41 Tô Thố khom lưng nhặt lên, định chuẩn bị đưa cho Trần Tử Gia nhưng lại nhìn thấy sắc mặt của anh có chút biến đổi, nên thay đổi ý định, cô không hề khách sáo, liền mở ra, đồng thời hỏi: “Là ai viết vậy? Còn có thể treo lên được, tại sao lại không treo lên?” Trần Tử Gia ôm lấy cánh tay, cười với cô: “Sợ làm hỏng mất nên không treo, em thử coi đi, nhìn xem viết thế nào?” Tô Thố quan sát một hồi, rồi bĩu môi: “Kết cấu chữ rời rạc, đường nét hơi thô, nét bút có chút rệu rạo, rất tệ.
42 Một đoạn trong đêm giao thừa “Hôm nay, em và ba lại hạ thành thế hòa à?” Trước khi đi ngủ y, phút chốc nghe thấy câu hỏi mang ngụ ý cười của một người nào đó, cơn buồn ngủ của Tô Thố tan đi một nửa, cô mở to hai mắt.
43 Tết Đoan Ngọ Tin tức có lãnh đạo đến thị sát, khiến cho cả viện nghiên cứu náo loạn cả lên, Tô Thố vốn đang khom lưng, chăm chú nhìn chiếc màn hình máy tính cỡ lớn, cũng bị mất tập trung bởi tiếng ồn của họ.