Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nhật Ký Thần Hộ Mệnh Đời Em

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 97
Chương mới nhất: Chương 97
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Câu chuyện là những cảm xúc chân thật của bản thân t Xuất phát từ tình cảm t dành đến những người quan trọng nhất cuộc đời t Tuy chưa được hoàn chỉnh nhưng t sẽ tiếp tục chỉnh sửa để câu chuyện hoàn thiện nhất Cảm ơn những người đã xuất hiện trong cuộc đời t và tất cả bạn đọc

Danh sách chương Nhật Ký Thần Hộ Mệnh Đời Em


Chương 1

1 Chap1: Chỗ ngồi bị chiếm! “Không. . không. . em không cần! Em không cần! Em chỉ cần có anh thôi! Anh ơi đừng đi! Không…” Thật là đáng sợ! Tôi ghét giấc mơ này! Đã mấy ngày gần đây, đêm nào tôi cũng mơ thấy nó.


Loading...

Chương 2

2 Chap2: Sao lại là anh ta? Ai ngờ mới lay có mấy cái hắn đã vùng dậy, hất ngã tôi ra đất. Ánh mắt hắn chiếu thẳng vào tôi, loé lên một cái, bàn chân rất nhanh tiến về phía tôi.


Chương 3

3 Chap3: Con vật đáng ghét! Tôi không dám bỏ chân xuống đâu! Đừng hỏi tai sao, nhìn xuống dưới chân giường thì biết! Cái con vật lông trắng, đuôi dài, mắt mũi đỏ hồng kia không phải con vật tôi sợ nhất trên đời sao? Chuột…Là chuột bạch đấy! Ông trời ơi có biết tôi sợ nó đến mức nào không? Nếu là chuột bình thường thì tôi cũng không đến mức bỏ dép chạy lấy người vầy đâu.


Chương 4

4 Chap4: Tất cả là tại anh… Lại là giấc mơ kia, lại là khuôn mặt ấy, câu nói đáng ghét ấy. Tại sao anh lại bỏ rơi tôi? Tại sao lại để cái tên không có nhân tính ấy bên cạnh tôi? Tôi không cần! Nếu anh bỏ rơi tôi, tôi sẽ ghét luôn cả anh, tôi sẽ không sống nữa! Nếu sống mà với bất kì ai mình cũng không phải người quan trọng nhất thì sống còn có ý nghĩa gì? Chết đi thì trái đất cũng đâu vì tôi không tồn tại mà ngừng quay, và cũng chẳng có ai vì tôi mà mất ăn mất ngủ cả! “Đó sẽ là người đi bên em đến suốt cuộc đời!” Anh nói câu này là có ý gì? -Em không cần! Em không cần! Anh ơi.


Chương 5

5 Chap5: Quả trứng… Cứ thế là hắn bế tôi đi, được một lúc rồi tôi mới giật mình. Hắn đưa tôi đi đâu? Không phải tìm chỗ nào đó kín đáo rồi sử đẹp tôi thần không biết quỷ không hay chứ? -Anh đang đi đâu vậy?_Tôi cúi gằm mặt xuống, cố gắng dùng giọng nói nhỏ nhẹ tội nghiệp nhất mà hỏi hắn.


Chương 6

6 Chap6: Ăn tối… “Tên đồi bại” này…còn chưa để tôi kịp mừng đã mang hẳn một thùng nước lạnh tạt thẳng vào đầu tôi rồi! -Ý tôi nói là cô không cần vội! Nếu hiện tại không có tiền thì từ từ trả cũng được! Hoặc nếu không thể trả…_Hắn nhếch môi đầy ẩn ý nhìn tôi_Cô có thể làm thuê cho tôi, tôi nói gì làm đấy, bao giờ trả hết nợ thì thôi! Ak…Như thế có khác gì bắt tôi bán mình cho hắn đâu! “Tên đồi bại” này…tưởng hắn còn có nhân tính một chút, ai ngờ…Đồ lang sói! -Đừng hòng! -Nếu không thì cô tính làm thế nào đây?_Hắn nhớn mày, như chuyện không liên quan đến mình mà cúi xuống.


Chương 7

7 Chap7: “Bán mình”… -Vậy…vậy bây giờ anh muốn sao?_Tôi rụt rè nhìn hắn, tôi sợ hắn nhắc lại điều kiện kia lắm! Như thế có khác gì tôi bán mình cho hắn đâu chứ! Nói gì cũng làm…không lẽ nếu hắn “muốn làm gì” tôi, tôi cũng phải để yên sao? -Như đã nói!_Hắn nói thật à? Ông trời ơi cứu con…! -Nếu.


Chương 8

8 Chap8: Những người quanh tôi! (1) -Rù…Rù…RÙ…!_Gà Mập nắm vai tôi lắc lấy lắc để, gọi khản cổ tôi mới phản ứng lại. -Mày ơi!_Tôi đưa ánh mắt thẫn thờ nhìn nó, chắc giờ này linh hồn tôi đang chu du đâu đó rồi!_Tao…phải là của hắn à? Tao.


Chương 9

9 Chap9: Những người quanh tôi! (2) Hôm nay sao xe bus lâu đến thế nhỉ? Mọi ngày 6h30 là đã tới rồi, bây giờ đã 6h40, sao vẫn không thấy? Có khi nào hôm nay nó không tới? Vậy tôi đến trường bằng cách nào đây? Đi bộ thì sợ không kịp, mà xe đạp thì lại không có! Làm sao đây? -Cô có đi xe ôm không?_Đột nhiên có người đến gần lên tiếng.


Chương 10

10 Chap10: Nhật kí của tôi… -Dễ như thế sao? Để tôi xem nào!_Y Nhi vừa nói vừa nhớn mày khinh khỉnh lật mở mấy trang đầu. Chợt có vật gì đó rơi ra, nó cúi xuống nhặt lên rồi săm soi_Ồ.


Chương 11

11 Chap11: Thì ra hắn là… -Ngoan nào, em khóc nhiều đến nỗi mắt sưng như quả cà chua rồi này! Nếu cứ tiếp tục không biết sẽ biến thành bộ dạng gì nữa đây?_Người đó nâng mặt tôi lên, cẩn thận lau đi chất lỏng lem luốc trên mặt.


Chương 12

12 Chap12: Thoả thuận! Cái vần đề này cậu cũng nói với hắn sao? Có vẻ cậu tin tưởng hắn lắm đây! Nhưng mà…hắn giúp tôi ôn luyện. . như vậy có được không? Tôi sợ làm phiền hắn, không muốn vì tôi mà hắn phải phí mất thời gian đáng ra để làm nhiều việc có ý nghĩa hơn.


Chương 13

13 -Xong chưa? Anh chờ em sắp đói chết rồi đây này!_Đúng lúc tôi đang bỏ hạt nêm vào canh, hắn từ đâu lặng lẽ đáng sau tôi lên tiếng, làm tôi lỡ tay cho bao nhiêu hạt nêm vào nồi…nếu mà lát nữa ăn vào….


Chương 14

14 Chap13: Dám kiss…tôi! Đến tận lúc ăn cơm, tôi vẫn không để ý đến hắn, một lòng một dạ mà ăn, cố gắng ăn nhiều hơn một chút, cúi đầu coi như đang ở nhà một mình vậy! Trong lúc đó hắn cũng tập trung ăn, toàn bộ đều ăn hết kểu cả nồi canh mặn lè kia mà không kêu ca gì cả! -Anh đáng ghét lắm hay sao mà em cứ nhìn xuống dưới vậy? Ngẩng đầu lên!_Qua một lúc lâu sau, hắn dường như đã không chịu nổi thái độ này của tôi nữa, liền hướng tôi ra lệnh.


Chương 15

15 Cứ như thế, chúng tôi đứng hơn 10phút mà chẳng ai nói với ai câu gì. Tôi không chịu nổi nữa rồi! Cái này là loại tình huống gì đây? Kì cục chết người mà! -Tôi muốn về nhà!_Tôi len lén ngước mắt lên, lại bắt gặp ngay ánh mắt hắn, liền vội vàng cụp xuống.


Chương 16

16 Chap14: Trả thù…xíu! (1) -Lên xe!_Hắn đưa tôi mũ bảo hiểm, rồi ném ra hai chữ lạnh ngắt ấy. Ừ thì lên, những lúc như thế này tốt nhất nên nghe lời hắn thì hơn! Đến khi tôi ngồi vững rồi, hắn vẫn chưa nổ máy.


Chương 17

17 -Nhiên…giậy đi! Tôi nghe thấy tiếng hắn gọi bên tai, mới vặn vẹo cái lưng ngồi giậy, đem tay dụi dụi mắt mấy cái nhìn cho rõ, thuận miệng ngáp một cái rồi hỏi: -Đến nơi rồi à? -Ừ…đến rồi! Em mà không nhanh là muộn học bây giờ.


Chương 18

18 Chap15: Trả thù…xíu! (2) -A. . . a. a. a…. . Kinh quá đi! Mau mang nó đi đi! Ghê chết người!_Nó hét toáng lên, vội vàng nhảy ra xa chỗ ngồi của mình, cái cặp bị nó quăng bay tận lên bục giảng.


Chương 19

19 …………. . Lần thứ 19: Nó chạy về đến gần lớp học lại chạy đi…. Sắc mặt đã có phần nhợt nhạt. Lần thứ 20: Từ cửa sổ, chúng tôi thấy nó tất tưởi quay đầu lại, miệng còn không quên kêu: “Chết con rồi!”…trán ướt đẫm mồi hôi trong tiết trời còn se se lạnh.


Chương 20

20 Chap16: Chuyển nhà! Coi như chuyện Y Nhi xé ảnh của tôi được xí xoá 1/1000! Tôi ngồi vui vẻ học hết hai tiết tiếp theo, tán gẫu long trời lở đất với đám bạn Gà khi ăn trưa và gật gù cũng xong mấy tiết buổn chiều.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50



Này Heo Con!!! Em Là Của Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 57


Quay Lại Vẫn Thấy Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50


Giám Đốc, Anh Đã Sai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27



Trái Tim Mùa Hạ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Nếu Anh Nói Rằng Anh Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 29


Tôi là Đàn Bà

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11


Nhật Ký Mang Tên Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 50