Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Nàng - nữ sát thủ của thế kỷ 21 bỗng dưng xuyên không về cổ đại, nữ giả nam trở thành Thái tử, bị phạt trượng vì sàm sỡ Hộ quốc tướng quân?Thái tử sờ cái mông đau điếng mà nghiến răng nghiến lợi.

Danh sách chương Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung


Chương 21: Coi Gia Là Công D N Hạng Nhất Thế Giới Sao?

21 Vừa suy tư, hắn vừa sải bước bước vào trong đại điện. Các đại thần khác cũng lần lượt bước theo thứ tự vào trong điện, quay về vị trí của mình rồi ngồi xuống.


Loading...

Chương 22: Thái Tử Xứng Đáng Nhận C Y San Hô Máu Này Sao?

22 Long Chiêu và Thiên Diệu là hai nước chư hầu hùng mạnh nhất hiện giờ. Hôm nay là sinh thần của Hoàng đế Thiên Diệu, Long Chiêu phái vài người đến chúc mừng cũng là chuyện rất bình thường! Tiếng Hoàng đế vang lên: “Mời họ vào đi!”

Sau đó, hai người dẫn đầu đi từ ngoài cửa vào, một nam, một nữ! Nam tuấn tú sáng sủa, đường nét khuôn

mặt cũng mang theo khí chất cao ngạo, phong thái toát lên khí thế tự có của một người giỏi võ nghệ, nhưng trong đôi mắt hẹp dài của người đó lại mang chút vẻ âm u, cũng có thể coi là một mỹ nam.


Chương 23: Ngươi Là Cái What?

23 Lạc Tử Dạ khẽ nheo mắt, quay đầu nhìn nàng ta một cái. Nàng nhìn thấy tuy cô nương này nói với mình, nhưng sau khi nói xong, ánh mắt lại bay về phía Phượng Vô Trù, dáng vẻ và nét mặt như đang muốn nói “Ta đã biểu hiện chính mình rồi đó, ngươi mau mau nhìn ta bằng con mắt khác đi!”

Trong lòng nàng thầm hiểu rõ, đại khái là cô công chúa này thích tên Phượng Vô Trù kia rồi, vì muốn thể hiện tầm nhìn và sự can đảm của mình cùng với tài trí mưu mô của công chúa một nước, nên mới lôi Lạc Tử Dạ nàng ra để “khai đao” đây mà!

Trên thế gian này luôn có loại người tự cho mình là vầng thái dương, sáng lòa chói mắt, đứng trên tất chín tầng mây, lại thích dùng vầng sáng nóng trực của mình đi thiêu đốt người khác, để tuyên bố với người đời rằng, mình độc nhất vô nhị như thế nào, khác với mọi người ra sao, không ai có thể vượt qua, có thể mạo phạm.


Chương 24: Theo Đuổi Ai Cũng Là Cả Một Vấn Đề Nan Giải

24 Nghe nàng nói vậy, hắn khẽ nheo mắt lại, đôi mắt dài nhìn thẳng về phía nàng, lại nhìn thấy một vẻ mặt quen thuộc trên khuôn mặt nàng! Đó chính về mặt to gan làm bậy cũng không sợ chết, còn cả sự quật cường và ngạo mạo vĩnh viễn không chịu cúi đầu nữa! “Ốc đặc?” Hắn không hiểu lắm câu nói của nàng, nhưng từ sắc mặt của nàng thì rất dễ dàng đoán ra một hai phần!

Ánh mắt hắn sa sầm xuống, nhấc tay lên, khiến mọi người nhìn thấy ma khí màu đen như xoay quanh cơ thể hắn, lại giống như con sóng thần cao vạn trượng, dâng lên cao vút trên không trung rồi đổ ầm xuống vậy! Toàn bộ đại điện đột nhiên trở nên im lặng đầy chết chóc.


Chương 25: Các Bạn Nhỏ Đều Kinh Ngạc Đến Mất Hồn Rồi!

25 Trái táo nhỏ ư?

Mọi người đều quay đầu nhìn chăm chú, ngay cả người ngạo nghễ ngông cuồng như Nhiếp chính vương điện hạ, lúc này cũng hơi nhướng mày.


Chương 26: Chàng Là Trái Táo Nhỏ, Trái Táo Nhỏ Của Ta!

26 Hát đến chữ “âu dê” này, nàng tung cả người nhảy lên không trung, làm ra tạo hình thắng lợi!

“Phụt. . ” Minh Dận Thanh không kìm được, phun thẳng ngụm trà ra, vẻ mặt nhìn Lạc Tử Dạ tràn ngập sự khó tin.


Chương 27: Cô Cực Kỳ Thích!!!

27 Biểu hiện của hắn khiến người ta hoàn toàn không thể nghi ngờ rằng nếu Thái tử còn tiếp tục hát những ca từ ghê tởm đó với Nhiếp chính vương, rồi dở chứng động kinh lên nữa, thì rất có khả năng

sẽ khiến Nhiếp chính vương điện hạ phát tác ngay tại chỗ.


Chương 28: Nhiếp Chính Vương, Sau Này Chắc Chắn Ngài Sẽ Bị Thất Tình!

28 Nhưng nàng trừng mắt nhìn hắn như vậy, lại chỉ nhận được một ánh mắt dửng dưng của người kia, hắn giơ tay, nâng ly rượu lên, khẽ nhướng mày với nàng. Cùng với đó, khi đôi mắt ma mị phiếm vẫn vàng kia nhìn lướt qua, ánh mắt nhìn xuống đó chẳng khác nào đang nhìn một con sâu cái kiến, cao cao tại thượng, rồi lại hàm chứa vẻ khinh bỉ và miệt thị!

Dường như hắn đang muốn nói cho nàng biết rằng, bất cứ chuyện gì ở đây, cũng đều tùy thuộc vào tiếng nói của hắn.


Chương 29

29 Câu hỏi này khiến cả hội trường trầm mặc mất một lúc.

Lạc Tử Dạ không biết vị Thất hoàng tử kia, đương nhiên cũng không biết ai vào với ai. Nàng đưa mắt nhìn quanh, ngồi phía dưới nàng là các vị hoàng tử, dung mạo mỗi người đều rất thanh tú, nhưng so với bốn người Phượng Vô Trù, Long Ngạo Địch, còn cả Hiên Thương Dật Phong và Minh Dận Thanh kia, thì mấy người này cũng đều biến thành người qua đường Giáp, có đi lang thang ra ngoài đường cũng chẳng ai nhận ra.


Chương 30: Tự Tay Tu Sửa Phủ Nhiếp Chính Vương Ư?

30 Trong lòng nàng lẳng lặng bùng lên một ngọn lửa, còn sắc mặt của Đại hoàng tử Long Chiêu thì càng khó coi hơn! Lời nói của Phượng Vô Trù chẳng khác nào là lời sỉ nhục trước văn võ bá quan, hơn nữa còn khen ngợi Long Chiêu và phụ hoàng của hắn ta trước, thế nên bây giờ rõ ràng là hắn chỉ sỉ nhục một mình Võ Hạng Dương này mà thôi!

Hắn ta hít sâu một hơi, nói: “Cho dù là như vậy, hoàng muội cũng chỉ là một cô gái, Nhiếp chính vương không cảm thấy mình nói với một cô gái những lời thế này thực sự quá đáng sao? Sự phong độ và tôn trọng của ngài bỏ đi đâu rồi?” Câu nói này cũng là chất vấn lễ nghi của quý tộc.


Chương 31: Phượng Vô Trù Rất Có Kỹ Năng Về Đầu Thai!

31 Chắc chắn nàng không thể nói rằng mình muốn kháng chỉ được. Lúc này hắn đứng rất gần nàng, hơi thở sượt qua vành tai, khom người ghé sát vào mặt nàng.


Chương 32: Ngươi Gả Cho Gia Đi, Sao Hả?

32 Diêm Liệt sững sờ, trong lòng thật ra không hiểu nổi vì sao Vương lại cố chấp với Thái tử như thế này. Không giết y đã đành, thảy cũng đã đành rồi, vậy mà còn sai người giám sát, rồi tối nay nhất định phải nhìn thấy nữa.


Chương 33: Chuyện Truy Bắt Người Một Trăm Năm Vì Vương

33 Nghe xong câu này, Long Ngạo Địch như không tin, ngước mắt lạnh lùng nhìn nàng, nhưng cũng không đáp lại câu gả hay không gả cho người ta, công hay thụ gì đó của Lạc Tử Dạ, mà chỉ coi như nàng đang thuận miệng nói đùa thôi! Hắn lạnh giọng nói: “Ý của Thái tử là ngài biết Thiên Tử Lệnh thật nằm trong tay ai? Hơn nữa, ngài dám chắc có thể lấy được nó?”.


Chương 34: Kẻ Vô Sỉ Nhất Thế Gian, Ngoài Thái Tử Ra Thì Không Ai Khác!

34 Khóe môi Lạc Tử Dạ run lên, trừng mắt nhìn Diêm Liệt không nói gì.

Diêm Liệt nghiêng người, chĩa một tay về phía trước: “Thái tử, xin mời!” Nhìn theo hướng tay hắn chỉ, Lạc Tử Dạ ngẩng đầu lên, thấy dường như có người ở cách đó không xa! ở góc bên cạnh nhà bay ra một tấm vải lụa trông như quần áo của nữ giới.


Chương 35: Ngươi Bẩn Như Thế Này!

35 Lạc Tử Dạ rùng mình, khi ánh mắt hắn khóa chặt lấy người nàng, nàng bỗng cảm nhận được một luồng áp khí bức bách ập mạnh từ trên vương tọa cao cao kia xuống, khiến đầu gối của người ta tê

buốt mềm nhũn ra một cách khó hiểu! Thực sự đúng như Long Ngạo Địch nói, hắn chỉ muốn tất cả mọi người quỳ xuống!

Trong lòng hơi lo sợ hắn giết người, nhưng nàng vẫn cố làm ra vẻ bình tĩnh xốc lại túi hành trang, nói: “Không phải muốn bản Thái tử đến để trùng tu phủ sao? Chuẩn bị xong hết gạch đá chưa? Có vôi, xi măng không? Công cụ để trùng tu cũng đầy đủ rồi chứ? Có bố trí hai trợ thủ đứng cạnh để bế trà rót nước cho ta chưa? Còn phải là kiểu siêu đẹp trai nữa ấy?”

Vừa nói, nàng vừa thấp thỏm khoác túi hành trang bước vào.


Chương 36: Quả Gia Khóc Đến Ngất Xỉu Trong Nhà Vệ Sinh!

36 Nàng hắt cả chậu cả nước về phía hắn, nhưng khi chậu nước kia đi tới không trung, hắn bỗng đưa tay ra! Vô số những hạt nước ngưng tụ lại giữa trời, giống như những chiếc lá rụng bị dừng hình trên không trung, khiến người ta tưởng nhầm rằng thời gian bị ngừng lại!

Sau đó, tay áo rộng của hắn vút qua, những giọt nước đó đột ngột đổi hướng bắn thẳng về phía trước mặt Lạc Tử Dạ giống như một cơn mưa rào ập xuống.


Chương 37

37 Nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn mang theo chút vẻ hà khắc kia, khóe môi Lạc Tử Dạ lại run lên, trong lòng thầm cảm thấy nhân cách của con người Phượng Vô Trù này có phần hơi méo mó! Dáng vẻ của hắn thế kia, như thể là vì biết bên ngoài có bảy toán người muốn giết nàng nên vô cùng cao hứng vậy! Khuôn mặt khiến người ta ngừng thở kia, cũng đều mang2theo sự vui vẻ ẩn trong sự hà khắc!

Sau khi chửi thầm một câu “biến thái” trong lòng, nàng mới xắn tay áo lên: “Muốn bắt đầu sửa từ đâu?” Sửa tường cũng mệt cả đêm, mà ra ngoài đánh nhau với người ta cũng vất vả cả đêm, dù thế nào cũng đều là vất vả mệt mỏi, ít ra sửa tường còn không cần lo đến sự an toàn của tính mạng.


Chương 38

38 Hắn nhíu mày, trên mặt lại mang theo vài phần mỉa mai, toàn thân lộ ra vẻ ngạo mạn, từ trên cao nhìn xuống con sâu cái kiến, và thờ ơ của kẻ đứng trên thiên hạ.


Chương 39

39 Trong nhận thức của Nhiếp chính vương điện hạ, trước giờ chỉ có cướp đoạt, không có cân nhắc. Bất 1 cứ lúc nào cảm thấy muốn cũng sẽ thẳng tay cướp bóc! Thế nên, hắn cũng làm như thế thật! Hắn khom người, chế ngự môi nàng! Sau đó, hắn sững sờ, Lạc Tử Dạ cũng sững sờ.


Chương 40

40 “À. . . ” Âm thanh này là do Minh Dận Thanh phát ra, đôi mắt hẹp dài của hắn hơi run lên.

Hắn thầm cảm thấy, tình cảnh hiện giờ của Lạc Tử Dạ và Phượng Vô Trù, thực sự hơi làm hại hắn! Cũng không phải làm hại cái gì khác,2mà chỉ là hơi vặn vẹo nhân sinh quan, thậm chí là quan điểm chọn vợ gả chồng của hắn thôi! Vì thế mà hắn thực sự không tài nào bình tĩnh nói ra câu “Chuyện này không liên quan gì đến hắn.


Loading...