41 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người Thẩm gia đến không sớm cũng không muộn.
42
Thẩm gia có tiền có quyền.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, mấy người Lục Du đã bị rơi vào thế bị động.
Nếu như nói bây giờ là xã hội pháp trị thì không sai, thế nhưng có tiền có quyền đã là chuyện luật bất thành văn từ lâu rồi.
43
Tiểu Tả dụ người đi rồi, Lục Du liền không chần chờ nữa chạy vào phòng lạnh.
“Lạnh quá. ” Lục Du vừa vào liền sợ run cả người, Thẩm Kỳ Niên thấy vậy liền có chút ngại ngùng.
44
Lục Du không ngờ tới trong tình huống này sẽ nhận được điện thoại của Cao Hán.
“Anh Cao, anh hiện giờ đang ở đâu?”
“Khụ khụ khụ…” Cao Hán ở đầu bên kia vẫn luôn không ngừng ho khan, ho càng lúc càng dữ dội, sóng điện thoại bên kia cũng không ổn định, ngoại trừ tiếng ho khan thì chỉ có âm thanh rè rè của tiếng sóng bị nhiễu.
45
Thẩm Kỳ Niên biết mình chết, nhưng lại không biết mình chết như thế nào. Hắn cũng từng đến Thẩm gia nhưng lại không thu hoạch được gì.
Bây giờ bác cả đang ở trước mặt hắn, rất nhiều chuyện không rõ ràng, Thẩm Kỳ Niên đều muốn hỏi cho ra hết.
46
Cục diện Thẩm gia rối rắm.
Đây là suy nghĩ miêu tả sát nhất cảm xúc hiện tại của Lục Du.
Cũng đã là thế kỷ 21 rồi, sao lại còn cái loại tư tưởng mê tín phong kiến như vậy chứ.
47
Bên trong cổ mộ có phụ nữ? (đoán xem ai nào?)
Lục Du với Thẩm Kỳ Niên hai mặt nhìn nhau, Giang Phàm vẫn đang ở trên mặt đất đập tay đập chân kêu khóc om sòm.
48
Anh Đao gặp bà dì cả, quả là kinh thiên động địa.
Lục Du chỉ trong giờ học sinh học mới tiếp xúc với cái khái niệm này, đây là lần đầu tiên gặp phải, một chút cũng không biết phải làm sao.
49
Lục Du cũng không biết phải hình dung cảnh tượng trong phòng chủ mộ ra sao nữa.
Cậu đã bổ não đủ loại phong cách trang hoàng trong mộ thất, có tượng binh mã đồ sộ, cũng có phong cách đặc biệt xa hoa kiểu Châu Âu…
Lục Du tưởng tượng nhiều lắm, chỉ là trăm triệu lần không ngờ tới, bên trong mộ thất lại trang hoàng theo phong cách hiện đại.
50
Cái trò mạt chược này thật sự sẽ gây nghiện.
Lục Du chơi mấy bàn liền phát hiện, lão tổ tông này độ nghiện thì cao mà trình độ chơi lại hơi bị thấp.