21
Mọi người đều biết, ta chưa từng làm việc nặng. Cho nên, tất cả hết thảy đều không phải lỗi của ta.
Ngày đầu tiên học chẻ củi, ta đem rìu phá hủy.
22
Một ngày leo lên chín cái cây thì đúng là vô cùng thú vị. Nhưng một ngày leo lên chín mươi cái cây (O_o) thì lại là chuyện khác.
Ta cả ngày thở hổn hển, mồ hôi và bụi dính đầy mặt và cổ
Chính là, Vương phủ thật sự quá lớn.
23
Khi tỉnh dậy, ta lại ở trong căn phòng xa hoa trước kia với chăn bông tơ tằm thượng đẳng.
Kim Muội vẫn ngồi trước đầu giường của ta, thấy ta tỉnh lại, nàng cao hứng nói: "Ngươi đã tỉnh?" Liền sau đó hai tay chấp trước ngực tạ ơn trời phật.
24
Tiểu Vương gia liên tục vài ngày không xuất hiện.
Kim Muội tựa hồ lại bị bắt đến thị hầu ta, dù sao nàng căn bản cũng chưa từng rời khỏi ta.
Trần bá bận rộn, cũng thường bớt thời giờ đến xem ta, đối ta có rất nhiều điểm không yên lòng.
25 Tiểu Vương gia sắc mặt lập tức trở nên phi thường khó coi. Tuy rằng ta trước kia đã từng xem qua không ít sắc mặt khó coi của hắn nhưng lần này là khó coi nhất.
26
Bởi vì vết thương trên lưng mà ta bị bắt buộc nằm trên giường tịnh dưỡng gần một tháng trời.
Vẫn không thấy Kim Muội ở đâu, khi ta hỏi thì Trần bá nói: "Chủ tử nói nha đầu kia có tâm huyết, khai ân cho nàng tịnh dưỡng vài ngày.
27
Vì thế, ta thuận lợi ở Vương phủ làm khách nhân.
Sáng sớm hôm sau, Trần bá cung kính đem lên một bộ bộ đồ mới cho ta.
Chất liệu thượng hạng, thủ công lại tinh xảo.
28
Cơm trưa không cần phải nói cả bàn đầy thức ăn ngon.
Đập vào mắt đầu tiên chính là hai món ta cực thích ăn: chim trả cá rô và Bát Bảo đậu hũ.
Màu sắc mê người, hương khí xông thẳng vào mũi.
29
"Đều là tại ngươi, ăn cơm mà cũng không xong, hại tay của ta tê nhức cả rồi. " Ta để đũa xuống, cau mày bực tức nhìn tiểu Vương gia.
Hắn hỏi thăm dò: "Mỏi tay sao? Ta giúp ngươi xoa bóp.
30 Ở trong Vương phủ thư thư phục phục vài ngày, hảo y hảo thực đưa đến trước mặt, ta đối với sự nhiệt tình hiếu khách của tiểu Vương gia có chút vừa lòng.
31 Ở trong Vương phủ thư thư phục phục vài ngày, hảo y hảo thực đưa đến trước mặt, ta đối với sự nhiệt tình hiếu khách của tiểu Vương gia có chút vừa lòng.
32
Ta trơ mắt nhìn người nhà rời đi, một mình bị bắt ở lại Cửu vương phủ.
Không, không! Ta không muốn ở lại!
Gia gia không cần ta, vì cái gì ngay cả mẫu thân cũng không thương ta.
33
Uống rượu đến ngã lăn ra trên giường còn chưa tính, còn muốn toàn thân xương cốt đều đau nhức.
Ta ngày kế tỉnh lại đau đến nghiến răng trợn mắt, mơ hồ nhớ tới hôm qua cơ thể mình cùng tiểu Vương gia ma sát đụng chạm vô cùng khoái hoạt, còn có những tiếng rên rỉ dâm loạn vừa nghĩ đến đã muốn đỏ mặt, tiểu Vương gia thì cường ngạnh luận động suốt đêm.
34 Chuyến xuất môn lần này của tiểu Vương gia đối với ta mà nói là chuyện tốt, bởi vì hắn sau khi trở về thái độ hòan tòan khác hẳn, quả thực là hữu cầu tất ứng, bảo ta thật sự có điểm thụ sủng nhược kinh.
35 Ta không muốn bỏ lại tiểu Vương gia, liên tục khoát tay nói: "Làm sao có thể? Sanh nhi. . . à không. . . . . Tiểu Vương gia hắn một ngày cũng ly không được ta.
36
Tiểu Vương gia đến tận khuya mới trở về, mang theo một thân toàn mùi rượu.
Ta im lặng không lên tiếng, cầm trong tay một cây gỗ lớn uy phong lẫm lẫm đứng ở cửa phòng.
37
Chúng ta trở lại tiểu viện, tuy rằng ngoài miệng nói không có việc gì, kỳ thật trong lòng mỗi người đều có chút nặng nề.
Ta chạy nhanh đi chuẩn bị đồ đến Giang Nam, nghĩ muốn mau chóng cùng tiểu Vương gia rời khỏi kinh thành.
38
Từ đó về sau, tiểu Vương gia quả nhiên mỗi ngày ở trong Vương phủ, không bước ra ngoài nửa bước.
Ta mừng rỡ cao hứng, muốn hắn lúc nào cũng khắc khắc bồi bên người ta: "Dù sao trong Vương phủ cũng không thiếu ăn thiếu mặc, lại có nhiều người hầu hạ như vậy, lại không cần làm việc.
39
Ngồi một mình không thú vị, chẳng bằng đi nghe một chút xem Vương phi cùng tiểu Vương gia nói chuyện gì.
Ta leo xuống, lại chạy đến cuối hàng lang của tiền thính, vểnh tai nghe lén.
40
Chúng ta đem đông cung đồ kia lăn qua lộn lại nghiên cứu thật thấu triệt, vài ngày như vậy, ngay cả cơ thể làm bằng sắt cũng chịu không nổi.
Những ngày này, ngay cả tiểu Vương gia cũng không có sáng sớm ra hậu viện luyện kiếm, chỉ cùng ta ôm nhau cuộn trong chăn ấm.