41 "Tôi không phải sát thủ hàng hiệu như em, không thần thánh không siêu nhân, nhưng chỉ cần là vì em, tôi sẽ bất bại".
Long Thần không biết mình đã chìm vào vô thức bao lâu cho đến khi có một giọng nói thanh mãnh ập vào tâm trí gọi anh dậy.
42 Đèn chùm pha lê treo trần phát ra ánh sáng lung linh, chiếu rọi lên căn phòng với các vật dụng cổ điển mà sang trọng được bày trí cách tỉ mỉ, dệt ra bầu không khí xa hoa diễm lệ.
43 - Tôi tuyệt đối không đồng ý để ngài ở lại đó - Hắc Long trên màn hình rộng lớn đưa ánh mắt kiên quyết hết mực nhin Quyên Phong. Và dựa theo thái độ này, nếu cô còn cố chấp ở lại Hắc Long sẽ chẳng ngại ngần gì mà ngồi lên trực thăng để qua đây đón cô.
44 Ngày hôm nay dường như có chút gì đó u ám, mặt dù đã hơn 8 giờ sáng nhưng mặt trời vẫn chìm trong lớp mây màu xám, gió hiu hắt thổi bay tà váy ai. Một cơn mưa nhỏ sẽ đến, có lẽ vậy.
45 Long Thần bước chân vào căn phòng rộng lớn, ập vào mắt anh là những mãnh vải voan bị xé nát nằm vất vưởng khắp nơi trên sàn nhà, bên tai anh tiếng vải bị xé toạt vẫn vang lên không dứt.
46 Ngày đã tàn từ khi nào Quyên Phong không biết, cô chỉ biết lúc cô mở mắt ra thì ánh trăng bạc đã lên, cô độc treo trên cành cây nơi khung cửa sổ, chiếu ra ánh sáng nhạt nhòa trong đêm.
47 Năm 2026, học viện công nghệ Massachusetts.
Hôm nay trường có mời một người thành đạt bậc nhất hàng thế giới về thuyết giảng về kĩ năng sống.
Ở trên bục cao của giảng đường đại học tốt nhất thế giới, một chàng trai trẻ tuổi đang thao thao bất tuyệt, ở dưới hội trường chật kín chỗ, những đôi mắt chăm chú nhìn lên bục giảng, chú ý đến mức không có tiếng nói chuyện nào phát ra.
48 Thời gian cứ thế âm thầm trôi qua, một tháng, hai tháng, phút chốc đã chín tháng trôi qua. Tháng một năm 2027, bão tuyết lớn kéo đến phủ cả đất trời trong một sắc trắng tinh lạnh lẽo, tuyết phủ đặc trên những mái hiên, hàng cây và trắng xóa mặt đường.
49 Cơn bão tuyết đã ngưng nhưng vẫn còn những đợt tuyết nhỏ kéo dài, mặt hồ bơi đóng băng đặc, tuyết phủ trắng xóa sân luyện tập rộng lớn, tuyết lất phất rơi theo chiều gió, lạnh buốt đôi bàn tay của Vô Tâm khiến cô bé đưa tay lên môi thổi phù phù.
50 Rose: Chap cuối cùng, mọi người hãy mở một bài hát buồn nhất bạn biết rồi vừa nghe vừa đọc chap này nhé ^^
---
"Thật ra Long Thần rất đáng thương.