81 ” Trẫm muốn lưu các ngươi lại để bảo hộ Thiên triều này thôi , hơn nữa còn cho các ngươi đầy đủ quyền thế hưởng thụ vinh sủng?”Chỉ tiếc, Hoàng Phủ Kỳ không biết người đối diện rốt cuộc có thân phận như thế nào.
82 Nói đến Loan Đao Viên Nguyệt này, Tư Không Thu Trạm mím môi, thần sắc có chút quái dị nói: “Nhặt được. ”‘Phụt’ – Nước miếng trong miệng Bùi Mạch Ninh thiếu chút nữa là phun hết cả ra, hơi kinh ngạc vì nguyên nhân Loan Đao Viên Nguyệt này xuất hiện.
83 Bầu không khí lạnh lẽo, âm trầm ở trong này có vẻ khác lạ so với bình thường, hiện lên trước mắt một vùng hỗn độn, Tư Không Thu Trạm nhướn nhướn mày hỏi: “Đây là Địa phủ?” Vì sao nhìn lại lộn xộn như thế này?Bùi Mạch Ninh và Phong Khinh Tuyệt đều kinh ngạc liếc nhau, lập tức vội vội vàng vàng tiến vào nội điện.
84 Trời thăm thẳm mờ mịt, trước mắt chỉ là một màu trắng xoá. Thở ra một làn hơi ấm, lập tức bị từng trận gió lạnh thổi tan , bước chậm trên tuyết, Bùi Mạch Ninh níu chặt áo lông chồn trên người, đôi mi thanh tú nhíu lại.
85 Áo lông chồn rơi xuống đất, một tia gió lạnh thổi qua, thân người nàng lập tức run lên. Dù sao đây cũng là nơi hoang giao dã ngoại, vẫn nên mặc thêm một lớp nội y mỏng rồi xuống ôn tuyền thì hơn.
86 Lại ‘Đông’ một tiếng, Tư Không Thu Trạm nhíu mày đẹp lại, chậm rãi từ dưới đất đứng lên. Hắn thật sự không thích loại phương thức “trượt” này. Ngay sau đó, lại là một tiếng ‘Đông’, tiểu nam hài l kia cũng lập tức đứng dậy theo bản năng mà vỗ vỗ cái mông nhỏ, rồi đi về phía Bùi Mạch Ninh.
87 Mọi người nhìn nhau, không nghĩ Ma tộc lại làm ra truyện bất bình thường như thế. Cướp địa bàn của người, còn cướp cả Linh quả…. Rốt cuộc bọn chúng đang muốn làm gì?“Ta nhớ Ma Vương của Ma giới đã bị diệt trừ, theo đạo lí thì Ma tộc như rắn mất đầu.
88 Tinh Linh Vương nắm chặt tay thành quyền, đôi mắt xanh biếc lộ ra tia sắc lanh, nhìn thấy tiểu cô nương kia sắc mặt đều trở nên xanh tím, còn tên ma tộc kia vẫn thản nhiên bóp chặt cổ của tiểu cô nương.
89 Tú tài nghèo túng mặc dù không có tài sản gì cả, nghi thức cưới hỏi vẫn được tiến hành đàng hoàng, nhưng nhìn mặt tân lâng thật khó coi. Tìm hiểu ra mới biết tú tài nghèo này sẽ phải ở rể trong Truy Phong sơn trang.
90 Công Tôn Ngọc khóc không ra nước mắt, kêu la nửa ngày, mà không có người nào xuất hiện. Bây giờ ả mới phát hiện sự tình có cái gì đó không đúng, toàn thân tê liệt, không thể cử động, nước mắt rưng rưng trừng trừng nhìn Bùi Mạch Ninh một thân nam trang trước mắt.
91 Bùi Mạch Ninh chớp chớp mắt phượng, một mặt vô tội nói: “Ta có làm cái gì sao? Công Tôn công tử làm gì mà khẩn trương thế ? Ta cũng không phải là người xấu, cũng là câu người kính ta một thước ta kính người một trượng, nhưng nếu có người làm việc gì không phải đối với ta.
92 Đám người đang trong lúc do dự không biết nên ở lại hay nên rời khỏi chỗ này thì bỗng ở phía chân trời phía xa có một con chim bồ câu trắng bay tới. Bùi Mạch Ninh ở khách điếm nơi trấn nhỏ này đã được mấy ngày rồi, nàng cũng nghe nói Công Tôn Ngọc ở thanh lâu chịu không ít khổ.
93 Bùi Mạch Ninh không thể không thừa nhận Bùi Mặc Hải là một hảo tri kỷ. Cùng hắn tán chuyện phiếm,trong lòng nàng cũng dễ chịu đi ít nhiều. Bọn họ nói chuyện gần như là cả một đêm, đến khi nhận ra thì sắc trời đã mông lung, bình minh cũng sắp lên, Bùi Mặc Hải lúc này mới rời đi.
94 Bầu trời toàn là một màu đỏ như máu, làm cho một tòa thành lớn ở giữa vùng đất mênh mông càng trở nên quỷ dị lạ thường. Hương thơm ngòn ngọt phả ra từ hơi thở, nơi nơi đều có tiếng nói cười, khắp nơi trên vùng đất trống trải này đều là màu đen của Ma tộc.
95 Vẻ mặt Bùi Mạch Ninh hiện lên sự vui sưỡng, nhìn lại về phía mặt hàn đàm (hồ nước lạnh), quả nhiên mắt nàng đối diện cùng với một đôi đồng tử màu hổ phách.
96 “Ngươi …. hai người …. các ngươi thật quá đáng! Các ngươi biết ta ở chỗ nào mà còn không chịu đến tìm sớm…. ” Phong Khinh Tuyệt tức giận trừng mắt nhìn hai người, kiên quyết tỏ vẻ bất mãn.
97 Ẩn sau lùm cây, dưới những tán cây tùng rộng lớn, rõ ràng là có thứ gì đó không lớn cũng không nhỏ đang xao động. Mà ở chỗ cách đó không xa, có hai nam nhân giống như yêu quái cao to đang giao tranh ác liệt.
98 Trong cung điện to lớn, thân ảnh phụ nhân xinh đẹp cùng một thân ảnh yêu mị ôm nhau một chỗ, hình ảnh này thật đúng là cực duy mĩ. ”Biểu tỷ, tỷ sao lại tới nơi này?” Nữ nhân yêu mị nhíu đôi mắt đào hoa đầy ý cười trên mặt lại, khóe mắt quất thẳng tới phụ nhân xinh đẹp kia.
99 Không khí sáng sớm ở yêu giới thập phần tươi mát, khắp nơi đều tràn ngập linh khí vạn vật. Tuy là Yêu Đế bất lão bất tử, nhưng cũng thích hưởng thụ thức ăn ngon, hưởng thụ hương vị đưa trên vị giác, mỗi sáng trưa tối đều giống như nhân loại hưởng thụ bữa sáng, bữa trưa, bữa tối.
100 Edit: Mẹ ĐốpTrên quảng trường rộng lớn, Yêu Đế dẫn đầu một đoàn người, người nào người nấy đều hùng hùng hổ hổ, có vẻ như đang tìm cái gì đó. Không gian xung quanh phảng phất có hơi thở của quỷ.