Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nơi Nào Củi Gạo Không Vương Khói Bếp

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 51
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Xoay quanh cuộc nói chuyện giữa hai người. Tiếp bước cuộc nói chuyện đó để biết cuối cùng họ có đi cùng về một phía và một con đường không nhé!Niếp Ân Sinh : Tôi không thương anh, chỉ là ở cùng một chỗ nên ở cùng một chỗ thôi.

Danh sách chương Nơi Nào Củi Gạo Không Vương Khói Bếp


Chương 21: Tai Họa – Mùi Bích Sóng Bên Vai Trái

21 Máy giặt rung ầm ầm, cái xác già cỗi rít gào chuyển động, cuối cùng sau mấy cơn hắt xì hắt xì liên tục thì cũng dừng lại, như bà già vừa chạy marathon năm ngàn mét, dù đã đến đích cũng mệt không đứng nổi.


Loading...

Chương 22: Giữ Lấy Và Vứt Bỏ

22 "Anh Dũng gây tai nạn giao thông trên đường từ ga về nhà, xe anh ấy đâm vào một chiếc Charade Đài Loan, chị yên tâm, anh ấy không sao cả, nhưng lái xe bên kia bị thương, xuất huyết trong, hôm nay đã mổ lần hai, cậu bồi bàn ngồi cùng xe với anh ấy, là cậu nhóc Lượng Lượng, bị vỡ lá lách, cầm cự đến hôm qua vẫn phải cắt bỏ, vừa mới tỉnh lại".


Chương 23: Chân Tướng Rõ Ràng

23 Sáng hôm sau tôi vội vã đến bệnh viện, giữa chuyến đi gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại nhưng chẳng ai bắt máy, cho đến lúc vào sân bay tôi vẫn gắng gọi thêm cuộc nữa mà vẫn vô ích, mọi liên lạc đều tiến vào hố đen, Trần Dũng ở nơi xa xôi chẳng có chút tin tức nào.


Chương 24: Pháo Nổ

24 Khi tôi về đến nhà thì đã hơn bốn giờ chiều, hành lang tĩnh mịch, tiếng bước chân như vang vọng giữa mênh mông, tiết tấu đều đặn gõ cộp cộp cộp từng tiếng như nhịp trống đánh lo sợ trong lòng tôi.


Chương 25: Hoàn Toàn Tin Tưởng

25 Tối hôm đó giữa chúng tôi không mãnh liệt như tôi vẫn tưởng tượng, ngược lại có chút vụn vặt thậm chí bình thản : ăn mì gói xong, anh đi tắm, tôi ủi quần áo, khi anh tắm ra thì tôi bảo anh nằm xuống đùi mình, lấy bông dọn dẹp hai cái lỗ tai hơn ba tháng không ai quản.


Chương 26: Một Trăm Vạn

26 Đây không phải thật chứ!Đến tận lúc ra khỏi cổng bệnh viện, tôi vẫn còn khiếp sợ, câu nói vừa nghe được cứ lởn vởn trong óc, như một phát súng nổ thẳng vào đầu, một đao phóng tới chém tôi thành trăm mảnh.


Chương 27: Không Có Đường Tàn Nhẫn

27 Canh cá đổi thành màu trắng sữa, nếm thử, hương vị vừa ăn lắm; cà hấp mặn bốc khói thơm phức, múc ra đặt lên bàn, rắc rau thơm; hạt thông giã nhỏ để qua một bên, rắc lên dĩa trang trí cho đẹp mắt; trứng gà kho đổi màu đỏ au, cọng hoa tỏi non xào thịt đã xong.


Chương 28: Em Sẽ Không Khóc

28 "Ân Sinh, ở tù hành chính không giống với ở tù hình sự, đừng lo lắng, anh sẽ không sao". Ngày hôm qua, chồng tôi nói với tôi như thế. Hôm nay, anh gói ghém vài bộ quần áo đơn giản, mặc áo bông rẻ tiền, đứng ở cửa xe cảnh sát mỉm cười, cam đoan với tôi lần nữa : nơi đó người bình thường muốn cũng không vào được, cứ coi như một nơi tôi luyện anh trong gian khổ đi.


Chương 29: Oan Gia Ngõ Hẹp

29 Năm ngày sau tôi gặp lại Trần Dũng, trời tuyết lớn, anh cởi chế phục đứng trước sở cảnh sát nhìn tôi cười. Nụ cười đó như hoa hồng bờ đối diện, cách một thảm cỏ xanh, giữa kẽ nứt sâu mười trượng của cõi nhân gian, xuyên thấu qua phong tuyết sương mù cuồn cuộn, đem hương khí và nhanh sắc lạc tiến lòng người, khắc vào trí nhớ như có như không.


Chương 30: Cảm Ơn Cuộc Sống

30 "Sau đó thì sao?". "Sau đó anh ta đưa điện thoại cho tên cầm đầu Bạch Tứ Nhi nghe, nói là anh ba có chuyện muốn nói với hắn". "Anh ba?". "Ai biết là cao nhân nào, dù sao Bạch Tứ Nhi nghe điện thoại xong, mặt hắn trắng hếu, cuối cùng chẳng dám nói gì, cúi dập đầu chào Tào Hổ rồi xoay người bước đi, nhìn tư thế đó chắc sau này hắn không dám quay lại đâu".


Chương 31: Tình Thế Chuyển Âm

31 "Ân Sinh, nếu không. . . Em vẫn là đừng đi". Anh nhìn tôi do dự. "Ngày xem xét tư pháp quan trọng sao em có thể không đi, dù sao anh Chu thoát khỏi tình trạng thực vật, luật sư đã nói có tệ hơn nữa cũng chỉ dừng lại ở tàn tật cấp độ ba, xem xét là việc tốt, sớm làm xong sớm thoát khỏi".


Chương 32: Đả Kích Lớn

32 Dù tức giận nhưng tôi đau lòng nhiều hơn, tôi đau lòng người chồng khờ của tôi, đau lòng nụ cười của anh, đau lòng nỗi đau của anh! Đi qua, rời khỏi nơi ngột ngạt kia, ngồi bên cạnh anh, kéo bàn tay to của anh áp lên má tôi.


Chương 33: Kẻ Ác Một Nửa

33 Chúng tôi quyết định không trả tiền. Cách này lu mờ lương tâm. Nhưng chúng tôi không phải Đào Uyên Minh hay Chu Tự Thanh*, cũng không phải thánh nữ hay đại giáo chủ, chúng tôi không cao ngạo thanh cao, không thể méo mặt yêu hòa bình, càng không yêu người khác hơn yêu bản thân.


Chương 34: Phiền Phức Chấm Dứt

34 Ba ngày sau, tôi tỉnh lại, thứ đầu tiên nhìn thấy là cặp mắt đỏ ngầu của Trần Dũng, lúc ấy anh đang thấm khăn ướt lên môi tôi, động tác cẩn thận mềm nhẹ như quét một cọng lông chim lên người.


Chương 35: Phấn Đấu – Tri Ân Không Cần Hồi Báo

35 "Dưa chuột bán bao nhiêu?". "Bảy đồng sáu". ". . . Đậu sừng nhìn ngon quá, bao nhiêu tiền?". "Chín đồng năm, sao? Lấy hai cân nhé?". ". . . . . . . . .


Chương 36: Tổn Thương Tự Tôn

36 157 cộng với 239 bằng. . . Làm sao mới cử án mà không tề mi đây, còn tiếp tục thế này sớm muộn tôi cũng nổi điên. Thu nhập của doanh nghiệp giảm, thu chi của công ty.


Chương 37: Hư Vinh Đàn Bà

37 Tôi làm tổn thương anh, tôi biết. Khi anh dâng tấm lòng mình cho tôi, tôi thật ngu dốt không nhận ra. Tôi mắng anh, cay độc với anh, hạ thấp anh, như một đứa trẻ bốc đồng, không vừa lòng sẽ chẳng thèm để ý tới món đồ chơi rồi ném nó đi.


Chương 38: Không Anh Thì Còn Ai

38 Trần Dũng tới để bàn chuyện đội xe với người ta, may mắn thế nào đụng phải tôi. Tất nhiên tôi xấu hổ, chồng mình gặp người yêu cũ thì vui nỗi gì. Tôi choáng, trơ mắt nhìn chồng mỉm cười vui vẻ, tay chân bắt đầu luống cuống.


Chương 39: Kiên Định Chờ Đợi

39 Sau cơn mưa trời lại sáng là thế nào? Cứ nhìn chúng tôi sẽ biết. Ngâm nga một bài hái trong phòng, cầm cây lau nhà luyện điệu Tango, cứ nghĩ về chuyện vừa xảy ra là tôi lại cười ngây ngô mãi, gần đi ngủ vẫn không ngừng được, lôi áo ngủ sexy dưới đáy tủ ra mặc vào, nhìn gương tập pose vài kiểu hấp dẫn nhất.


Chương 40: Tiền Riêng

40 "Anh Dũng, sau này, đừng nhận những chuyến ra khỏi thành phố nữa". "Ừ". "Anh Dũng, sau này nhớ thủ sẵn dao trong người". "Ừ". "Anh Dũng, sau này nhớ gọi điện thoại báo bình an cho em hằng ngày".


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hướng Dẫn Sử Dụng Đàn Ông

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 75


Heo Hậu Đậu! Làm Bà Xã Anh Nha

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Ngày Em Đến

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 104



Học Làm Ông Xã

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Hồi Ức Của Một Geisha

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 34


Sếp Ta Chuyên Ngành Đào Bẫy

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 26



Tuyệt Sắc Khuynh Thành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Mộng Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24