Chương trước: Chương 48: Ngươi Đặc Biệt Xem Ta Là Đã Chết Sao?
1. Chương 1: Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 1
2. Chương 2: Nam Cặn Bã Vs Nữ Cặn Bã 2
3. Chương 3: Đêm Thất Tịch Cầu Nhân Duyên
4. Chương 4: Thu Phục Nữ Lừa Đảo
5. Chương 5: Trao Đổi Công Bằng
6. Chương 6: Chắc Không Phải Là Gà Con Chứ?
7. Chương 7: Rất Giống Con Dế Nhũi
8. Chương 8: Công Tử Đừng Bỏ Lại Cẩu Đản
9. Chương 9: Thật Sự Là Làm Ta Đau Lòng Chết Đi Được
10. Chương 10: Cho Ngươi Đoạn Tử Tuyệt Tôn
11. Chương 11: Ít Nhất Ta Còn Không Có Chán Ngét Ngươi
12. Chương 12: Ta Chưa Tắm Sạch
13. Chương 13: Lão Đại V587(1)
14. Chương 14: Uống Nước Lạnh Đều Nhét Kẽ Răng
15. Chương 15: Thân Thế Đáng Thương
16. Chương 16: Chẳng Lẽ Ta Nên Có Chuyện Gì Sao?
17. Chương 17: Ta Không Nhìn Được
18. Chương 18: Công Tử Sinh Đứa Nhỏ Một Mắt
19. Chương 19: Gọi Ta Là Nữ Vương'
20. Chương 20: Phế Đi Bảo Bối Nói Dõi Tông Đường Của Ngươi'
21. Chương 21: Ngày Không Phải Là Người, Ngày Là Thần
22. Chương 22: Dù Thế Nào Bổn Vương Cũng Phải May Cái Miệng Hư Hỏng Này Của Ngươi Lại'
23. Chương 23: Hôn Một Người Nam Nhân'
24. Chương 24: Hôn Nhân Đại Sự Làm Người Đau Đầu
25. Chương 25: Chỉ Là Thông Báo Cho Con Một Tiếng Mà Thôi'
26. Chương 26: Có Chút Bất Đăc Dĩ'
27. Chương 27: Nhi Thần Hết Thảy Đều Nghe Ngài'
28. Chương 28: Hoài Nghi Định Hướng Tình Dục Của Ngươi Có Vấn Đề'
29. Chương 29: Bởi Vì Chân Cẩu Đản Thối
30. Chương 30: Ta Muốn Đại Biểu Toàn Bộ Nhân Loại Chém Chết Ngươi'
31. Chương 31: Ngươi Bị Cẩu Đản Ta Đuổi Đi'
32. Chương 32: Sửa Vương Gia Thành Chưởng Môn "phái Che Đũng Quần"
33. Chương 33: Có Phải Vương Gia Dục Hỏa Khó Nhịn Không?'
34. Chương 34: Làm Sao Có Thể Không Có Cái Kia?
35. Chương 35: Cẩu Đản, Ngày Mai Tiện'
36. Chương 36: Ngươi Giả Bộ Tiếp Đi'
37. Chương 37: Trong Phòng Ngài Có Mùi Chân Thối Không?'
38. Chương 38: Ngày Quả Thực Chính Là Hao Thiên Khuyển'
39. Chương 39: Tự Tạo Nghiệt Không Thể Sống'
40. Chương 40: Hắn Từng Bị Cắt Yếm Qua'
41. Chương 41: Cẩu Đản Không Nên Dây Vào Người
42. Chương 42: Nam Nhân Khó Xử Nam Nhân'
43. Chương 43: Để Cho Ta Bắt Được Thôi
44. Chương 44: Người Nào Đi Nhầm Phòng?
45. Chương 45: Sao Ngươi Trèo Lên Giường Bổn Vương
46. Chương 46: Cưỡi La Còn Có Thể Bất Diệc Nhạc Hồ Như Vậy
47. Chương 47: Ngươi Là Vương Gia, Ngươi Kiêu Ngạo À?
48. Chương 48: Ngươi Đặc Biệt Xem Ta Là Đã Chết Sao?
49. Chương 49: Lúc Này Xem Cẩu Đản Ta Như Bảo Bối
50. Chương 50: Ngươi Muốn Tàn Phế À?
51. Chương 51: Ta Ảnh Hưởng Lớn Đến Ngươi Như Vậy
52. Chương 52: Sao Ta Nỡ Để Ngươi Chết Được
53. Chương 53: Nên Tới Chung Quy Sẽ Đến
54. Chương 54: Suýt Nữa Té Ngã
55. Chương 55: Tin Tưởng Nhất Kiến Chung Tình?
56. Chương 56: Tiến Hoàng Cung Gây Sự Sao?
57. Chương 57: Cẩu Không Đổi Được Ăn C*t Kẻ Lừa Đảo
58. Chương 58: Cẩu Đản Muốn Nhìn Đối Tượng Thân Cận'
59. Chương 59: Quả Thật Là Một Đôi Trời Đất Tạo Nên
60. Chương 60: Hắn Lại Có Thể Là Cẩu Đản'
61. Chương 61: Ánh Mắt Tựa Hồ Không Đúng'
62. Chương 62: Nhục Mạ Hoàng Phi'
63. Chương 63: Sao Nương Của Ngươi Thiếu Đạo Đức Như Vậy'
64. Chương 64: Mẹ Nó, Trúng Tà Gì Đây?'
65. Chương 65: Đây Là Mẫu Thân Hắn Muốn Đại Nghĩa Diệt Thân Sao!'
66. Chương 66: Ngực Của Ngươi Sao Lại Mềm Như Vậy'
67. Chương 67: Để Hắn Phát Hiện Liề Không Có Ý Tứ'
68. Chương 68: Định Hướng Tình Dục Của Ngươi Quả Thật Không Bình Thường'
69. Chương 69: Lấy Lại Tự Do'
70. Chương 70: Không Cách Nào Tránh Khỏi Gặp Nhau'
71. Chương 71: Yêu Nhi, Thực Xin Lỗi'
72. Chương 72: Ở Trong Này Lừa Gạt Bao Nhiêu Nam Nhân Đàng Hoàng Rồi?
73. Chương 73: Cẩu Đản Ta Chúc Nam Cặn Bã Họ Tiêu Ngươi Nhanh Chóng Hư Thận
74. Chương 74: Coi Ngươi Là Nữ Nhân Tới Thử Việc
75. Chương 75: Cẩu Đản Ta Trời Sinh Chính Là Một Ngôi Sao Gây Rối'
76. Chương 76: Bảo Bối Của Ngươi Đủ Lớn'
77. Chương 77: Không Phải Hàng Này Muốn,,, Cái Kia Chứ?'
78. Chương 78: Không Muốn Cho Ngươi Thấy Thân Thể Không Có Bảo Bối Của Ta'
79. Chương 79: Sao Ngươi Còn Có Thói Xấu Hơn Ta'
80. Chương 80: Tâm Tư Ý Phi'
81. Chương 81: Ngươi Thích Hoắc Thiếu Nghi'
82. Chương 82: Hình Như Ngươi Và Thiếu Nghi Không Bình Thường?
83. Chương 83: Ta Cảm Thấy Thật - - Phiền
84. Chương 84: Tình Cảm Ân Oán Nhiều Năm Đều Tiêu Tan
85. Chương 85: Ít Nhất Ta Không Có Xuống Tay Với Đồng Tính
86. Chương 86: Vậy Ngươi Làm Ta Vui Vẻ Ba Ngày Ba Đêm Được Không?
87. Chương 87: Cẩu Đản Ngoan Đừng Phản Kháng, Để Cho Ta Tới Thương Yêu Ngươi Thật Tốt.
88. Chương 88: Nếu Chúng Ta Chuẩn Bị Phóng Túng Một Trận Thì Cứ Phóng Túng Đi
89. Chương 89: Ngứa Như Thế Phải Làm Thế Nào? Ta Gãi Cho Ngươi?
90. Chương 90: Hôm Nay Cẩu Đản Ta Sẽ Vì Dân Trừ Hại, Phế Ngươi - Tứ Hoàng Tử Đáng Chết
91. Chương 91: Chúc Nam Cặn Bã Ngươi Sau Này - - Vô Sinh Vô Dục
92. Chương 92: Ta Nói Đầu Của Ngươi Bị Vô Nước Rồi
93. Chương 93: Ta Tên Là Xuân Lư (1)
94. Chương 94: Dùng Đệm Lót Thạch Cao Làm Ngực Giả
95. Chương 95: Lư Nhi Và Ta Xxoo Không Được Sao?
96. Chương 96: Dám Đánh Ta?
97. Chương 97: Tiểu Huynh Đệ Của Ta Thật Đúng Là Mệnh Khổ
98. Chương 98: Có Tiện Nghi Không Chiếm Chính Là Khốn Khiếp
99. Chương 99: Nàng Thích Ta Sao?
100. Chương 100: Nàng Là Nữ Đầu Bếp Mà Thần Vương Phủ Ta Mới Thuê
101. Chương 101: Nữ Cặn Bã Ngươi Lại Làm Chuyện Không Có Tiết Tháo Gì?
102. Chương 102: Kỹ Nữ Phối Với Cẩu, Thiên Trường Địa Cửu
103. Chương 103: Nhớ Kỹ Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta
104. Chương 104: Nam Cặn Bã, Cho Ngươi Đối Xử Không Có Tiết Tháo Với Ta
105. Chương 105: Tiểu Cẩu Đản Mơ Tưởng Chạy Thoát
106. Chương 106: Còn Không Khép Cái Miệng Phá La Của Nàng Lại, Ta Nhét Nàng Vào Trong Hầm Cầu
107. Chương 107: Bổn Vương Đi Nhà Xí Cũng Phải Mang Nữ Nhân Theo Sao?
108. Chương 108: Tay Ta Là Để Cầm Vàng, Không Phải Tắm Cho Ngươi
109. Chương 109: Nhưng Đáng Chết, Tiêu Dung Diệp Ta Thầm Nghĩ Muốn Nàng
110. Chương 110: Phát Hiện Lệ Ảnh Yên
111. Chương 111: Đúng Lúc, Ta Cũng Có Cảm Giác Với Ngươi
112. Chương 112: Chương 112.1: Nàng Là Nữ Nhân Của Ta, Đương Nhiên Phải Sinh Đứa Nhỏ Cho Tiêu Dung Diệp Ta.
113. Chương 113: Chương 112.2
114. Chương 114: Chương 112.3
115. Chương 115: Chương 113.1: Mẹ Nó, Kẻ Đáng Chết Nào Dám Quấy Nhiễu Giấc Ngủ Của Lão Nương
116. Chương 116: Chương 113.2
117. Chương 117: Chương 114.1: "hắn" Lại Có Thể Là Nữ
118. Chương 118: Chương 114.2:"hắn" Lại Có Thể Là Nữ
119. Chương 119: Chương 115.1: Khiến Tư Đồ Tiểu Thư Bị Ô Nhục Như Vậy, Cẩu Đản Không Sống Nổi
120. Chương 120: Chương 115.2
121. Chương 121: Chương 116: Nàng Là Nữ Nhân Của Tiêu Dung Diệp Ta, Ta Có Thể Dùng Sinh Mệnh Của Nàng Đùa Giỡn Hay Sao?
122. Chương 122: Chương 117.1: Chạm Vào Người Không Nên Chạm
123. Chương 123: Chương 117.2
124. Chương 124: Chương 118: Bản Cung Muốn Cái Đầu Này Của Ngươi
125. Chương 125: Chương 119: Sống Như Khốn Khiếp Còn Có Thể Bất Diệc Nhạc Hồ Như Vậy
126. Chương 126: Chương 120: Thực Xin Lỗi, Chỉ Trách Ta Quá Yêu Chàng, Rất Sợ Mất Đi Chàng.
127. Chương 127: Chương 121: Đã Không Chiếm Được Nàng, Vậy Sẽ Phá Hủy Nàng
128. Chương 128: Chương 122: Sợ Rằng Tiểu Cung Nữ Này Có Suy Nghĩ Không Đúng Gì
129. Chương 129: Chương 123: Nàng Là Nữ Nhân Của Ta, Ta Hôn Nàng Là Thiên Kinh Địa Nghĩa
130. Chương 130: Chương 124: Cho Dù Chết, Có Thể Hôn Nàng Như Vậy Cũng Đủ Rồi
131. Chương 131: Chương 125.1: Chẳng Lẽ, Ngươi Muốn Có Chút Quan Hệ Gì Với Ta?
132. Chương 132: Chương 125.2
133. Chương 133: Chương 126.1: Xem Ra Công Phu Của Ngươi Chỉ Đáng Giá Vài Đồng Tiền Dơ Bẩn
134. Chương 134: Chương 126.2
135. Chương 135: Chương 127.1: Vì Nàng, Ta Có Thể Buông Tha Vương Vị
136. Chương 136: Chương 127.2
137. Chương 137: Chương 128.1: Có Cần Ta Làm Chút Thuốc Bổ Thận Cho Ngươi Không?
138. Chương 138: Chương 128.2
139. Chương 139: Chương 129.1: Ở Trên Vấn Đề Của Nàng, Ta Sẽ Không Nhượng Bộ
140. Chương 140: Chương 129.2
141. Chương 141: Chương 130.1: Hiện Tại Ta Không Có Gì Hết, Ta Chỉ Có Muội.
142. Chương 142: Chương 130.2
143. Chương 143: Chương 131.1: Đau Xót Rối Loạn Ai?
144. Chương 144: Chương 131.2
145. Chương 145: Chương 132: Nên Tới, Cuối Cùng Cũng Sẽ Tới
146. Chương 146: Chương 133.1: Có Phải Hắn Đã Chạm Vào Nàng Rồi Không?
147. Chương 147: Chương 133.2
148. Chương 148: Chương 134: Vì Có Được Nàng, Ta Không Tiếc Sử Dụng Tất Cả Thủ Đoạn
149. Chương 149: Chương 135.1: Trong Hai Người Bọn Họ, Ngươi Sẽ Lựa Chọn Ai?
150. Chương 150: Chương 135.2
151. Chương 151: Chương 136: Thực Xin Lỗi, Ta Thích Chính Là Yên Nhi
152. Chương 152: Chương 137.1: Cẩu Đản Không Muốn Nợ Ngươi Cái Gì
153. Chương 153: Chương 137.2
154. Chương 154: Chương138.1: Ta Muốn Từ Giờ Trở Đi, Nàng Thử Yêu Ta
155. Chương 155: Chương 138.2
156. Chương 156: Chương 139.1: Sao Tình Địch Của Tiêu Dung Diệp
157. Chương 157: Chương 139.2
158. Chương 158: Chương 140.1: Xem Loại Xuân Cung Đồ Này Không Phải Rất Bình
159. Chương 159: Chương 140.2
160. Chương 160: Chương 141.1: Mẹ Nó, Câm Miệng
161. Chương 161: Chương 141.2
162. Chương 162: Chương 141.3
163. Chương 163: Chương 142: Lão Đại Xuất Chinh
164. Chương 164: Chương 143.1: Nam Cặn Bã Họ Tiêu Vào Nhà Xí Nữ
165. Chương 165: Chương 143.2
166. Chương 166: Chương 143.3
167. Chương 167: Chương144: Làm Chi? Mưu Sát Chồng À?
168. Chương 168: Chương 145.1: Ta Thích Chính Là Nàng
169. Chương 169: Chương 145.2
170. Chương 170: Chương 146: Lão Đại Là Công, Tử Vương Gia Là Thụ!
171. Chương 171: Chương 147: Nàng Đáp Ứng Ta Ba Ngày Ba Đêm
172. Chương 172: Chương148: Mất Đi Nàng, Ta Sẽ Điên Mất
173. Chương 173: Chương 149: Ngươi Là Đang Đợi Người Đó Của Ta Sao?
174. Chương 174: Chương 150: Không Phải Nói Hôn Ngươi Một Chút Là Được Rồi Sao?
175. Chương 175: Chương 151: Vì Con Trai Heo Của Chúng Ta
176. Chương 176: Chương 152.1
177. Chương 177: Chương 152.2
178. Chương 178: Chương 152.3
179. Chương 179: Chương 153: Nữ Nhân Không Lương Tâm
180. Chương 180: Chương 154: Tiểu Nương Tử, Cùng Vi Phu Về Nhà
181. Chương 181: Chương 155: Cẩu Đản, Gả Cho Ta, Để Ta Danh Chính Ngôn Thuận Có Được Nàng
182. Chương 182: Chương 156: Cẩu Đản, Ta Yêu Nàng, Gả Cho Ta Đi
183. Chương 183: Chương 157: Tiểu Yêu Tinh, Đây Chính Là Đồ Dưỡng Già Của Nàng Đó, Buông Nó Ra
184. Chương 184: Chương 158.1: Ám Sát
185. Chương 185: Chương 158.2
186. Chương 186: Chương 159: Nàng Cho Là Câu Nói 'ta Yêu Nàng' Chính Là Nói Chơi Thôi Sao?
187. Chương 187: Chương 160: Nam Cặn Bã Đáng Chết, Xuống Tay Rất Nhanh, Ngươi Sắp Làm Phụ Thân Rồi
188. Chương 188: Chương 161: Chuyện Cũ Trước Kia
189. Chương 189: Chương 162: Người Tới, Nếu Không Phải Chúc Mừng Đại Hôn Của Ta Thì Quên Đi
190. Chương 190: Chương 163: Đều Có Tâm Tư
191. Chương 191: Chương 164: Yêu Nàng, Yên Lặng Bảo Vệ Nàng, Như Vậy Là Đủ Rồi
192. Chương 192: Chương 165: Ta Mang Thai, Không Thể Làm Vận Động Kịch Liệt Như Vậy
193. Chương 193: Chương 166: Sinh Đứa Nhỏ Này Xong, Đánh Chết Cũng Không Sinh
194. Chương 194: Chương 167.1: Đã Biết Điều Không Nên Biết Đến
195. Chương 195: Chương 167.2
196. Chương 196: Chương 168: Nam Nhân Nổi Điên
197. Chương 197: Chương 169: Lệ Ảnh Yên Chất Vấn
198. Chương 198: Chương 170: Chân Tướng Đau Lòng
199. Chương 199: Chương 171: Đau Đớn Lan Tràn
200. Chương 200: Chương 172: Sự Thật Khó Có Thể Mở Miệng
201. Chương 201: Chương 173: Nữ Nhi Của Ông
202. Chương 202: Chương 174 , Yêu Nhau Chính Là Cẩn Phải Ở Chung Một Chỗ
203. Chương 203: Chương 175: Thiếu Nghi, Giữ Gìn Sức Khỏe
204. Chương 204: Chương 176: Ta Hoàn Toàn Khinh Thường Sinh Đứa Nhỏ Cho Chàng
205. Chương 205: Chương 177: Dù Phát Sinh Chuyện Gì, Cũng Không Thể Chia Rẽ
206. Chương 206: Chương 178: Trừ Phi Xương Trắng Đất Vàng, Bằng Không Ta Sẽ Bảo Vệ Cả Đời Con Không Lo Lắng
207. Chương 207: Chương 179: Nàng Quả Nhiên Là Độc Đến Không Thuốc Nào Chữa Được.
208. Chương 208: Chương 180: Quyết Đấu Giữa Nam Cặn Bã
209. Chương 209: Chương 181: Ta Mặc Kệ, Sinh Đứa Nhỏ, Phải Nhận Ta Làm Cha Nuôi
210. Chương 210: Chương 182: Nàng Thương Hắn, Sẽ Không Bởi Vì Ràng Buộc Huyết Thống Mà Dừng Lại
211. Chương 211: Chương 183: Sao Ngươi Lại Không Thương Hương Tiếc Ngọc Như Vậy?
212. Chương 212: Chương 184.1: Tiểu Yêu Tinh, Hương Vị Của Nàng Thật Là Quá Ngọt
213. Chương 213: Chương 184.2
214. Chương 214: Chương 184.3
215. Chương 215: Chương 185.1: Đừng Nói Với Ta, Tiêu Dung Diệp Hắn Cùng Loại Với Ngươi
216. Chương 216: Chương 185.2
217. Chương 217: Chương 186: Chọc Hai Nước Quý Nhất, Vong Một Nước Một Quân
218. Chương 218: Chương 187: Trái Tim Hắn Chệch Dài
219. Chương 219: Vốn Tưởng Rằng Chàng Chính Là Cặn Bã Mà Thôi, Không Nghĩ Tới Còn Ngốc Như Vậy
220. Chương 220: Ý Phi Như Hai Người Khác Nhau.
221. Chương 221: Chương 190: Ôn Nhu Của Ngươi So Với Cường Thế, Càng Dễ Dàng Làm Cho Người Ta Trầm Luân Hơn.
222. Chương 222: Chương 191: Hứa Cả Đời Này, Lòng Bàn Tay Của Ta Chỉ Ấm Áp Vì Nàng
223. Chương 223: Chương 192.1: Chân Tướng Dần Dần Nổi Trên Mặt Nước
224. Chương 224: Chương 192.2
225. Chương 225: Chân Tướng, Nổi Lên Mặt Nước
226. Chương 226: Chương 194: Hắc Hắc, Bọn Tiểu Tử, Nhìn Ta
227. Chương 227: Chương 195.1: Vật Nhỏ, Nàng Còn Có Thể Chịu Nổi Không?
228. Chương 228: Chương 195.2
229. Chương 229: Chương 196.1: Ba Ông Thợ Giày
230. Chương 230: Chương 196.2
231. Chương 231: Tiểu Cẩu Đản Gieo Hạt Giống Của Ta, Hoài Thai Con Của Ta, Mỗi Ngày Bật Hoàn Toàn Với Ta
232. Chương 232: Chương 197.2
233. Chương 233: Chương 198.1: Loại Chuyện Np Này, Ta Còn Chưa Có Thử Quá Đâu
234. Chương 234: Chương 198.2
235. Chương 235: Chương 199.1: Thủ Đoạn Của Tiêu Dung Diệp.
236. Chương 236: Chương 199.2
237. Chương 237: Chương 200.1: Chính Biến Cung Đình
238. Chương 238: Chương 200.2
239. Chương 239: Chương 200.3
240. Chương 240: Chương 201.1: Chuyện Cũ Trần Thế, Dần Dần Tới Gần
241. Chương 241: Chương 201.2
Vó ngựa phi nhẹ nhàng mà ổn định, thuận gió cuốn lên bụi bậm cuồn cuộn trên con đường núi hiểm trở? .
Hồng mã(1) bay nhanh như gió, bờm ngựa ở trong gió mặc sức tung bay, từng trận gió mạnh quất lên mặt Lệ Ảnh Yên.
"Ngươi muốn chết à? Cưỡi nhanh như vậy, không sợ tai nạn chết người sao?"
Toàn bộ tiếng nói lớn tiếng tức giận của Lệ ảnh yên đều chui vào trong tai của Tiêu Dung Diệp, nhưng bởi vì trong tiếng gió lạnh thấu xương nên bị hạ thấp, Tiêu Dung Diệp liền làm như không nghe được gì.
"Ngươi nói cái gì? Ta không nghe được!" Tiêu Dung Diệp nói rõ muốn vờ như không thấy với Lệ Ảnh Yên, liền treo ột sắc mặt chuyện không liên quan đến mình.
Thấy vẻ mặt cứt chó Tiêu Dung Diệp giả vờ không nghe được, Lệ Ảnh Yên tự biết nói cái gì đều uổng phí, nhưng cứ như vậy bị Tiêu Dung Diệp - nam cặn bã kia trắng trợn mang đi, Lệ Ảnh Yên nàng há có thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Thấy bộ dáng Tiêu Dung Diệp không có giảm bớt tốc độ, Lệ Ảnh Yên liền đưa tay cướp dây cương của hắn.
"Này, ngươi làm gì?"
"Không làm gì, hoặc là ngươi giảm bớt tốc độ, hoặc là để ta xuống ngựa?" Lệ Ảnh Yên tức giận nói, ánh mắt to đen như có thể miêu sát Tiêu Dung Diệp.
“Câm miệng, không phải ngươi nói muốn cưỡi ngựa sao, hiện tại bổn vương liền mang ngươi cưỡi ngựa, sao lại muốn thay đổi rồi hả?"
"Ngươi gọi đây là cưỡi ngựa?" Lệ Ảnh Yên không nói gì chất vấn Tiêu Dung Diệp, lấy tốc độ cưỡi ngựa này của hắn có thể hù chết người, thật sự là không người nào, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn có thể nói may mắn mình xưa nay không bị bệnh tim, nếu không xác định đã treo!
Thấy Tiêu Dung Diệp vẫn không có ý giảm bớt tốc độ, Lệ Ảnh Yên lại lớn tiếng rít gào.
"Cẩu Đản ta muốn cưỡi ngựa, cũng không cần - nam cặn bã không có tiết tháo mang ta cưỡi ngựa. Cẩu Đản ta có tay có chân, không cần ngươi giả vờ đầu tỏi, cho dù ta muốn tìm người mang ta cưỡi ngựa, ta cũng phải tìm Lục vương gia, đánh chết cũng không tìm ngươi!"
"Câm miệng, há mồm Lục vương gia, ngậm miệng Lục vương gia, mẹ nó, ngươi còn coi ta là chủ tử của ngươi không? Ngươi cái đồ siêu lừa đảo, nhớ kỹ cho bổn vương, ngươi là nô tài của Tiêu Dung Diệp ta, ta không buông, ta xem ai dám cướp đoạt?" Tiêu Dung Diệp bị nữ cặn bã này chọc tức đến đỏ mặt tía tai, lời nói này gần như là rống một hơi với Lệ Ảnh Yên.
"Sao? Lúc này xem Cẩu Đản ta như là bảo bối rồi hả? Nói cho ngươi biết, nam cặn bã, ta và ngươi chỉ có kỳ hạn ba tháng, sau ba tháng, ngươi đi đường Dương Quan của ngươi, ta đi cầu Độc Mộc của ta, chúng ta không thiếu nợ nhau, mau để ta xuống ngựa!"
"Không buông, chính là không buông!"
"Không buông đúng không? Được, đừng hối hận!"
Nói xong, Lệ Ảnh Yên lại hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang cướp dây cương với Tiêu Dung Diệp.
"Này, kẻ lừa đảo, buông ra, ta không khống chế được phương hướng rồi, ngươi muốn chết sao?"
Tiêu Dung Diệp vừa căng thần kinh khống chế phương hướng ngựa chạy, vừa không thể không kìm nén tâm tư nói nàng cưỡi ngựa bậy bạ sẽ có hậu quả xấu.
"Sao? Ngươi còn biết như vậy có thể chết người à, sớm chết cũng tốt, ngươi đã không để Cẩu Đản ta sống, được rồi, chúng ta đồng quy vu tận!"
Lệ Ảnh Yên lại nghiêm nghị đầy chính nghĩa nói xong, hiển nhiên nàng không tính chơi đùa với nam cặn bã này rồi.
"Bổn vương còn chưa cưới vợ, mới không muốn cùng chết với đồ siêu lừa đảo như ngươi, ngươi nhanh thả ra!"
"Vậy ngươi thả ra trước, để cho ta tới cưỡi ngựa!"
"Đi cứt đi, không có cửa đâu, ngươi thả ra!"
"Ta sẽ không thả, ngươi thả ra!" Hai người ồn ào châm chọc nhau một trận, không ai chịu nhường một bước.
Quả nhiên, ngay sau đó - -
Chú thích:
(1) Hồng mã: là loài ngựa có màu đỏ như lửa
Xem tiếp: Chương 50: Ngươi Muốn Tàn Phế À?