1 Tôi luôn có cảm giác tiếc nuối đối với mùa đông Hà Nội và những cơn mưa đặc trưng giữa thời tiết ấy. Mưa mùa đông đường hoàng xảy đến theo cái lí riêng của mưa mùa đông.
2 Dạo gần đây tôi thường hay gặp ác mộng. Mấy đứa em út nói : "chắc do quá thương nhớ quá khứ nên tâm thần ko được vững vàng" Số khác bảo : "giấc mơ ở 1 khía cạnh nào đó có thể coi là điềm báo đấy anh ạ!"Mấy đứa em này là gái massage của 1 cơ sở thư giãn do tôi đồng quản lý - cũng là nơi tôi đang ở.
3 Các cơ sở mại dâm ở Sài Gòn từ khi vũ trường xuất hiện , phong trào tây hóa đổ bộ , trở nên nhiều như nấm mọc sau mưa. Một trong những tụ điểm khét tiếng nhất dĩ nhiên phải kể đến Đêm Màu Hồng.
4 Trong phòng, ông khách Lạng Sơn đã yên vị đâu ra đấy,xung quanh còn 1 đám người cả tiếp viên lẫn khách quý. Vừa thấy tôi ,ông ta tỏ ra sửng sốt "ồ,áo cậu bị dính bẩn""không có gì đâu,lúc nãy vô ý thôi""hà hà,không thành vấn đề.
5 Tắc Kè Bông bị chứng run tay. Cứ mỗi khi tôi thương nhớ quá khứ, hồi tưởng lại hình bóng Má Nuôi và Bánh Đậu Ngọt, tay tôi lại run không tự chủ. Khoa học gọi chứng bệnh này là run tay vô căn xuất hiện ở người trẻ tuổi,chỉ cần trong não có dao động tinh thần lập tức sẽ ảnh hưởng đến dây thần kinh.
6 Những ngày tiếp theo đó, công việc của tôi và Gái Hư thuận lợi như nước chảy mây trôi. Ăn uống , nhậu nhẹt , ca hát. . . . cùng với các khách hàng. Chuyện gì cũng tốt chỉ riêng việc phải diện kiến bộ mặt thờ ơ khinh khỉnh của Gái Hư khiến tôi không thoải mái.
7 Khi còn nhỏ tôi thường nhìn Má Nuôi và nghĩ , người đẹp thường có tấm lòng lương thiện. Nhưng về sau này tôi mới nghiệm ra đó là suy nghĩ sai lầm nhất, ấy là khi một cô nàng khác cũng ***g lộng xinh đẹp trong gia tộc gán ghép tôi vào tội trộm cắp vàng.
8 Trong gia đình đĩ điếm đang ngồi ở đây,Ngọc Dao Lam lớn hơn Thắm nhưng ngôi chị 2 thuộc về Thắm Đĩ. Ngôi chị cả không ai qua được Hồng Ngựa. Giới ăn chơi miền nam lưu truyền nhiều giai thoại về chị Hồng.
9 10 năm về trước,Tắc Kè Bông sống cùng 1 nhà với Má Nuôi và Bánh Đậu Ngọt. Đó là quãng thời gian hằn sâu trong kí ức, vì tôi đã yêu tất cả những thứ thuộc về 2 con người đó.
10 Tâm trạng tôi không tốt ! rất rất không tốt. Những lúc như thế, tôi thường xách con xe cà tàng ra đường chạy theo lộ trình quen thuộc, chạy mãi , chạy mãi.
11 Đêm hôm đó và hôm sau nữa, tôi đều mơ thấy ác mộng. Tôi mơ đang ngồi trong phòng cùng Má Nuôi. Lại là căn phòng đó,cánh cửa sổ đóng im ỉm đó. Tôi mân mê suối tóc đen tuyền của bà,tay cầm chiếc lược cứ thể chải.
12 Ngoài mong đợi của tôi,kể từ khi có rắc rối nảy sinh. chẳng hiểu sao khách hàng cứ nườm nượp kéo đến. Toàn là những vụ làm ăn béo bở cùng với các đại gia máu mặt.
13 Cuối thu , đông lại về. trên bầu trời trải đầy những cụm mây màu xám nhạt. Tôi nghe Hà Nội từng cơn se lạnh. Gió bấc miên man thổi qua mái nhà, làm lá cây rơi vãi khắp nơi.
14 Tắc Kè Bông đi khắp bốn phương đâu đâu cũng có bạn. Chắc cũng vì đặc điểm này mà tôi nhanh chóng làm quen và kết mối thân tình với Đội gái Bắc của Hạnh Nhi.
15 Dân gian có câu "mua dây buộc mình" quả không sai. Vì chính tôi đang phải chịu hoàn cảnh đó. Từ ngày tôi đồng ý giúp đỡ Đội hình miền bắc của Hạnh Nhi, lại cộng thêm công việc tất bật cùng Gái Hư, muốn dư ra vài ngày thời gian đi Hải Phòng là điều xa xỉ.
16 "Gái Hư, ngày mai chúng ta đi Hải Phòng ! tôi đã sắp xếp ổn thỏa mọi việc rồi" - Tiếng tôi vang lên giữa tiếng nhạc xập xình, đơn giản vì Gái Hư chỉ xuất hiện ở những nơi ồn ào náo nhiệt như thế này.
17 Tôi mơ thấy hình ảnh thân thuộc của Má Nuôi đang đứng nơi ngưỡng cửa cùng Bánh Đậu Ngọt. Hơn 10 năm trôi qua, trên mặt tôi đã ít nhiều xuất hiện nếp nhăn ấy vậy mà Má Nuôi vẫn trẻ trung như thuở còn xuân sắc.
18 Tình cảm thiêng liêng là thứ xuất phát từ nội tâm và không thể bị chi phối bởi tình dục,quyền lực hay tiền tài. Tôi nghĩ thứ tình cảm đó đến với mình trước tiên qua những rung động đầu đời, chỉ là những rung động này lại đến với 1 người đáng lẽ không nên đến.
19 Hải Phòng mùa này khá lạnh , không khí hanh khô của miền bắc khiến 1 kẻ trong nam như tôi có phần khó chịu lần đầu bước xuống phi trường. Quãng đường hàng nghìn ki-lô-mét dài là vậy mà nơi phi trường không hề có người thân ra đón.
20 Ngày đầu tiên cứ thế trắng tay,tôi và Gái Hư được bố trí đâu vào đấy ở 2 phòng của khu hậu viên dành riêng cho khách. Chúng tôi thống nhất đưa ra quyết định sẽ ở lại nơi đây đến khi Lý Ma Ma trở về.