

Cô an tâm với kết quả này nên rất thoải mái trong mọi việc, bản thân thì lại đang chờ đợi cảnh H đầu tiên giữa anh trai cô Bách Vũ và nữ chính tuyệt vời Kiều Linh với mục đích lấy lòng Bách Vũ và anh ta sẽ đuổi cô ra.

Thực lòng thì cô có dự định đi khỏi rồi nhưng vì không có lí do nên vẫn chưa đi đây là thời cơ thích hợp để cô ra ở riêng dù bố mẹ cô không muốn. Vì lợi ích cá nhân nên cô đành làm vậy.

Đã 10 giờ tối sau khi cô đi ăn tụ tập với các họ viên trong lớp dạy võ và cô là đứa tỉnh nhất hội và phải đưa Hy Đan về.

Về tới nhà cũng là 10h30, cô thở dài mở cổng rồi đóng lại đi vào trong. Cửa chính của nhà mở nhưng bên trong có ánh đèn nên cô không sợ có trộm.

Bố mẹ cô như đã dặn là đi ăn tiệc mừng ở đâu đó mai mới về nên nhà cô khi này chỉ có người hầu và...Bách Vũ.

Giày cao gót đỏ vứt ở bên ngoài khiến cô có thể đoán ra ai đã tới liền nhếch môi cười.

Đi vào trong và nhẹ nhàng đóng cửa vài giây làm việc tốt cô xếp lại đôi giày cao gót đỏ đó rồi mới đi vào.

Lên tầng hai để trở về phòng thì gặp ngay một hầu gái, cô hầu cung kính chào cô gật đầu đi tới phòng Bách Vũ liền ngăn cản:

-"Thưa cô chủ....Cậu chủ hiện giờ không tiện..."

-"Tôi biết...chỉ là muốn vào lấy đồ quan trọng thôi! Mà cô không nghe thấy tiếng ở bên trong sao? Chính cô đang gián tiếp làm phiền đấy!"

Cô mỉm cười rồi tháo chiếc nhẫn của mình ra từ khi nào và đá vào trong qua khe cửa.

Cô xoay chiếc đồng hồ trên tay mình rồi cười một cái nữa, không nói gì gương mặt cô trở nên lạnh lùng mở cửa một cái 'Xoạch'.

Một khung cảnh đậm chất dâm dục hiện ra trước mắt cô. (Tớ không dám miêu tả sâu sắc đâu >////<)>

Không tỏ ra ngại ngùng cô làm vẻ bất ngờ nói:

-"Oh...xin lỗi! Làm phiền hai người quá! Chiếc nhẫn của tôi bị đá vào đây, thật thất lễ...Quào...'Movie 81+'?" cô mỉm cười nói liếc nhìn cả hai.

Đúng như cô đoán, Kiều Linh thực sự ở đây và cô ta đang ngại ngùng che mình dưới tấm chăn. Kiều Linh gọi khẽ Bách Vũ rồi rúc vào Bách Vũ làm anh ta đổi tính nói nặng với cô:

-"Cô cố tình phải không? Thật vô duyên!"

-"Tôi vô duyên? Là do anh lộ liễu quá thôi! Để người hầu ở đó...anh nên cảm thấy may mắn vì người biết là tôi đi!"

-"Hừ...còn nói lí được à? Đồ không biết ngại! Mau cút ra ngoài!" Bách Vũ nói với giọng hậm hực nhìn cô.

-"Ôi...anh trai thân yêu của tôi ơi? Anh đang làm trò hề trước mặt em gái anh đấy? Người ngại là anh mới đúng chứ? Nếu người nhìn thấy là bố mẹ thì sao? Còn đâu người con gái THỤC NỮ? TRONG SÁNG? Trách ai bây giờ đây~" cô nói nhấn mạnh hai từ rồi hát câu cuối và ngân dài để chọc tức Bách Vũ. Bị nói như vậy anh không khỏi tức ra lệnh như chủ căn nhà này:

-"Ra khỏi nhà tôi nhanh! Cô không là em gái tôi nữa!"

-"Oh!?...Thank You...My borther~" vẫn tiếp tục giọng nói đùa cợt đó cô cười lớn đi ra ngoài một cách vui vẻ và đóng cửa cẩn thận bồi thêm một câu nữa:

-"Cứ tự nhiên đi! Tôi không dám làm phiền đâu!". Kế hoạch xong xuôi giờ cô có thể ở riêng một mình rồi. Đó mới là bước mở đầu và vẫn con bước tiếp theo nữa...

-Sáng hôm sau, cả nhà cô tụ tập tại phòng khách, Bách Vũ trưng bộ mặt ghét cô cay đằng mà nhìn nói:

-"Con đề nghị bố mẹ cho Bách Vân ở riêng đi! Con không thích nó!"

-"Sao? Hai đứa thật là...ngày xưa thân thế giờ lại..." mẹ cô bất lực nhìn.

-"Để con ở riêng đi con muốn!"

-"Nhưng con ở riêng chăm sóc bản thân thế nào?" bố cô hỏi.

-"Con ổn mà! Tới lúc con đối mặt với cuộc sống và rời khỏi vòng tay bố mẹ rồi..." cô lưng chừng nước mắt có thể rơi nhưng không rơi vì Bách Vũ còn ở kia làm cô chẳng muốn khóc.

-"Vậy đành chịu!...Bố sẽ mua nhà riêng cho con!" Bố cô đồng ý nói, mẹ cô cũng gật gù khuyên bảo:

-"Sống một mình phải chăm bản thân cho tốt nhe!" Cô gật đầu mỉm cười nói:

-"Vậy mẹ xếp dùm con quần áo vào vali nha! Con có chuyện cần nói với bố...." mẹ cô gật đầu rồi đi lên phòng cô. Bách Vũ lúc này đã rời khỏi phòng khách trở về phòng khách lại cảm giác mất mát, đánh mất một thứ gì đó quan trọng nhất cuộc đời anh. Dẹp suy nghĩ, anh thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tầm lát sau cô nói chuyện với bố thì liền rời đi, tới căn nhà mà bố cô mua. Lên xe, cô vẫy chào mọi người trong căn biệt thự kia.

Ai cũng tiễn trừ Bách Vũ. Chiếc xe rời đi, qua khung cửa kính nọ, một ánh mắt mang chút sầu tư, buồn mang mác nhìn theo đầy hụt hẫng....

Và chả ai biết rằng (trừ cô) Kiều Linh sau cơn hả hê khi đuổi cổ cô được ra khỏi nhà thì quả báo ập đến là đôi chân bị dính phải bột ngứa suốt đêm qua chưa khỏi =]]]

(Khi Bách Vân tốt bụng vài giây xếp giày ngay ngắn cho Kiều Linh =]])

Loading...

Xem tiếp: Chương 20: Kiều Linh Gặp Họa.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thầy ơi em ghét thầy!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 53


Lưu Manh Tiểu Tử

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 21



Đừng Treo Đau Thương Trước Cửa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 44


Tai Nạn May Mắn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11