61 --> "Bánh này không tính, nó chỉ có thể được xem là đạo cụ để chúc mừng thôi, là vật chúng ta cùng có với nhau. Em cần quà sinh nhật mà 'anh - tặng - em'!" Tôi đang bám riết lấy anh để làm gì thế này? Một lý do vô cùng tệ hại không thuyết phục nổi chính bản than mình.
62 -->Trời ạ, tôi có nhìn nhầm không? Thuần Hy đỏ mặt kìa, Thuần Hy đỏ mặt cơ đấy! Đây có phải là điềm báo bất thường của một trận động đất cực lớn không? ôi không thể nào hiểu nồi! Có điều, vẻ đỏ mặt của Thuần Hy thật đáng yêu quá, *A_A* *A_A* *A_A* rít giống cà chua mùa hè.
63 -->"Em không sao chứ?" Thuần Hy luống cuống nhảy xuống xe. Một người lúc nào cũng bình tĩnh như anh, lúc này cũng bắt đầu biết căng thắng rồi. "He he, không sao, không sao, đầu gối rách tí da thôi ấy mà.
64 "Mau trả lời em! Tình yêu của anh rốt cuộc là bao nhiêu?"-->"Chắc nhiều bằng một nắm đấm này. " Anh đưa nắm đấm lên, lắc lắc trước mặt tôi. "0_0” Cái gì? Thuần Hy, anh muốn chết hả?" Chỉ nhiều bằng một nắm đấm thôi sao? Chí ít.
65 -->Chân tôi hơi đau, nhưng với sự tò mò về tảng đá kia, thì đau đớn chút xíu có đáng là gì đâu. Quách Tiễn Ni, nhịn đi, phải kiên cường! Đúng, phải thể! "Ngốc, em làm gì thế?" Anh vứt xe đạp đi, đuối theo tôi.
66 -->"Hmmm. . . Có rồi! Thuần Hy, chúng ta dùng ngón cái và ngón trỏ một chữ L có nghĩa là 'yêu thích', anh thấy sao?" Tôi vừa nói vừa thuận tay làm một hình chữ L.
67 "Làm gì mà ghê thế, dù sao tớ thấy rất đẹp!"-->"Tiễn Ni, tôi phục cậu thật đó, sao mà cố chấp thế nhỉ?" tiểu B giật lấy chậu cây trên tay tôi, "xoảng" một tiếng ném vào thùng rác gần đó.
68 -->Ông thầy hói đầu này, đúng là đáng ghét, rõ ràng là cái tên Phác Trân Hiền chết tiệt kia chào em trước mà, sao chỉ gọi có mình em mà không gọi cô ta? Còn nói gì ôn lại tình cảm xưa??? Có quỷ mới ôn lại tình cảm cùng cô ta! Trốn còn không kịp nữa là.
69 "Thực ra. . . . thực ra người đó cậu cũng quen đấy. . . . "--> "Hả ~" Sao tôi lại quen cái loại rác rưởi như thế được. "Ai vậy?" "Là. . . . là. . . . " "Anh ta là ai? Rốt cuộc là ai hả? Nói mau! ~~>0102: Tôi sắp tức điên mất thôi "Kim.
70 *A0A* Tôi và Tú Triết giờ đây đã thành bạn thân của nhau, tình bạn của anh ấy và Thuần Hy cũng vẫn như trước kia. vốn ngỡ sau chuyện ấy, quan hệ ba người sẽ rất căng thẳng, nhưng không ngờ sinh vật tế bào đơn, tư tưởng đơn giản như Tú Triết, không chỉ hồi phục về mặt cơ thể rất nhanh, mà tốc độ hồi phục thương tổn tâm lý cũng nhanh không kém.
71 "Sự thật?" Giai Liên tò mò hỏi. "Cái đồ mồm thối câm miệng lại! Giai Liên, cậu đừng nghe cô ta nói nhảm!" tôi khổ sở thế này đều do mọi điều chết tietj mà cô ta nói ra.
72 Tôi chạy như bay xuống, nước mắt chảy tràn trên mặt, theo gò má rơi xuống tí tách. . . -- "Thuần Hy!" tạ ơn trời đất, cuối cùng tôi đã nhìn thấy anh rồi.
73 Trời? Đây là thiên đường ư? Màu trắng! Màu trắng! Màu trắng! Sao toàn bộ đều là màu trắng cả vậy? Thiên đường có màu trắng ư? Hình như chưa có ai nói cho tôi điều này thì phải.
74 Con sâu lười! Dậy mau! "Thuần Hy, Thuần Hy, anh dậy đi! Dậy đi chứ-!" "Con sâu lười! Mau dậy đi!" "Có nghe thấy không? Thuần Hy là đồ lười! Con sâu lười! Còn không dậy mau là em phết vào mông anh đó-! Em không phải đang dọa anh đâu-! Em nói thật đó-! Em đánh anh thật mà.
75 "___ Em là đồ ngốc” "Thuần Hy, xin lỗi, em là con ngốc, đều do em hại anh. . . " "Em không phải xin lỗi, anh chỉ cần em tin anh là đủ rồi, cho dù xảy ra chuyện gì đi nữa.
76 "Nắp nồi, chị nói xem em có chết không. . . " tôi đã lấy khăn bịt chặt vết thương của Thuần Hiến, máu hình như vẫn tiếp tục chảy. "Thuần Hiến, ngoan nào, kiên cường lên, xe cấp cứu đến ngay đây, chị sẽ đưa em đi bệnh viện.
77 Cô em họ của Thôi Anh Ái, bây giờ mới học Sơ trung năm thứ ba, à không, năm nay chắc đã lên năm thứ nhất Cao trung rồi. Bắp cải nhỏ hôm nay đến đây làm gì nhỉ ~? Gần một năm không gặp, xem ra trông còn chín chắn hơn cả tôi rồi ~ càng giống mụ phù thủy Thôi Anh Ái hơn rồi.
78 Thứ ba, ngày X tháng X, ngày thứ ba nhập viện. Hôm nay, Quách Cải, không, Quách Tiễn Ni (cái tên này không chỉ khó đọc, mà còn khó vỉết, nhưng vân phải viêt, mình không muốn anh mình giận và không quan tâm đến mình đâu) vận đen đây, mẹ còn vì Quách Tiễn Ni mà mắng mình là năp toa - lét, tức chết đi mất! Có điều, nghĩ lại mình cũng thấy không nên đối xử với chị ta mãi thế được.
79 "Gì chứ? Ha ha, tiểu quỷ chết tiệt này! Muốn anh xử lý em à, xem đây, ha ha. " Tú Triết chồm lên người Thuần Hiến bắt đầu cù cậu nhóc. "Anh Tú Triết, ha ha, em sai rồi! A ha ha ha!!!!" Thuần Hy nhìn Tú Triết và Thuần Hiến ầm ĩ với nhau cũng nở nụ cười.
80 "Quách Tiễn ni, em cùng tổ với Phác Trân Hiền nhé!" Cái gì??? Tôi cùng Phác Trân Hiền? Có nghe nhầm không nhỉ? Nhìn thấy những ánh mắt tiếc thương vô hạn, đồng cảm vô hạn xung quanh, tôi biết ngay đại nạn của tôi đến rồi! Nhắc đến Phác Trân Hiền, hoàn cảnh cô ta hiện giờ so với tôi thật đúng là một trời một vực! Luôn có một bạn nào đó cố ý dạy dỗ cô ta! Mới học được mấy phút cô ta đã bị bóng ném vào người đến mấy lần, mà bị ném cô ta cũng không dám hò hè, than vãn.