21
22
23
24
25
26
27 Đối với người đọc sách, tóc rối luộm thuộm là một việc vô cùng thất lễ, nhưng ở nông thôn không ai cảm thấy thế.
Đinh Gia Hòa ra cửa liền đi về phía chòi đất rách nát của Đinh gia, tới nơi, nàng đào ra ba cái trứng gà cất giấu hôm trước.
28
29 Chỉ là bắt cá cạch rất mất công, lúc xới đất sẽ thấy hang đất cá chạch, phải tỉ mẩn đào nó ra, cũng không phải cái hang nào cũng có cá, hơn nữa lúc trời nóng lên, lúa nước được cấy mạ xong thì ruộng đều ngập nước, muốn bắt cá chạch chỉ có thể tìm ở mương máng bắt một hai con.
30 Trương Tiểu Ngư nhăn mày lại, vết sẹo giữa trán càng thêm sâu. Cá chạch trong đất vẫn luôn luôn là ai bắt được thì là của người đó, từ khi nào có quy định cá ở đất nhà ai thì thuộc về nhà đó?
Bản thân là nam tử, nhà hắn lại không có ai thân thích, cho nên từ xưa đến nay hắn chỉ giúp người mà không đắc tội với ai, nhưng hôm nay….
31 Bởi vì ngoài trời tối đen, cho nên dù đứng rất gần, Đinh Gia Hòa vẫn không thể nhìn rõ mặt soái ca, nhưng không sao, chỉ cần gặp được người là nàng đã vô cùng thỏa mãn rồi.
32 Đã trải qua cảm giác chết đi, đột nhiên được sống lại ở thế giới này, trong lúc nàng không thể tiếp thu việc này, lại phải chịu đựng qua cảm giác thống khổ sắp chết, khi đó Trương Tiểu Ngư là người duy nhất không ngại ngần phiền phức bước tới cứu nàng.
33 "Ta buông ra, nhưng mà Tiểu Ngư nhi không được đi. Nếu không, ta sẽ đến tận Trương gia tìm Tiểu Ngư. " Đinh Gia Hòa lại giở trò cũ, thật ra nàng còn muốn hôn soái ca một cái.
34
35 Trương Tiểu Ngư ở trong rừng đợi một hồi, thậm chí còn đốn được một ít củi.
Nhìn thấy Đinh Gia Hòa đi tới, hắn ho nhẹ một tiếng, không được tự nhiên cúi đầu nhìn bản thân, cả người mặc bộ quần áo vá.
36
37 Trương Tiểu Ngư rất quý trọng lương thực, mặc dù không có thức ăn nhưng khi ăn từng miếng cơm gạo lức kia, hắn giống như đang ăn sơn trân hải vị, vẻ mặt vô cùng hài lòng.
38 "Về sau ta vẫn sẽ đưa đồ ăn cho Tiểu Ngư nhi, nếu Ngư nhi không ăn, ta giận. "
Đinh Gia Hòa thay đổi vẻ mặt nghiêm túc nói, lại bổ sung một câu:
"Còn nữa, về sau nếu Tiểu Ngư nhi không ăn đồ của ta, còn suy nghĩ muốn trả lại cho ta.
39 "Về sau ta vẫn sẽ đưa đồ ăn cho Tiểu Ngư nhi, nếu Ngư nhi không ăn, ta giận. "
Đinh Gia Hòa thay đổi vẻ mặt nghiêm túc nói, lại bổ sung một câu:
"Còn nữa, về sau nếu Tiểu Ngư nhi không ăn đồ của ta, còn suy nghĩ muốn trả lại cho ta.
40