Nơi Nào Dành Cho Tình Yêu Chúng Ta Chương 13
Chương trước: Chương 12
Khi tôi mở mắt đã thấy hắn ngồi trên ghế sofa bên cạnh giường. Theo phản xạ, tôi ngồi bật dậy, chỉ tay vào mặt hắn
- Anh….. – Tôi vừa nhìn hắn vừa quan sát xung quanh – Tôi đang ở đâu đây?
- Nhà tôi!
- Sao tôi lại ở nhà anh?
Tôi vừa hỏi vừa bước xuống giường. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ là phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.
- Cô bị ngất! – Hắn vẫn ngồi trên ghế, theo dõi hành động quay trái quay phải tìm cửa phòng của tôi
- Ngất á? Đúng rồi! Chính là đồ khỉ gió nhà anh hù tôi! – Tôi quay mặt lại, nhìn hắn đầy hận thù
Hắn đứng dậy, bỏ qua câu chửi của tôi, bước tới mở cửa phòng.
- Không ngờ cô nhát gan như thế!
- Gì chứ! Ai mà không sợ mấy thứ đó hả? – Tôi vừa bước ra khỏi phòng vừa cãi nhau với hắn
- Ừ, ai cũng sợ nhưng sợ đến mất ngất xỉu như cô thì hơi bị hiếm. May là tôi, lỡ là một tên yêu râu xanh nào đó thì xem như tàn một đời hoa!
- Gặp anh là tôi thấy héo úa luôn rồi! À, sao anh lại quay lại, tôi thấy anh đã đi khỏi rồi mà!
- Tôi đứng đợi mãi không thấy cô đi ra nên vào xem thử
- Đợi? Đợi tôi làm gì?
Hắn lắc lắc đầu, bỏ qua câu hỏi của tôi. Tôi cũng không quan tâm, đi theo hắn xuống cầu thang. Với những gì tôi đang chiêm ngưỡng thì mấy cái biệt thự trên tivi y như là mấy căn hộ tầm thường. Kiến trúc trong nhà hắn đặc biệt sang trọng, không rườm rà kiểu cách mà lại có khí chất ngời ngời, rất giống chủ nhân của nó. Tôi khẽ thở dài, thầm thương cho số phận bèo bọt của mình.
- Cô muốn uống gì? – Hắn ngồi xuống ghế salon, hỏi tôi
- Không cần đâu. Tôi muốn đi về
- Được thôi!
- Cậu chủ, ông chủ tới tìm cậu! – Một người phụ nữ tầm 50 tuổi từ ngoài sân bước vào nhà thông báo
Bà ta quay lại nhìn tôi, gật đầu chào một cái. Tôi cũng vội vàng cúi gập người. Ôi, sao mà ngay cả người giúp việc cũng có phong thái thế này.
- Bà Lưu tiễn cô ấy về giùm cháu!
- Min! Quỳnh Như nó… – Một tiếng nói vang lên
Vừa lúc này, papa của hắn bước vào. Vừa trông thấy tôi, ông bỏ dở câu nói, ánh mắt ông tối sầm lại. Tôi giật mình, cảm thấy tay chân luống cuống cả lên
- Sao cô lại ở đây?
- Bạn con tới nhà chơi thì có gì lạ lắm à? – Hắn vẫn không đứng dậy, đưa cặp mắt thách thức nhìn ông
- Dạ, không phải, dạ cháu chỉ… – Sao lúc này câu chữ của tôi bay đi đâu hết vậy nè
- Ra khỏi đây! – Ông hét lớn
Xem tiếp: Chương 14