21 Edit: tiểu Trần“A? À, không có gì!”Nhìn Thường Túy đang cười quỷ dị một cách khinh thường, Đường Đường quay đầu sang Mâu Chân cười ranh mãnh nói: “Ta phát hiện ra, có rất nhiều ma nữ thích Tùy Hỉ a!”“Đúng thế!” Gật đầu nhẹ, Mâu Chân quay đầu nhìn lên đài cao, trên mặt thuần túy là nụ cười ôn nhu, không có ghen ghét, không có miễn cưỡng, ngược lại còn là loại vui sướng phát ra từ đáy lòng.
22 Edit: Tiểu Trần. “Ngạch!” Lạnh run cả người, Đường Đường lập tức từ “Đường cứng” biến thành “Đường mềm”, vẻ mặt nịnh nọt cười: “Mỹ nữ a mỹ nữ, ngươi ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, ta không phải là nói ngươi đâu! Ngươi coi các ngươ quá xinh đẹp như vậy, chỗ nào khiến cho người gặp người sợ, rõ ràng là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở a! Tôn Đường Đường ta dù có chuyển thế luân hồi tám đời cũng không cản nổi một đầu ngón tay của các ngươi a ! A ha ha.
23 Edit: Tiểu Trần. “Được!” Vui vẻ gật đầu, Đường Đường thoải mái thở phào nhẹ nhõm. Thật là mệt, mệt tới nỗi chỉ muốn nằm xuống ngủ, cái gì cũng không muốn làm, điều gì cũng không muốn nghĩ nữa!“Mọi người, ta đi trước, gặp lại sau a!” Vẫy vẫy ống tay áo về phía bốn người vẫn im lặng không nói gì, Đường Đường đặc biệt áy náy gật đầu nhẹ với Mâu Chân.
24 Edit: tiểu Trần. “Là ai?” Trái tim bỗng dưng như bị bóp chặt, Đường Đường vươn người muốn nhìn rõ khuôn mặt người kia. Đáng tiếc, tựa hồ có sương mù che phủ trên mặt của hắn, vô luận Đường Đường cố gắng thế nào cũng không thấy rõ, chỉ nhìn thấy máu đỏ sậm chảy ra không ngừng từ người hắn, không ngừng, chảy quá nhiều và nhanh, nhiễm đỏ cả bệ đá, lại theo những khe rãnh sâu nông không đồng nhất trên bề mặt đá chảy vào chỗ cành hoa trong khe đá, tưới cho cây hoa đẫm cả nền đất.
25 Edit: Tiểu TrầnTùy Hỉ cười khổ lắc đầu, trong đầu bỗng dưng hiện ra một màn quần nữ xuất dục đồ, chỉ tiếc một chút cũng không hương diễm, ngược lại có chút bừa bộn không chịu nổi.
26 Edit: Tiểu Trần. Người ta tiêu tốn mất vài chục năm mới đạt được, nàng ta rõ ràng chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi đã làm được. Điều này nếu như bị Tùy Hỉ đại nhân biết mình tự mình truyền thụ tâm pháp tu ma cho nàng, vậy không biết sẽ bị xử trí thế nào đây.
27 Edit: tiểu TrầnMột tiếng nấc cụt chấm dứt, đại điện một lần nữa lại khôi phục yên tĩnh, chỉ là lần này trong yên tĩnh có chút lúng túng quỷ dị. Đứng ở phía trước lăm vị đại hầu cận hai mặt nhìn nhau, nhất là vị bị điểm tên là Tùy Hỉ, vẻ mặt xanh lét khó coi.
28 Edit: Tiểu TrầnNgạc nhiên ngẩng đầu, Tùy Hỉ không thể tin nhìn phía trước, bóng tối mờ ảo mà trống rỗng, thân ảnh Vương sớm đã không còn nhìn thấy. Không thể tưởng tượng được, ngay cả Vương cũng không biết lai lịch của nàng!Tiếng cười nhẹ khúc khích vang lên, không khí trong đại điện bỗng dưng thoải mái hơn rất nhiều, Thường Túy trào phúng ngó Tùy Hỉ một cái nói: “Tùy Hỉ đại nhân khi nào thì trở thành danh thảo đã có chủ, ta sao lại không hề biết nhỉ? Đúng rồi, trong nhà có người ngóng chờ cảm giác có phải rất tốt không?”“Ha ha!” Chắp tay xoay người, gió mạnh cuốn hắc bào bay lên trong không trung, trong nháy mắt lúc đi qua bên người Thường Túy, Tùy Hỉ không đếm xỉa phản lại một câu: “Thường Túy đại nhân xin yên tâm, ta trở về nhất định sẽ giúp ngươi hỏi Tôn cô nương một chút, hỏi xem nàng có còn nhớ ngươi không!”“Tùy Hỉ, Tùy Hỉ? Sao lại mất tiếng rồi?” Cắn răng, nhắm hai mắt lại, vẻ mặt Đường Đường thống khổ như bị táo bón.
29 Edit: Trần“Đúng vậy a, cuộc sống của ta ở thế giới kia. ” Gật gật đầu, Đường Đường cũng không ngại đem lai lịch và thân phận của mình cho Tùy Hỉ. Nếu như nàng đã có thể tiếp nhận việc hắn là ma, hắn dựa vào cái gì không thể tiếp nhận nàng đến từ dị thế?“Mang nàng đi!” Thanh âm lạnh như băng vang lên bên tai, Tùy Hỉ chấn động, là thanh âm của Vương.
30 Edit: Trần“Ha ha!” Ngửa đầu cười, Tùy Hỉ xấu xa nói: “Là ngươi nói muốn xem một chút, xem Nhân Gian giới ở nơi này của chúng ta có khác gì so với nơi của ngươi, cho nên ta muốn để cho chính ngươi tự mình chậm rãi phát hiện!”“Ngươi, ngươi, ngươi…” Bị nghẹn đến đỏ bừng, Đường Đường căm giận dậm chân nói: “Quên đi, đi thôi!”“Này!” Duỗi cánh tay kéo lại Đường Đường, Tùy Hỉ sờ sờ từ bên hông ra một khối bạc vụn, “Nếu đã đến đây thì đi chơi đi, cho ngươi!”“Bạc?” Hai mắt chợt lóe ra tinh quang, Đường Đường giả vờ nhăn nhó một chút: “Cầm tiền của ngươi, không hay cho lắm!”“Không cần thì thôi!” Ngón tay thon dài khẽ nhúc nhích, Tùy Hỉ làm bộ nhét bạc vào túi bên hông, đã thấy Đường Đường vội bám vào cánh tay của mình—-“Từ từ, từ từ!” Cười có chút vô lại, Đường Đường vội đoạt lấy bạc, cười nói: “Tục ngữ nói, rận nhiều không chê ngứa, nợ nhiều không chê lo*! Dù sao ta cũng đã nợ ngươi một đống, thêm một chút nữa cũng không sao! Hì hì, đa tạ Tùy Hỉ đại nhân!” (có thể hiểu là bị nhiều quá rồi, thêm 1 chút cũng k sao, quá nhiều rận sẽ không thấy ngứa, quá nhiều nợ sẽ không cảm thấy lo lắng nữa>”Tiếng cười to đầy thoải mái lại vang lên bên tai, Tùy Hỉ ngửa đầu ôm ngực cười cực kì vui vẻ, nhưng Đường Dường lại nhìn bạc trắng trong tay thở dài thật sâu.
31 Edit: Trần “Cùng đi đi!” Sờ sờ trong tay áo lấy một khối bạc vụn đưa cho người bán hàng rong, Tùy Hỉ bất động thanh sắc cười nói. “Đừng!” Kéo lại ống tay áo Tùy Hỉ, Đường Đường cười hề hề đè thấp giọng: “Không được trả thù lao bây giờ, bằng không hắn sẽ nặn không trung thực.
32 Edit: TrầnBuồn bực đi lại trong đám người, Đường Đường cơ hồ càng chạy càng không có dũng khí, càng chạy càng muốn quay đầu trở về, trong đáy lòng lúc nào cũng luôn có một thanh âm phiền lòng phê phán chính mình: “Quay trở lại, trở lại! Vậy không tốt, rất không có nghĩa khí!”“Phải quay lại sao?” Dừng chân lại, Đường Đường mờ mịt nhìn phía trước, không khỏi cả kinh hô một tiếng: “Cẩn thận!”Một bé con đang chơi đùa một mình trước quán bán con rối đột nhiên bị đụng ngã xuống đát, mà tên nhà giàu lại vỗ vỗ y bào hoa lệ, vẻ mặt ghét bỏ, giận dữ hét với vài tên gia đinh đằng sau: “Đồ vô dụng, không thấy thằng nhóc kia đụng phải bổn thiếu gia hay sao?”Không có người nào lên tiếng, cũng không có người tiến lên hỏi thăm, lão bản bán con rối khúm núm rụt rụt cổ, mặc cho vài tên gia đinh cao lớn thô kệch đồng loạt xông lên túm lấy đứa nhỏ trên mặt đất, mắt thấy bàn tay to như quạt hương bồ chuẩn bị hạ xuống- – -“Dừng tay!” Phẫn nộ hô to một tiếng, Đường Đường liều mạng đẩy đám người chắn phía trước, liều mạng xông vào.
33 Edit: TrầnTiếng cười ôn nhuận, đôi mắt cười trong trẻo, bóng lưng mỹ nam thoạt nhìn tựa như hình ảnh phản chiếu lãng nguyệt thanh đàm*, thanh dật bất phàm, cả người hiển lộ rõ cỗ tiên khí.
34 Edit: Trần“Nhân tình cũng có ấm lạnh, lòng người khó lường, vừa rồi không phải ngươi cũng nhìn thấy hay sao? Người cũng phân biệt tốt xấu, ma cũng thế! Ngươi có biết, ma cũng sẽ cứu người!” Phất phất tay, Đường Đường cười híp mắt xoay người cất bước, bước chân thoải mái đến cực điểm, tựa hồ là nói cho Mặc Phong nghe, lại như là nói ình nghe.
35 Edit: Trần“Tùy Hỉ, Tùy Hỉ!” Hưng phấn kêu to, Đường Đường cầm hai chuỗi không rõ là vật gì đen tuyền, thối hoắc còn nhỏ từng giọt, vẻ mặt cười chói mắt đi đến bên Tùy Hỉ.
36 Edit: Trần. Bước chân bỗng nhiên dừng lại, Tùy Hỉ kinh ngạc đứng tại chỗ. “Sao thế?” Dừng bước quay đầu lại, khuôn mặt tươi cười không rõ của Đường Đường dưới ánh đèn ban đêm hung hăng đập vào mắt Tùy Hỉ.
37 Edit: Trần Tuyên thệ đầy hào hùng xong, Đường Đường lại lặng lẽ bổ sung thêm một câu trong lòng: “Nếu không phải ngươi sớm có bạn gái xinh đẹp đính kiều kiều*, ta còn muốn khiến ngươi trở thành boyfriend a! (Trần: Đính nghĩa là đỉnh, ngọn, nhô lên, kiều nghĩa là vểnh lên, khụ, đại ý ở đây nghĩa là đang ám chỉ bộ ngực ORZ).
38 Edit: Trần“Mâu Chân! Quả quyết mở miệng cắt ngang lời Mâu Chân, Tuỳ Hỉ không quay đầu lại, chỉ là chậm rãi nói: “Người khác không biết, chẳng lẽ ngươi cũng không biết sao?”Ngạc nhiên dừng lại, Mâu Chân trầm mặc, gương mặt xinh đẹp như ánh trăng tịch mịch mà lạnh lẽo trong nước hồ thu, nổi nên ưu thương mà lạnh lùng trong trẻo khiến người ta không thể nào giải thích“Đúng vậy, sao ta lại không biết?” Mim cười chua chát, trước mắt Mâu Chân tựa hồ hiện ra một đạo thân ảnh thanh dật, sạch như liên, thanh như tuyền, đôi mắt cười ôn nhuận, ánh nhìn ôn nhuận – -“Tại hạ Mặc Phong, xin hỏi cô nương xưng hô thế nào?”“Trúc Vũ, ta tên Trúc Vũ!”Trúc diệp khinh vũ* (lá trúc nhẹ múa), bạch y tung bay, bởi vì một lần gặp nhau kia, từ đó về sau, Mâu Chân Lân Đà đã không còn là Mâu Chân Lân Đà, nàng là Trúc Vũ, tâm đã động, chỉ còn là một nữ tử bình thường.
39 Edit: TrầnNgồi một mình trong bóng đêm, Hiên Viên Hận Thiên chậm rãi đưa tay xoa cánh tay phải. Không biết là vì nguyên nhân gì, tối nay, Đế Thiên vốn vẫn ẩn trong cánh tay liên tục hưng phấn, phấn khích đến nỗi thân kiếm từng đợt nóng lên, nhưng không có làm bỏng da thịt, mà ngược lại rất ấm áp thoải mái.
40 Edit: Trần“Bất đắc dĩ bĩu môi, Đường Đường cười đến lộ ra hai chiếc răng nanh, hé ra khuôn mặt tươi cười nịnh nọt, “Mâu Chân, nếu không thì để cho ta giúp ngươi làm chút việc đi! Dù sao cũng quá nhàn rỗi, vừa hay ngươi có thể nói cho ta nơi này có cái gì….