161 Hoắc Thiếu Nghi không khỏi cười nhạo một chút, tiếp đó nâng khuôn mặt kiêu căng lên, khẩu khí nhàn nhạt nói qua - -"Dung Diệp, ta đã tặng Yên Nhi cho ngươi, ngươi còn có cái gì không vừa lòng?""Cái gì gọi là ngươi tặng cho ta? Nàng vốn là của ta, ôm chầm vai nàng, hôn qua môi nàng, ngủ cùng nàng đều là ta.
162 Trở lại Thần vương phủ, cả trái tim Tiêu Dung Diệp đều đang lo sợ bất an. Tại sao bây giờ nữ cặn bã này lại thu hút nhiều ong bướm như vậy? Già trẻ đều ăn hết, đến hoàng thượng - một lão già năm mươi tuổi cũng có thể bắt được, thật đúng là xem nhẹ thực lực nữ cặn bã này.
163 Ngày hôm sau, mặt trời lên cao, ánh mặt trời ấm áp trút xuống, xuyên qua song cửa sổ chiếu vào trên gương mặt tuấn tú của Tiêu Dung Diệp. So sánh tương đối, lúc trước đều là Tiêu Dung Diệp tỉnh lại trước, nhưng hôm nay dĩ nhiên là Lệ Ảnh Yên đã chạy trốn không còn bóng dáng trước.
164 Một chuyện thôn dân chạy nạn không đủ để vặn ngã Dư Văn Diên, còn phải lấy được chứng cứ phạm tội khác, xác nhận hắn đủ loại tội ác mới có thể hoàn toàn nắm chắc xử lý xong Dư Văn Diên.
165 Không chuẩn bị cái gì, cánh môi sầm bạc mang theo sức lực cắn nuốt, bỗng chốc liền bắt được hai cánh hoa đỏ bừng đang vểnh lên của Lệ Ảnh Yên, lưỡi linh động cũng không chịu khống chế chui vào trong miệng nàng, tùy ý quấn quít lấy thơm ngọt của nàng.
166 Nghe lời nói không có tiết tháo của Tiêu Dung Diệp, Lệ Ảnh Yên liền cảm thấy hắn chính là một loại ngựa dùng nửa người dưới để suy nghĩ vấn đề. Trừ bỏ ì ạch, nhìn sách xuân cung đồ, hắn có gì không thể làm.
167 "Ưm. . . " một tiếng, tiếng ca uyển chuyển của Linh nhi liền bị chặn lại. "Mẹ nó, thanh âm gào khóc thảm thiết cuối cùng cũng bị áp xuống rồi!"Lệ Ảnh Yên vừa trói Linh nhi lại bằng sợi dây đã chuẩn bị trước đó, vừa lầu bầu lẩm bẩm ở trong miệng.
168 Cùng với Lệ Ảnh Yên dùng lực rên rỉ, thân mình Tiêu Dung Diệp đã phập phồng rất có tần suất. Nhìn trên giường sạp, đôi nam nữ tùy ý quấn quýt triền miên, một đám gã sai vặt xông tới trợn mắt há mồm.
169 Nhẹ bước tiến lên lại phát hiện nàng không có ngủ, chỉ nằm ngang, mắt cũng không nháy. Bàn tay to dày vòng qua thắt lưng, ôm thân mình khéo léo của nàng lên, ôm vào trong ngực.
170 Tiếng nói trầm thấp vừa dứt, một khuôn mặt tuấn tú tà tứ khi dễ đến gần nàng, chuẩn xác không lầm tìm được hai cánh hoa đỏ bừng vểnh lên giống như gà con mổ thóc, lấy được thơm ngọt của nàng, như một ngọn lửa triền miên quít lấy nàng.
171 Nhưng mà, trong lòng những người này nghĩ như thế nào, Tiêu Dung Diệp không cách nào ngăn lại, hắn chỉ có thể chặn miệng bọn họ thôi. Đám hạ nhân cũng không ngốc, tự nhiên biết tinh thần Thần vương gia này càng ngày càng sảng khoái, đương nhiên là chiếm được dễ chịu, mà hai người Cẩu Đản và vương gia đều ngày ngày quấn quýt chặt, không xa rời nhau, người sáng suốt đều sẽ biết hai người bọn họ có khó hiểu.
172 "Cẩu Đản, ta đến. . . là có chuyện nói với nàng!"Tiêu Dung Diệp do dự một chút, dù sao hiện tại giữa bọn họ tốt như vậy, đã không thể lại giấu diếm nàng cái gì rồi.
173 Trong nháy mắt, cả người Lệ Ảnh Yên liền cảm giác không tốt, tuy rằng nàng không có đọc sách, nhưng cũng hiểu được phân lượng bốn chữ "Quân vô hí ngôn" có bao nhiêu nặng.
174 Đúng rồi, Cẩu Đản, tư thế vểnh pp vừa rồi của nàng là đang chờ cái kia của ta sao?"Nụ cười tà mị mê người như trăng sáng, sáng đến vô cùng chói mắt, nổi bật ở trong đôi mắt trong suốt của Lệ Ảnh Yên, đẹp đến mê hoặc người.
175 Quả nhiên ngay sau đó, Tiêu Dung Diệp ngượng ngùng một chút, lấy ra từ áo bào màu trắng - -Lông mày thanh tú của Lệ Ảnh Yên khẽ chau lại một chút, có ý gì, kỳ quái như vậy.
176 "Dung Diệp, con khen Lan Cẩn tốt như thế, là thật sự nguyện ý cưới nàng làm vợ sao?"Tiêu Hạo Thiên nhíu mi nghi ngờ, dù sao ông vẫn cho rằng Tiêu Dung Diệp thích chính là Tiểu Cẩu Đản này, sao đột nhiên lại khen Lan Cẩn tốt, chẳng lẽ hắn thích chính là Lan Cẩn ư?"Lan Cẩn này quả thật là tốt hiếm thấy, hơn nữa hoàn toàn thích hợp làm vương phi của nhi thần.
177 Nhìn thấy Tiêu Dung Diệp gật đầu, Lệ Ảnh Yên cũng muốn để hắn chạy nhanh giải quyết chuyện này cho rồi. Dù sao nàng chính là một tiểu cung nữ tiện tì, nào có tư cách gì đi khẩn cầu hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra đâu? Nhưng nam cặn bã này không giống, di0en-da14n.
178 ói xong, Tiêu Dung Diệp liền cười lạnh xoay người, để lại cho Lộ Lệ một bóng lưng tiêu sái. - - phân cách tuyến - -Không có chỗ có thể đi, Tiêu Dung Diệp rất muốn trở về tìm Lệ Ảnh Yên.
179 Thấy Tiêu Dung Diệp không có phản ứng, Tiêu Uyển Nhu chỉ có thể tự mình nhấc chân đuổi theo. Trong nháy mắt sượt qua vai, cho Tiêu Dung Diệp một ánh mắt sắc bén.
180 Lệ Ảnh Yên theo bản năng phóng ánh mắt đến nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy Hoắc Thiếu Nghi cũng là đầu đầy màu sắc, đang dùng ánh mắt sạch sẽ nhìn nàng.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 135