41
Edit: Dú
—————————————–
Sau khi buổi biểu diễn của dàn nhạc các thầy giáo kết thúc, thầy Khâu Phi Minh lau mồ hôi, thả mic lại trên giá đỡ, cười chuyển lời chúc năm mới đến đám học trò dưới sân khấu.
42 Hình như Tô Đồng đã dự đoán được cậu sẽ nói như vậy nên sau khi nghe xong cũng không tỏ vẻ ngoài ý muốn gì. Anh rũ mi mắt, nghĩ một lát rồi nói, “Ừ được.
43
Edit: Dú
—————————————–
Hoàn toàn không dự báo được từ trước. Lúc Lý Gia Đồ mở mắt, cả người cậu hoảng sợ như bị đẩy một cái. Cậu nhìn trần nhà không hẳn xa lạ, nhìn trái nhìn phải, phát hiện ra mình không biết đã ngủ sang giữa giường từ lúc nào.
44
Edit: Dú
—————————————–
“Đây là em trai của anh?” Y tá đưa bình truyền dịch đến nhìn thoáng qua Lý Gia Đồ đang ngồi bên cạnh Tô Đồng, tò mò hỏi anh.
45
Edit: Dú
—————————————–
“Tô Đồng?” Cô ló người qua, nhìn thẳng phía đối diện, một nụ cười tức khắc nở rộ trên gương mặt xinh đẹp và thanh lệ, “Đúng là cậu rồi.
46
Edit: Dú
—————————————–
Nội dung trong gói “Quà lớn” của khoa Tự nhiên vẫn trước sau như một. Ngày nghỉ, Lý Gia Đồ ở trong nhà, cảm giác còn chưa làm được cái gì thì thời gian đã trôi qua.
47
Edit: Dú
—————————————–
Tết Âm lịch đến sớm khiến học kỳ có vẻ ngắn hơn. Sau ngày nghỉ tết Nguyên Đán không lâu là đến kì thi cuối kỳ.
48
Edit: Dú
—————————————–
So với trùng hợp thì đây càng là một kiểu châm chọc. Hồi thi giữa kỳ năm lớp 10 mới vào học ấy, thành tích của Lý Gia Đồ đứng thứ 6 lớp.
49
Edit: Dú
—————————————–
Buổi chiều ngày 30, Lý Gia Đồ theo ba mẹ về nhà ông bà nội ở khu nội thành cũ, ăn bữa cơm tất niên với chú dì và các em họ.
50
Edit: Dú
—————————————–
Kì nghỉ đông hơn một tháng cứ trôi qua như vậy.
Lý Gia Đồ không có khát vọng quay về trường, đương nhiên việc chui rúc trong nhà cũng chẳng phải buồn tẻ gì.
51
Edit: Dú
—————————————–
Thời khóa biểu mới được dán lên bên cạnh bảng vào đêm tự học đầu tiên sau khi khai trường. Mà thứ cũng được dán cạnh bảng là thành tích thi cử của học kỳ trước.
52
“A lô?” Đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói bình tĩnh của Tô Đồng, nhưng chắc vì đợi rất lâu mà không nghe tiếng đáp lại, anh ngờ vực hỏi một tiếng, “A lô?”
Sự trống rỗng chiếm lấy toàn bộ tâm trí của Lý Gia Đồ.
53
Xe vẫn đang bị kẹt trên đường, vì tu sửa đường sắt ngầm nên thường phải đợi những ba, bốn cái đèn xanh đèn đỏ mới có thể đi qua được một cái ngã tư.
Có lẽ là vì lúc chiều đã khóc nên mắt của Lý Gia Đồ vẫn khô rất khó chịu.
54
Edit: Dú
—————————————–
Phòng Tô Đồng thuê ở gần thư viện, cách tiệm cơm là tòa thư viện kia.
Vì không bị ngược đường nên sau khi ăn xong, Tô Đồng lái xe vòng ra phía sau thư viện rồi rẽ về tiểu khu nơi anh ở.
55
Edit: Dú
—————————————–
Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước.
Lý Gia Đồ do dự rất lâu mới cầm lấy tờ giấy kia và mở ra.
56
Edit: Dú
—————————————–
Lúc Lý Gia Đồ quay về trường thì tiết thể dục buổi sáng đã kết thúc. Nhóm học sinh hoặc là vội vàng chạy tới căn tin ăn sáng, hoặc là lẻ tẻ đến dãy nhà học.
57
Edit: Dú
—————————————–
…Anh ấy biết?
Nếu từ sau lúc ấy, Trịnh Đào không tìm đến Tô Đồng nữa, vậy là chuyện đó đã xảy ra ở Đại hội thể dục thể thao của trường trước đó.
58
Edit: Dú
—————————————–
Trước đây cô chủ nhiệm không nói cho Lý Gia Đồ biết chuyện Trịnh Đào thường xuyên cúp học nên cậu chẳng hề chú ý tới chuyện này.
59
Edit: Dú
—————————————–
Chiều thứ sáu vừa tan học, Lý Gia Đồ đã nhận được một tin nhắn từ mẹ hỏi cậu khi nào thì về nhà. Dù gì tuần trước đã không về nhà, cậu suy nghĩ một chốc rồi trả lời lại là cậu phải ở trường tự học nên không về.
60
Edit: Dú
—————————————–
“Cuối tuần muốn làm gì? Muốn ra ngoài chơi không?” Tô Đồng tắm xong, chiếc khăn tắm khô ráo và mềm mại phủ lên mái tóc ướt sũng nước, lúc đang ở trong bếp đun nước thì hỏi cậu.