81 Ánh mặt trời chói mắt, từng chút từng chút đánh thức ý thức của ta. Nhìn bên ngoài cửa sổ, trời đã sáng rõ, đủ các loại âm thanh ồn ào truyền vào tai, có tiếng người nói chuyện, còn có.
82 Thời gian trôi nhanh, nháy mắt đã qua ba năm. Năm thứ nhất, ta chấp nhất tìm cho được lão hòa thượng để bảo ông ta đưa ta trở về, chỉ là mỗi lần ta đi lên ngọn núi kia đều chưa từng gặp lại ông ta, thậm chí không có ai biết ông ta.
83 Buổi tối về nhà, cha mẹ hoảng sợ khi thấy máu trên người ta. Sau khi nói rõ ràng, mẹ không khỏi cảm thán: - Thanh niên hiện nay thật đúng không biết thông cảm cho cha mẹ.
84 Nếu. . . cho nàng chọn một lần, ngày đó, nàng nhất định sẽ ở bên cạnh chàng, một tấc cũng không rời. Mặc kệ chàng đi đâu, chàng làm gì, nàng cũng phải gắt gao theo dõi chàng, không cho thân ảnh của chàng biến mất dù chỉ một lát khỏi tầm mắt của nàng.
85 Lại một năm trôi qua, trinh sát Di Hoa Cung phái đi đã sớm lật đến bên ngoài Minh Hi, hiện giờ đã xâm nhập đến hai nước Á Tắc và Khuyển Tang tuần tra, đến cả tiểu quốc vốn yên tĩnh cũng không buông tha.
86 Hàng năm, khi đến ngày giỗ của Y Thánh thì hai người Vương Cảnh Hủ và Y Quỷ mặc kệ đang ở đâu đều gấp rút trở về bái tế, từ ngày Mộ Dung Hi Nhiên nói chuyện cùng Yên Nhi xong, nàng một mực chờ đợi ngày này sớm đến một chút.
87 - Á!!!!!*Ùm* Nước hồ lạnh lẽo vây quanh ta, ta huy động tứ chi trồi lên mặt nước, ra sức bơi lên bờ. Lúc rơi xuống nước bị sặc, thanh quản rất khó chịu, đợi thư thái chút, ta mới cảm giác trên người rét lạnh thấu xương, ho khan hắt hơi liên tục.
88 - Này này, thật quá phận, cứ thế mà xem nhẹ chúng ta thâm tình nhìn nhau? - Lâm Tá Tuyên bất mãn oán hận, ta liếc nó một cái, ngẫm lại cũng biết do nó giở trò quỷ, chuyển tầm mắt, bình tĩnh, một lần nữa lấy ra một điếu thuốc châm lửa.
89 Đối với đồ trang sức nhỏ tinh xảo không hiểu xuất hiện ra sao của Mộ Dung Hi Nhiên, ta thật tâm không muốn nhìn thấy, vừa nhìn đã biết là thứ cố ý đưa để cầu niềm vui cho Hi Nhiên, nào có hàm ý đặc thù gì, vật giống vậy chính hẳn lấy xem một chút rồi giấu đi chứ, mỗi ngày mang theo không thấy mệt sao?Hừ, ngươi không phiền lụy thì ta nhìn phát mệt.
90 Mặc dù đối với từ 'áp đảo' này, Mộ Dung Hi Nhiên có điểm không hiểu hết, nhưng người ta vừa liên hệ với tình huống trước mắt thì nhanh chóng kịp phản ứng, vì thế nàng đỏ mặt nũng nịu nói:- Người.
91 Ta nhẹ vỗ về tấm lưng của Mộ Dung Hi Nhiên, đợi nàng chậm rãi tỉnh táo lại. Một lát sau cảm giác Mộ Dung Hi Nhiên đẩy ta vài cái, ta chỉ đành buông ra, nàng cúi đầu dùng chăn bao kín chính mình.
92 Sau khi tới Di Hoa Cung, có hạ nhân báo lại, nói Vương Cảnh Hủ đến đây. Ta còn chưa phản ứng gì với tin tức Vương Cảnh Hủ đến thì Vương Cảnh Hủ đã xuất hiện ở trước mặt chúng ta.
93 Vương Cảnh Hủ đi rồi, ta ngày ngày vác dấu tay năm ngón xanh trên cổ đi loạn khắp nơi. Đây không phải là vết thương quang vinh minh chứng vì đuổi được tình địch, mà là huy chương cho các loại đặc quyền sủng ái nhàn hạ.
94 Lúc Mục Phong Du mang theo một đống "cán bộ cao cấp" đến, ta mới thật sự có điểm giác ngộ muốn tạo phản. Quả nhiên thần kinh tạo ra từ hiện đại tương đối mạnh mẽ, nhìn những người đó ai ai cũng mày ủ mặt ê như người khác thiếu bọn họ một mạng.
95 Sau khi Mộ Dung Hi Phù đi, Mộ Dung Hi Nhiên thật ra có một chút vui vẻ. Có nhà tư bản Mục Phong Du có thể cướp đoạt một chút giá trị thặng dư cuối cùng của công nhân ở đây thì chỉ cần sự việc chưa giải quyết thì ta nghĩ ta và Mộ Dung Hi Nhiên tuyệt đối sẽ không thể sống qua một ngày hạnh phúc của thế giới của hai người! Cho nên ta hận Mục Phong Du không thể lập tức mang theo một ít người họ Mục dẫn theo một đoàn binh trực tiếp phóng tới Hoàng thành đánh hạ Ân Lưu Triệu xuống từ ngôi Hoàng đế.
96 Vài ngày sau chúng ta chính thức tới Hoàng thành, tiến vào Hoàng thành rất dễ dàng, vì một ngày trước tướng thủ thành đã không còn nguyện ý thủ, cho nên chúng ta không gặp chút phiền toái liền vào được.
97 Đều do tư tưởng tà ác của Mục Phong Du ảnh hưởng tới, hại ta vừa thấy Mộ Dung Hi Nhiên thì trong óc lập tức cụm từ "dùng tay chậm rãi cảm nhận" cùng chữ khác nghĩa không ngừng xẹt qua, số lần xẹt qua còn mơ hồ có xu thế thành nghe nhầm.
98 Căn cứ theo tính toán của Tư Thiên Giám (nơi chuyện coi thiên văn) bên người Mục Phong Du, hôm nay chính là ngày tốt nhất trong một năm, cho nên hôm nay thành thân là tốt nhất.
99 Kế tiếp cũng là một tổ hình ảnh. Hình ảnh thứ nhất, thiếu niên áo bào trắng ngồi trên lưng ngựa, mắt hàm chứa lo lắng nhìn nữ tử áo lam cưỡi ngựa phía trước, nữ tử áo lam đưa lưng về phía thiếu niên áo bào trắng, sự chú ý của nàng đều bị người trong lòng nàng hấp dẫn.