21 Hôm ấy là thứ sáu, sở điện tan ca sớm hơn một tiếng. Bốn giờ rưỡi chiều, Vương Đại Xuyên vừa huýt sáo vừa đủng đỉnh rời cơ quan về nhà, trên đường còn tạt vào mua gói thuốc lá, sôi nổi bắt chuyện với các đồng nghiệp đi bên cạnh.
22 Vương Thụ Dân lắc đầu thở dài, "Không mấy khả quan, ngày nào còn chưa thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm thì ngày đó chúng ta còn chưa yên tâm được. " Hắn kéo hành lý của Tạ Nhất, nói với tài xế, "Bác tài, chú mở cốp xe phía sau ra cho cháu với.
23 Quen một mình bước đi, một mình cố gắng, một mình giấu nhẹm đau khổ vào trong lòng. Quen rồi với cô độc. Vậy nên khi bên cạnh đột ngột có thêm một ai khác, sẽ thấy bất an, sẽ thấy sợ khoảng cách là gần quá, rồi mai này lại khiến bản thân thất vọng; lo không thể khống chế được mà nảy sinh cảm tình, rồi mai này lại chia ly cách biệt.
24 Tưởng Linh Khê là ai?
Là mỹ nhân khiến ai nấy đều phải ngoái lại ngắm nhìn những khi tình cờ đi lướt ngang qua trên đường. Đứng nghiêm trang, ngồi đoan chính, ăn thì bao giờ cũng từ tốn nhẹ nhàng.
25 Tăng Tiên là đối tượng hẹn hò cuối cùng Vương Thụ Dân gặp trong thời kì bị ép buộc đi coi mắt, cũng tức là bây giờ mới thôi, được xem là ứng cử viên sáng giá nhất.
26 Tạ Nhất nhân lúc Tăng Tiên và Vương Thụ Dân ở bệnh viện làm thủ tục xuất viện cho Vương Đại Xuyên, đến chào từ biệt Giả Quế Phương rồi thu dọn hành lý.
27 Vương Thụ Dân siết tay rất chặt, tựa như chỉ cần lơi lỏng một chút thôi, bóng hình trước mặt sẽ hoàn toàn biến mất. Tạ Nhất cơ hồ có thể cảm giác được mồ hôi rỉ ra từ lòng bàn tay Vương Thụ Dân.
28 Đi xe lửa từ Bắc Tân đến Đồng Châu tròn hai mươi bốn giờ.
Vương Thụ Dân nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ từ sáng sớm tới đêm khuya, rồi lại từ đêm khuya giật mình tỉnh dậy thấy bình minh, chậm rãi thể hội nỗi lòng du mục.
29 Ba người khui một chai rượu, hào sảng bật luôn điều hòa, trên bàn ăn là lẩu nóng, vừa ăn vừa tán gẫu, lai rai được vài chai.
Lý Ái Quân uống rượu không xấu nết, say rồi chỉ gà gật ngủ, mặc ai làm gì mình cũng được.
30 "Tiểu Tạ, tôi hối hận rồi, tôi đối với cậu là. . . " Đầu dây bên kia phụt một cái liền ngắt, hai tiếng "thật lòng" mắc nghẹn ở đầu môi, buốt rét và cay đắng thốt không ra.
31 Đáng thương thỏ nhỏ,
đông đi tây ngó.
Áo quý vì mới,
người thương do cũ.
(Cổ diểm ca)
Bài thơ này Vương Thụ Dân đọc được trong một lần ngồi ngẩn người ở thư viện.
32 Lần trước gặp Vương Thụ Dân, Tạ Nhất cất công mua một bữa thịnh soạn về chiêu đãi, nhưng hắn chưa ăn đã vội vàng trốn chạy. Lần gần nhất gặp Vương Thụ Dân, Tạ Nhất nghỉ việc ở nơi cậu sắp được thăng chức, qua làm trong công ty của Jason.
33 Tạ Nhất rũ mắt nhìn đôi tay mình đang bị Vương Thụ Dân lo lắng siết chặt. Giữa hai người không gian yên ắng đến mức có thể nghe thấy tiếng rơi của một cây kim.
34 Tạ Nhất mơ màng rửa mặt chải đầu, bước từ phòng vệ sinh ra thấy Vương Thụ Dân mặc cái tạp dề màu vàng in hình con gà trống đang quỳ dưới đất lau sàn, nhìn cỡ nào cũng thấy quái dị hết sức.
35 Mùa đông trời rất nhanh tối, chớp mắt một cái đã tới năm sáu giờ chiều, đường nhìn sáng tỏ. Đèn hai bên đường đã lên, thấy được những cánh đồng rộng lớn nằm hoang hoải giữa mùa đông, đợi chờ mùa xuân đến.
36 Vương Thụ Dân tim nhói lên một cái, nhức buốt. Chiếc đèn vừa thả đi trong một khoảnh khắc không chú ý đã bị nước dạt lại vướng vào chân đê. Tạ Nhất cúi xuống gỡ đèn ra, đôi mắt sáng rõ, mỉm cười nhẹ tênh.
37 Đợi được trời tàn, đợi được đất tận, đợi được ngọc hóa bụi mù, thời gian không trở lại, đợi được. . .
Giờ phút này đêm đen lạnh lẽo như sông sâu giăng đèn, lửa đỏ cháy bùng, suy tưởng vượt ngoài tâm với, chỉ muốn bỏ mặc để dung hòa với khát khao bản năng, tơ mỏng mảnh nhưng dai dẳng.
38 Ngoại trừ nghỉ đông và nghỉ hè, bọn nhóc rất coi trọng đợt nghỉ Tết. Phía người lớn, nếu không làm trong ngành giáo dục thì Tết Nguyên Đán là kỳ nghỉ dài nhất năm, tù tì mười mấy ngày.
39 "Mẹ, con nói mẹ nghe chuyện này, con có người con thích rồi, nhưng xui cái lại là đàn ông, mẹ cũng quen đó, con nghĩ vầy cũng tốt, nhà mình đỡ phải mắc công làm quen.
40 Lại nói, Tạ Nhất không phải là cố tình không nghe điện thoại của Vương Thụ Dân. Chuyện ngoài ý muốn cả. Số là di động của cậu đã bất hạnh tử trận.
Năm nay tỉ lệ người mắc bệnh đau dạ dày sắp vượt qua tỉ lệ người nói tiếng phổ thông chứ chả đùa.