101 “Long Phạm, ngươi đi Vọng Thiên Thai, khối thánh vật kia không thể xảy ra chuyện, ta còn việc phải hỏi Ngải. ” Lăng Lạc Viêm nhíu mày, nếu Vọng Thiên Thai xảy ra biến cố, linh thú gặp chuyện thì hắn biết tìm ai để hỏi rõ ràng hết thảy những việc này.
102 Quang ảnh tản ra từng trận, tuôn trào khắp tứ phía, nhìn kỹ lại đúng là bộ dáng cổ quái quỷ bí của ma vật, chưa bao giờ nhìn thấy có quá nhiều ma vật đồng thời xuất hiện như thế, tất cả người của Xích Diêm tộc trở nên kinh hãi, mắt thấy ma vật từ giữa không trung nhào xuống, hướng xung quanh bay đi.
103 “Đê tiện!” Ngải mắng một câu, vội vàng xoay người tránh né. Sương mù tản ra, cẩn thận nhìn lại có thể thấy rõ trong màn sương mù dày đặc là vô số độc trùng bó thành từng cụm, cũng không phải mờ ảo như làn khói mà là chi chít độc trùng quấn quanh tạo thành sương mù.
104 “Tế ti!”Mọi người ngừng tay nhìn lên không trung, oanh lôi trên Vọng Thiên Thai giờ khắc này toàn bộ biến mất, linh quang chói mắt chí cực che phủ hết thảy, đem sắc trời phản chiếu thành một mảnh trắng xóa, tiếng nổ áp chế cả tiếng sấm, tiếng hét rơi vào trong tai mọi người, chìm sâu xuống đáy lòng.
105 Lăng Lạc Viêm đối với việc ngoài thân hoàn toàn mất cảm giác, hắn chỉ biết không thể làm cho Thứ Tĩnh Di tiếp tục tổn hại Long Phạm. Nhìn thấy trước mắt một mảnh lửa đỏ, viêm hỏa như đang thiêu đốt trong cơ thể.
106 *Hồn toái = hồn phách vỡ nátNgải đối với nghi vấn của Nham Kiêu đầu tiên là gật đầu, rồi sau đó lại lắc đầu, “Mới vừa rồi ta hơi vội, nói chính xác hơn kế thừa Hách Vũ lực chính là hồn phách của hắn nhưng hồn phách của hắn lại không đầy đủ, tuy sau đó được tu bổ nhưng cũng không phải hoàn toàn tự thân.
107 Huyết tinh theo bạch y bào phiêu tán. Trắng như sương như khói, trong mắt mọi người chỉ thấy tê ti vẫn ôm tông chủ nhưng mái tóc cư nhiên không còn đen huyền như trước, lộ ra mái đầu bạc mang theo ánh sáng kỳ dị, xõa dài sau lưng, tựa như bị vật gì đó dẫn dắt theo gió tung bay tứ phía, ẩn chứa một tiết tấu quỷ bí, phất phơ bồng bềnh.
108 Trước ánh mắt chăm chú của các tộc nhân, bạch y thân ảnh xuyên qua đám người, thẳng bước hướng vào thư trai mà đi, mọi người cũng vội vã đuổi theo. Thư trai nằm ở nơi ở của Long Phạm, bên ngoài điện, người hầu đang canh gác thấy tế ti và các trưởng lão đi đến liền biết đã có chuyện xảy ra, trong đó có một người nhanh nhẹn tiến lên phía trước, sau khi hành lễ liền định tiếp nhận người đang nằm trong lòng của Long Phạm.
109 “Tế ti!”‘Tế ti đại nhân!”Mọi người vội vàng tiến lên, tông chủ có thể quay trở về hay không vẫn chưa thể xác định. Tế ti đã nhiều ngày bế quan không gặp bất kỳ ai khiến tộc nhân từ trên xuống dưới thấp thỏm không yên, lúc này rốt cục nhìn thấy đại môn thư trai mở ra, tất cả mọi người đều không tự chủ hướng vào bên trong nhìn lại….
110 Đêm khuya yên tĩnh không một tiếng người, bóng tối thâm trầm, chỉ có từng cơn gió nhẹ chầm chậm lướt qua, tấm rèm trắng bên khung cửa sổ hắt lên một màu xanh lam nhợt nhạt.
111 Ý tứ của hắn chính là…. . Trầm Mộ cơ hồ không dám tin vào lỗ tai của mình, Chung Tình cư nhiên lại vì một người mà thay đổi?! Vì người kia mà duy trì khoảng cách với những người khác?“Là nam hay là nữ? Các ngươi quen nhau từ khi nào? Tại sao ta một chút cũng không biết? Ngươi tới gần người khác thì sẽ thế nào? Ngươi lo lắng người kia sẽ tức giận? Hay là sẽ khó chịu?”Khi hắn hôn mê không có người nào đặc biệt xuất hiện, mà trước đó căn bản cũng không có bất luận kẻ nào đủ đặc biệt, Trầm Mộ nghĩ mãi nhưng không hiểu vì sao khi Chung Tình tỉnh lại thì thay đổi như vậy.
112 “Lạc Viêm”Giọng nói nhẹ nhàng tựa hồ ngay tại bên tai, một tiếng lại một tiếng, hơi thoáng vọng lên giữa không gian vắng lặng. Trong phòng nhìn không thấy có bất kỳ ai, nhưng giọng nói bên tai lại từ nơi nào truyền đến, chẳng lẽ hắn thật sự nhớ Long Phạm đến mức xuất hiện ảo giác?Chung Tình tiếp tục khép mắt lại, lắng nghe tiếng tim đập, bên trong một mảnh yên tĩnh, ngoại trừ tiếng tim đập càng lúc càng mãnh liệt thì không còn bất luận điều gì khác.
113 Khi Chung Tình tỉnh lại, sắc trời đã tối đen, cách song cửa sổ có thể nhìn thấy ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu xuống tấm rèm màu xanh lam bên cạnh giường, lộ ra ánh sáng màu lam nhợt nhạt, thật giống như nhan sắc dưới đáy mắt của người nọ, lộ ra lãnh đạm lại làm cho hắn cảm thấy ấm áp.
114 Có lẽ là vì tổ chức họp báo nên trước khi Chung Tình chính thức xuất đầu lộ diện thì giới truyền thông tạm thời bình tĩnh trở lại.
115 “Ngươi đã đến!”Trước mặt tất cả mọi người, một khắc trước còn thờ ơ với trái bom, lúc này siêu sao Chung Tình bỗng nhiên lộ ra biểu tình kích động, vừa nói vừa đi xuống bậc thang đến trước mặt người nam nhân thần bí kia.
116 Nghe tiếng hô của Trầm Mộ, đám người một trận xôn xao, nữ nhân kia sắc mặt đột biến, Lăng Lạc Viêm nhìn lướt qua như là an ủi khuyên giải, nhún vai như thể bất đắc dĩ rồi cười khẽ, “Ngươi xem, nếu thật sự không động thủ có lẽ sẽ không còn kịp, bất luận ngươi muốn cái gì, không bằng hiện tại cứ nói với ta.
117 Trong thời điểm nguy kịch ngàn cân treo sợi tóc, vẫn chưa kịp thét lên hay tránh né, đối mặt với tử vong, sợ hãi đến mức làm cho tất cả mọi người mất đi phản ứng, trong đầu trống rỗng, ngay tại khoảnh khắc này một tiếng hô vang lên.
118 “Vậy về nhà của ta trước. ” Lăng Lạc Viêm khởi động xe, hắn không nghĩ đến sẽ có một ngày hắn và Long Phạm cùng ngồi trên một chiếc xe rồi trở về chỗ ở của hắn ở thế giới này.
119 Ngầng đầu nhìn chăm chú đôi mắt bị nhiễm màu tình dục, hắn và Long Phạm nhìn nhau. Lăng Lạc Viêm chỉ cảm thấy đôi tay đang vuốt ve trên người khiến thân thể trở nên nóng rực.
120 Khi Lăng Lạc Viêm tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trên giường, xung quanh hết thảy đều thực yên lặng, yên lặng đến mức bên tai chỉ còn tiếng tim đập trầm ổn, hết thảy những thứ khác tựa hồ đều cách ly rất xa, trong mũi ngửi được hương hoa sen quen thuộc, khác với mùi mồ hôi và chất dịch hỗn tạp khêu gợi dục vọng lúc trước, mùi hương này thật thanh đạm thoát tục.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50