Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nơi Cuối Đường Anh Chờ Em

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 43
Chương mới nhất: Chương 43: Phiên Ngoại 2
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tên tiếng trung:《君子一诺》- 皎皎Edit: Heidi Thể loại: Hiện đại - Thanh mai trúc mã - Thanh xuân vườn trườngSố chương: 41 + hậu kí, phiên ngoạiĐoạn mở đầu của câu truyện, đều bắt từ một lời hứa chưa kịp thực hiện.

Danh sách chương Nơi Cuối Đường Anh Chờ Em


Chương 21

21 Dịch: Luxarita Nhưng vừa mới hết kỳ nghỉ, chưa kịp làm gì thì kỳ nghỉ đông đã đến. Vừa mới gian nan đối phó cuộc thi xong nên giờ trên gương mặt mỗi người dường như đều biến vẻ suy tư thành nụ cười khoan khoái.


Loading...

Chương 22

22 Trong ký túc xá cái gì cũng có, chất đầy bừa bộn. Trên một chiếc giường trống có chất chồng một đống sách lớn, Tô Trí và Trần Tử Gia đang cố thử moi một cuốn sách trong đám sách đó ra.


Chương 23

23 Dịch: Luxarita Bước vào mùa hè, các lớp học hè trong khoa lại bắt đầu. Từ phòng thí nghiệm đi ra, Tô Thố cũng không đi gấp, cô đứng một mình bên ngoài đại sảnh của Học viện Vật lý, nhìn bốn bức tường quanh đại sảnh treo đầy những tấm hình của các nhà vật lý tốt nghiệp từ học viện và những phần giới thiệu về họ.


Chương 24

24 Ban đêm trời có đổ cơn mưa, không khí ướt sũng, mơ hồ có chút hương khí. Ánh nắng sớm màu hoa hồng nhiễm đỏ nửa bầu trời, làn gió khi có khi không phe phẩy, những giọt nước còn đọng lại trên cây từ các cành lá xanh tươi um tùm lăn xuống, vang lên sột soạt, như kiểu còn đang mưa ấy.


Chương 25

25 Nhớ không rõ đã bao nhiêu năm rồi không nghe được từ miệng người khác nhắc đến cái tên này, đại não của Tô Thố trong nháy mắt bị người khác làm nổ tung, sau đó hô hấp bị một người tàng hình lấy mất, những tháng ngày đau khổ không ngừng lại ùa về.


Chương 26

26 Sau khi lên năm tư đại học, cuộc sống của Tô Thố trôi qua như một đầm nước, không hề gợn sóng; đương nhiên thật sự thì mỗi người đều trải qua cuộc sống không hề gợn sóng, thi nghiên cứu sinh thì thi nghiên cứu sinh, đi du học thì đi du học, những người được đưa đi học nghiên cứu sinh thì sống cuộc đời như heo, dù sao cũng đang sống cuộc đời buồn chán, không có tinh thần.


Chương 27

27 Văn phòng hiệu trưởng không giống với sự tưởng tượng trong cô, vô cùng mộc mạc giản dị, là cái loại cảm giác mộc mạc giản dị đến cực điểm, đồ nên có thì không thiếu, mấy đồ có cũng được không có cũng chả sao thì không thấy đâu hết.


Chương 28

28 Tô Thố mơ một giấc mơ, ở trong trong giấc mơ đó cô quay trở về năm ba cao trung ấy, cô và Giang Vi Chỉ hai người ngồi đối diện trong căn phòng vắng vẻ không người, bày trước mặt là một bàn cờ màu lá cọ,; bên tai có có tiếng gió lướt qua, bên ngoài phòng có vài cây đa xanh tốt, che khuất đi ánh sáng mặt trời.


Chương 29

29 Đầu điện thoại bên kia hơi thở của Tô Trí rõ ràng không ổn định, giọng nói lại là kiểu thân thiết mà Tô Thố chưa từng nghe qua: “Vết thương em hiện có đỡ chút nào chưa?” “Nếu anh không gây chuyện, mọi chuyện sẽ ổn thỏa hết.


Chương 30

30 Chương trình học tập cơ bản của nghiên cứu sinh đều học tại một trường đại học ở Tây bộ, thời hạn một năm rưỡi. Ngôi trường kia tuy không thể nổi danh như Hoa Đại, nhưng cũng là một trong những trường đại học hàng đầu của cả nước, thành thị có Cổ Đô nổi danh, từ hơn ngàn năm qua đều có một nền lịch sử huy hoàng, tùy tiện đào bới một cái hố cũng kiếm được khối mớ chai chai lọ lọ.


Chương 31

31 Kì nghỉ đông năm đó, Tô Thố lần đầu tiên không về nhà ăn Tết. Sở nghiên cứu cho phép nghỉ mấy ngày, cô co mình trong phòng ngủ một giấc đã đời, dường như muốn bù lại những lúc thiếu ngủ của một năm nay đến lúc thức dậy liền lên mạng, chúc tất cả những người quen biết năm mới vui vẻ, yêu cầu Tô Trí gửi ảnh cưới cho cô coi.


Chương 32

32 Bốn ngày sau, cuối cùng bọn họ cũng rời khỏi tiểu sơn thôn. Thái Ngọc cùng với các học trò tiễn bọn họ tới tận cửa thôn, bọn họ vừa đi vừa quay đầu lại, đi mãi đến ngôi trường ở xa xa và hết thảy bóng dáng đều biến mất trong ánh nắng ban mai.


Chương 33

33 Cuối thu ở vùng núi đến sớm hơn các vùng khác, thời điểm ban đêm tiếng gió vù vù, thổi rụng lá cây. Tuy Trần Tử Gia chỉ mới đến đây hai ngày, nhưng đối với tất cả mọi thứ ở đây đều quen thuộc rất nhanh.


Chương 34

34 Ngày nhận được điện thoại của Tô Trí, là ngày cuối tuần đầu tiên của năm học cuối cùng sau khi bắt đầu trong thời kì nghiên cứu sinh. Đúng vào buổi tối, Tô Thố giải quyết xong một tổ số liệu thực nghiệm, đang định đóng cửa thì điện thoại reo lên.


Chương 35

35 Sẩm tối ngày hôm ấy bọn họ cùng nhau tản bộ trên biển, bởi vì là cuối tuần nên du khách trên bờ biển rất đông, họ tản bộ với dáng vẻ hết sức an nhàn, thư thái.


Chương 36

36 Sau khi máy bay tiến vào tầng mây, tầm mắt chỉ có thể thấy được một mảng mờ mịt giống như rơi vào một đám vô cùng hỗn độn có thể khiến áy bay lái đi không được.


Chương 37

37 Thời điểm tan ca, trên đường kẹt xe rất dữ dội, khi Tô Thố chạy tới bệnh viện nhân dân thành phố, trời đã tối mịt, cô liên tiếp hỏi đường, rốt cuộc tới một phòng bệnh ở khoa nhi, cuối lầu ba tìm Thái Ngọc.


Chương 38

38 Lí Văn Vi mặc bộ váy dài màu xanh da trời, thân hình từ trên xuống dưới duyên dáng, uyển chuyển đến mê người, cô lấy làm lạ nhìn Trần Tử Gia, lại nhìn Tô Thố nói: “Anh Trần, hóa ra Tô Thố là bạn gái của anh, tôi thật không ngờ tới.


Chương 39

39 Hứa Nhất Hạo lẳng lặng nhìn cô, đợi cô nói tiếp. Tô Thố đang cầm ly sữa đậu nành, ánh mắt không mục tiêu, không biết là nhìn ra hướng nào nữa: “Em đã từng hỏi qua ý nghĩa tên của anh ấy, anh ấy nói: “Có điều nên làm, có điều nên kết thúc, anh ấy cũng thật là như vậy, anh ấy nghiêm túc, lại còn ngay thẳng, ban đầu em mượn bài tập của anh ấy để chép, dù như thế nào anh ấy cũng không cho em mượn, nói không thể giở trò dối trá lừa gạt thầy cô, lừa gạt bản thân, còn nói nếu mà em không hiểu, anh ấy có thể giảng từng bài từng bài cho em nghe, anh ấy đối với ai cũng như vậy, trong lớp có một nam sinh, một lần tức giận, nói bài này đều khó hiểu, cậu cũng giảng ình nghe đi? Anh ấy đã bỏ ra cả mấy ngày cuối tuần dạy bổ túc cho cậu ta, mỗi lần giảng, giảng đến nỗi cổ họng khàn tiếng.


Chương 40

40 Bữa cơm vẫn suôn sẻ như thường, cả khách và chủ đều hết sức vui vẻ, trong đầu mọi người đều căn cứ vào những khảo sát thực tế để đánh giá. Là một gia đình có nền giáo dục rất tốt nên những câu hỏi của họ cũng vô cùng khách khí.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Này, Cái Muôi Của Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Cố Tiên Sinh Thân Mến

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100



Long Phượng Tình Trường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 119



Độ Sâu Của Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Đêm Nay Rời Cảng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 72


Độc Quyền Chiếm Hữu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 90



Cưới Lâu Sẽ Hợp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50