841 Nhưng là Hoàng Phủ Cẩn không có dã tâm, hơn nữa tính tình có vẻ lặng lẽ, thích tự mình nghiên cứu võ công, không thích khống chế người khác. Cho nên, thay vì nói hắn là chủ tử của Thái Bình các, không bằng nói hắn là thần hộ mệnh lớn nhất của Thái Bình các.
842 Nay hắn cảm thấy Tô Mạt có khả năng trời cho về phương diện này, tốt hơn hắn, vừa vặn cũng có thể huấn luyện những người này, khiến bọn họ làm được càng nhiều chuyện hơn.
843 Trước mắt tình hình của Thái Bình các như sau:Đại Các Lĩnh: Tiêu Vũ Lâu, nam, hai mươi bảy tuổi. Diện mạo, xấu. Võ công: Cao thâm khó lường. Châm ngôn: Muốn chết, liền đến tìm bổn Các Lĩnh.
844 Hắn lại ngắm nhìn Tô Mạt, một đêm không ngủ, hai mắt nàng vẫn trong veo như trước, nhưng hai hàng mi dài cong vút chớp nhẹ cũng vẫn lộ ra sắc thái mệt mỏi.
845 Lấy tư thái như vậy, giọng điệu như vậy, nói ra lời nói thâm tình như vậy, nàng cảm thấy rất vui thích, nhưng nhất định sẽ khiến người luôn trầm tĩnh nội hàm kia kinh hãi.
846 Hoàng Phủ Cẩn tâm thần chấn động,“Phát bệnh? Không phải còn hai tháng nữa sao?”Diệp công công có loại quái bệnh, bọn họ nghiên cứu có thể là do trúng độc, lúc trước hàng năm sẽ phát tác năm lần, sau lại trải qua sự cố gắng của mọi người, số lần giảm bớt, hiện tại hàng năm chỉ phát tác một lần.
847 Hết thảy thu thập xong xuôi, Tô Mạt ngồi ngay ngắn ở tháp thượng, khóe môi hơi cong lên, ánh mắt như gợn sóng. Bọn nha đầu biết nàng đang suy nghĩ, đi và để đồ xuống khẽ khàng không dám quấy rầy nàng.
848 A Lí kéo chăn qua đắp cho Tô Mạt,“Tiểu thư, nếu không thoải mái thì nói cho thuộc hạ biết. ”Tô Mạt cười,“Ngươi lại đây, ta phân phó cho người vài chuyện.
849 Rất nhanh, hắn trở về hồi bẩm,“Bệ hạ, nhị điện hạ đêm qua quả thật rời khỏi Vương phủ, đi Tô quốc Công phủ một chuyến, sau lại liền ra khỏi thành đi Tây Sơn.
850 Hoàng đế phát hiện chính mình càng suy nghĩ, thì khả năng sự việc sẽ xảy đến càng nhiều, đầu như muốn nứt ra. Không biết qua bao lâu, Lưu Ngọc nói:“Bệ hạ,Tiền Hủy đã về.
851 Tô Nhân Vũ nói:“Bệ hạ, đêm qua Lâm Giang vương bắt đi tiểu nữ, điểm huyệt của tiểu nữ, sáng nay đưa đến Hương lâu. Thần cưỡi khoái mã đến tìm, nhưng, nhưng, Lâm Giang vương không biết đối với tiểu nữ làm cái gì, bộ dáng nhi nữ của thần chấn kinh quá độ, một bộ dáng hoảng sợ kinh hô lên: nhi nữ không muốn chết, không muốn rời kinh thành đi.
852 Trong mắt Tô Mạt hiện lên một tia bối rối cực kỳ kinh hãi, nàng nghẹn miệng, nức nở một tiếng, lẩm bẩm nói:“Hắn, hắn nói, dù sao cũng không thể cùng một chỗ, không bằng cùng chết , ô ô.
853 Hoàng Phủ Cẩn lạnh lùng nói:“Ngươi buộc ta cưới nữ nhân khác, chính là không cho nàng gả cho ta. Mạt nhi không phải nữ hài tử bình thường, sẽ không giống nữ nhân khác chia xẻ trượng phu của mình.
854 Đó là suy nghĩ tự cuồng của bản thân. Nếu chỉ là một sự việc nhỏ, giở một chút âm mưu thì không sao. Nhưng thế cục triều đình biến hóa như thế, ai có thể cam đoan vạn vô nhất thất? (tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn)Có đôi khi một quân cờ nhỏ không đáng để mắt tới cũng có thể khiến cho toàn bàn cờ thua sạch sẽ.
855 Giải thích duy nhất, chính là Lưu Niên rất quan tâm Diệp công công, lúc thời điểm bệnh phát, hắn rất sốt ruột, đi truyền tin nên bại lộ. Ở thời điểm mấu chốt, cho dù là để lại một dấu vết cỏn con, cũng đủ để lại một đòn trí mạng.
856 Tô Mạt hơi quyệt miệng, nhìn Tô Nhân Vũ một cái, cười nói:“Cha tựa hồ không kiên nhẫn a. ”Tô Nhân Vũ lau mồ hôi,“Ngươi quỷ nha đầu này, cha nào dám không kiên nhẫn.
857 Đây là một cách nói, còn phải phải dựa vào một số nhân sĩ có liên quan xác minh, tiểu thư của Tống gia tự mình có thể túy ý ra vào cung điện nên biết được bí mật, hiểu rõ mặt khác của con người Tô tiểu thư đứng ra thuyết phục mọi người, chứng cứ có sức thuyết phục này có tính chính xác cao, định cho Tô Mạt tội danh có tính lẳng lơ, nói nàng không xứng với một Hoàng Phủ Cẩn một vị tướng quân hoàng gia xuất trần thoát tục, thương xót thiên hạ như vậy.
858 Kim Kết phân phó nói:“Đã nói tiểu thư không thoải mái, đang nghỉ ngơi. Bệ hạ đã cho phép tiểu thư không tiếp khách. ”Ngay cả quý phi cùng thái tử, ngũ hoàng tử đều đã cự tuyệt, như thế nào có thể gặp Tống tứ tiểu thư cùng nhị tiểu thư chứ?Tiểu nha đầu đi trả lời, rất nhanh lại trở về bẩm báo:“Nhị tiểu thư nói ngũ tiểu thư bị bệnh, nàng sao có thể không tới thăm? Nếu tiểu thư không gặp nàng, nàng sẽ đứng ngay ngoài cửa đợi.
859 Tô Văn nhẹ nhàng mím môi, thản nhiên nói:“Miên tỷ tỷ nếu mệt mỏi, thì xin đi về trước. Mạt nhi là thân muội muội của ta, nàng bị khổ sở như vậy, ta đương nhiên là muốn gặp muội ấy.
860 Lúc này bên trong truyền đến một trận âm thanh ồn ào, liền theo đó vang lên tiếng trách cứ của một nha đầu,“Đám người các ngươi một lũ sát nhân kia, lúc này không ngoan ngoãn mà ngủ đi, ở trong này lẩm bẩm thì thầm cái gì hả, không nghe Hoàng Oanh tỷ tỷ nói sao, bệ hạ cùng lão gia đã phân phó rồi, phải để tiểu thư nghỉ ngơi thật tốt? Các ngươi ở trong này lẩm bà lẩm bẩm, cố tình làm cho tiểu thư ngủ không tốt hả? Nếu như tiểu thư lại gặp ác mộng lần nữa, xem lão gia có lấy roi quất các ngươi hay không hả?”Có mấy tiểu nha đầu líu ríu cãi lại, nàng ta nói là người khác không tốt, người khác còn nói lại là nàng ta không tốt.