1 15 năm trước, thi thể của tướng Alistair và vợ ông, bà Molly Ravenscroft được phát hiện gần Overcliffe. Cả hai đều chết vì những vết đạn, và một khẩu súng, trên đó chỉ toàn dấu tay của họ, được tìm thấy bên cạnh thi thể.
2 Bà Oliver vừa soi gương vừa nhìn đồng hồ trên lò sưởi và nhận ra mình đã chậm mất hai mươi phút. Sau đó bà lại ngắm mình trong gương. Bà thừa nhận rằng mình hay thay đổi kiểu đầu.
3 Không tìm thấy Hercule Poirot ở nhà, bà Oliver phải cầu cứu máy điện thoại. - Chiều nay ông có mặt ở nhà không? - Bà hỏi ông mà không có lời mở đầu nào cả.
4 - Cô Livingstone! Cô có thể tìm giúp tôi cuốn sổ ghi địa chỉ được không? - Thưa, nó ở trên bàn của bà. Góc bên trái ấy. - Ồ! Tôi biết. Nhưng tôi cần cuốn sổ năm ngoái kia.
5 Một cô gái cao lớn đứng ở trước cửa. Bà Oliver có đôi chút sững sờ. Đây là Célia, một cô gái tràn đầy sức sống. - Vào đi Célia - bà Oliver nói - Lần trước ta gặp cháu, nếu ta nhớ đúng, là trong một đám cưới mà cháu là cô phù dâu.
6 Trong khách sạn nhỏ này có rất ít người, và Hercule Poirot nhận ra ngay thanh tra cảnh sát Spence cao lớn vừa đứng lên chào ông. - Ông Hercule Poirot, xin phép được giới thiệu với ông đây là ông thanh tra cảnh sát Garrowway.
7 Khi bà Oliver trở về nhà thì gặp cô Livingstone đang đứng đợi. - Thưa bà có hai cú điện thoại - Cô báo tin. - Thế ư? - Một là của nhà hàng Crichton và Smith.
8 Bà Oliver ngập ngừng một lúc trước ba bậc cầu thang bằng đá của một ngôi nhà cũ kỹ trong một khu phố nhỏ. Vẻ tàn tạ của ngôi nhà lúc này được giảm đi do những bông hoa tuy-líp dưới cửa sổ.
9 Bà Oliver vào nhà hàng Williams và Barnet, một hiệu thuốc chuyên bán các loại hàng trang sức của phụ nữ. Bà đứng một lúc trước ngăn hàng bày bán thuốc chữa mắt cá chân, những tấm cao su xốp nhân tạo, cuối cùng tới trước mặt một cô bán hàng người hơi béo và hỏi mua son môi.
10 - Thưa ông, có nhiều cú điện thoại gọi ông. Đó là bà Oliver hỏi liệu tối nay có thể tới gặp ông được không - George báo tin cho chủ. - Thật là tốt, George.
11 Hai ngày sau cuộc gặp gỡ ấy, Hercule Poirot vừa ăn sáng vừa đọc lại lần thứ hai bức thư trong tập thư vừa gửi tới. "Ông Hercule Poirot thân mến. Tôi sợ ông cho rằng bức thư này là xấc xược.
12 Trong khi Georges mang whisky lại thì ông thanh tra cảnh sát Garroway quan sát Poirot đang ngồi bên kia bàn. Người giúp việc tới gần chủ và đặt trước mặt ông một chiếc cốc con đựng một chất nước màu đỏ tươi.
13 - Thế nào, bà thân mến, bà thu được kết quả gì sau khi gặp ông Hugo Foster? - Trước hết, ông ta không phải là Foster mà là Fothergill. Ông cũng như Célia hay nói chệch tên người đi.
14 - Ông nghĩ thế nào về cô gái? - Bà Oliver hỏi sau khi tiễn Célia. - Cô ta có cá tính - Poirot trả lời - Thật là một cô gái thú vị. Không phải với bất cứ ai.
15 Hercule Poirot xuống xe, trả tiền và cho thêm tiền diêm thuốc, xem lại mình đã tới địa chỉ cần đến chưa, rồi cẩn thận lấy trong túi áo ra một phong thư gửi cho bác sĩ Willoughby.
16 Sau khi lang thang ở Cheltenham và ngắm hai cửa hàng đồ cổ, bà Oliver vào một nhà hàng thẩm mỹ và nhìn xung quanh. Một cô gái tới bên bà, vẻ dò hỏi. - Tôi muốn gặp bà Roselyne, tôi đã gọi điện thoại trước rồi - Bà Oliver giải thích - Đây là một công việc cá nhân.
17 Ông Goby tới ngồi trước mặt Hercule Poirot và lấy ra một vài tờ giấy từ chiếc cặp hồ sơ ra. - Thế nào - Nhà thám tử hỏi - ông có tài liệu gì thú vị cho tôi không? - Tôi đã tập hợp được một số chi tiết.
18 Hercule Poirot khép cửa rồi đi theo cô Livingstone vào phòng khách của bà Oliver. Ông ngồi trước mặt bà bạn nhà văn của mình. - Tôi đi - ông báo tin bằng cách nói thấp giọng xuống - Tôi sẽ đáp máy bay đi Genève.
19 Hercule Poirot qua cổng một nghĩa trang, đi vào một lối nhỏ và đứng trước một bức tường đầy rêu. Ông cúi xuống nhìn ngôi mộ dưới chân rồi từ từ đứng lên để ngắm những cồn cát trắng ngoài biển xa.
20 - Bà là bà Roussel? - Poirot cúi đầu chào và hỏi. Bà Roussel chìa tay ra để bắt tay nhà thám tử. "Khoảng năm chục tuổi", ông nghĩ. Một bà quản gia thông minh và có cá tính.
Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết
Số chương: 33
Thể loại: Trinh thám
Số chương: 13