881 Cho nên tiểu thái giám cũng không sợ hãi, hắn thoải mái lui xuống. Tô Mạt đứng dậy, lại đi phân phó cung tì quản việc ngự thiện, tự mình đề bút liệt mấy món ăn ra, đưa cho nàng ta cầm đi phân phó ngự trù làm.
882 Chuyện này, Tô Mạt sớm đã biết, nghĩ đến Lưu Hắc Hổ bọn họ vẫn chưa được phân phó nhiệm vụ cả ngày oa oa kêu, hơn nữa nàng còn không cho phép bọn họ tùy tiện ra ngoài cướp bóc, ngược lại còn kêu bọn họ đi giúp thương nhân, trồng trọt, tàu thuyền.
883 Tống Minh Dương chuyên môn phụ trách định ra những ý chỉ triều chính, sau đó lập tức đưa cho hoàng đế xem, mà chuyện đại sự, thì sẽ do đại học sĩ. từ Hàn Lâm viện soạn thảo ý chỉ.
884 Tô Mạt mím môi,“Bệ hạ, thần nữ có một chuyện. . . . . . ”Hoàng đế giương lên đôi lông mày rậm,“Không đồng ý. ”Tô Mạt liền cúi đầu không nói. Lão hồ li, nàng còn chưa nói hắn đã đoán được.
885 Nàng sai người bưng canh về, thưởng cho nhóm thái giám cung tì đứng vất vả hầu hạ kia uống. Hai cung tì bên người hoàng đế uống rất vui vẻ thích thú bèn hỏi Tô Mạt suốt về cách làm.
886 Đổi vài thái y đến chẩn bệnh cũng không được, còn nghe được tin chân hăn có thế tàn phế, khiến Tô Mạt hết hồn. Hôm nay hoàng đế tâm tình tốt lên rất nhiều, mặt trời ấm áp, không khí thoải mái, hắn dẫn theo thái tử, Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Giới vài người ở ngự thư phòng đi ra sau hoa viên nghỉ ngơi.
887 Hoàng Phủ Giác nhìn bóng dáng Hoàng Phủ Giới chạy đi, thả lỏng thân thể, tựa nghiêng vào cột đình, lười biếng nói:“Mạt nhi, dựa vào công phu của nhị ca, đừng nói là cưỡi ngựa, cho dù là bị mấy chục người đánh lén, chỉ sợ cũng sẽ không làm gì được hắn.
888 Nàng cười nói:“Ngày đó ta ai cũng không gặp, cũng không phải chỉ không gặp ngươi. Huống hồ, nếu không gặp người khác, thái tử cùng hoàng quý phi đều từ chối rồi, chỉ gặp mỗi ngươi, chỉ sợ lại tạo cho ngươi phiền toái.
889 Huống hồ hắn cũng không thật sự có ý không cho bọn họ gặp mặt nhau, vốn chỉ muốn hạ thấp sĩ khí của Hoàng Phủ Cẩn mà thôi. Miễn cho hắn trưởng thành rồi liền vô pháp vô thiên tự ình là đúng.
890 Nhân tiện cũng ngắm nhìn quang cảnh ở đây mà trước kia chưa từng xem qua, bởi vì từ quận vương thăng lên vương gia, diện tích Vương phủ tựa hồ lớn hơn rất nhiều.
891 Hắn hướng Tô Mạt cười. Tô Mạt hơi cười, chìn chằm chằm vào đùi phải của Hoàng Phủ Cẩn, bên trong chân tuy rằng không nhìn được, nhưng do cái quải trượng, chân hắn treo cách mặt đất một đoạn.
892 Nàng biết hoàng đế ban cho Hoàng Phủ Cẩn không ít nữ nhân, từ lúc mười ba mười bốn tuổi đến hai mươi mốt hai mươi hai tuổi, tổng cộng phải có mười mấy người.
893 Tống Dung Hoa tức giận đến nỗi giọng nói bắt đầu trở nên sắc nhọn,“Tĩnh dưỡng? Cái gì tĩnh dưỡng? Ta rõ ràng nghe nói Tô Mạt cũng đến đây, nàng ta được vào thăm, ta sao lại không thể, sao có thể kỳ thị người khác vậy hả? Hơn nữa, xe ngựa của nàng ta ngươi làm sai người tháo ngựa ra, dẫn ngựa đi chăm sóc, vì sao xe của ta vẫn đang chờ ở bên ngoài? Ngươi cẩn thận nịnh bợ sai đối tượng a.
894 Hoàng Phủ Cẩn xê dịch thân mình, thay đổi tư thế thoải mái hơn, tầm mắt lướt qua phía Tây, lại không phát Đám thỏ phỉ đó cũng là ta con dân Đại Chu, bị bức đến mức phải đi làm thổ phỉ, khẳng định là có lý do.
895 Tô Mạt nhịn không được muốn mắng chửi người, mặt ngoài lại cười càng ngọt ngào hơn nữa. Tống Ngũ chỉ cảm thấy mí mắt giật liên tục, vội ngăn Tống Dung Hoa,“Tiểu muội, đừng náo loạn nữa.
896 Tống Dung Hoa hừ nói:“Bệ hạ ban cho, chính là đám a miêu a cẩu, hoặc là giống như tranh chữ, đều là đồ chơi của điện hạ. Ta dù sao là người sẽ tiến vào cửa Vương phủ, chẳng lẽ còn không trị được mấy người phụ nhân đó sao?”Tống Ngũ tự xưng da mặt thiết dày, hiện tại cũng nhịn không được muốn vã mồ hôi lạnh.
897 Hầu Anh Hoa vừa chứng kiến mọi chuyện, hoàn toàn hiểu được câu nói kia của Lưu Hỏa, thời điểm có mặt tiểu thư, ngươi nên trốn đi, nếu không liền bị lo lắng đề phòng.
898 Mấu chốt là ở trong suy nghĩ của bọn họ, cho dù là có yêu một nữ nhân đi chăng nữa, cũng không tồn tại quan niệm vì nàng ấy mà thủ thân như ngọc. Đây mới là chuyện khiến nàng nhức đầu a.
899 Mười mấy cơ thiếp người người đều là tuyệt sắc, dù sao cũng là người hoàng đế ban cho, hơn nữa trước nay ở Tề vương phủ luôn hưởng thụ cuộc sống được người khác tôn trọng, thấy người đàn bà chanh chua như Tống Dung Hoa, gặp người liền mắng, quả thực cũng khiến họ tức khí.
900 Bên kia Hoàng Phủ Giới đi theo phía sau Tô Mạt, tuy rằng hắn biết Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa có vẻ rất tùy hứng, nhưng chưa từng gặp qua cảnh tượng này?Hơn nữa hắn cũng lớn, biết tránh tiếp xúc với các cơ thiếp của ca ca mình, cho nên chỉ tránh ở nội môn, cũng không đi ra ngoài.