1 Vào 1 đêm tối mù mịt. Tiếng khóc dài của một đứa bé mới chào đời trong màn mưa tĩnh lạnh, ánh trăng bấy giờ sáng hơn bao giờ hết nhuộm lẫn một màu đỏ tươi có lẽ hôm nay là rằm chăng? Cùng lúc đó, 1 đứa bé gái khác cũng mới chào đời - oa,oa,oa……….
2 Thời gian cứ thế trôi qua. . . . . . Năm này nối tiếp năm nọ, Tháng này nối tiếp tháng kia, Ngày nối theo ngày. . . . . . . . . . Oáp. . .
3 Sáng thứ 7 trong lành, tiếng chim đua nhau hót ca, trong một căn phòng nhỏ ánh nắng vừa kịp chiếu xuống khung cửa rồi xuống chiếc giường trắng bên trong là 1 cô gái tóc vàng đôi mắt cô gần hé mở.
4 Cô thức dậy cũng như mọi ngày nhưng hôm nay cô đặc biệt đến trường rất sớm. Dừơng như có 1 ai đó kéo cô đến trường sớm vậy. Chạy ngay vào lớp, cố bước xuống chỗ ngồi rồi gụt đầu xuống bàn -Oáp! Buồn ngũ quá đi! Cô mơ màng nói -Buồn ngũ thì về nhà ngũ đi.
5 - Bà Lim tôi muốn biết Lee Ross rúc cuộc là người như thế nào? Điều bất ngờ nữa chính là Kim Yang làm cô sửng sốt về cuộc nói chuyện trong bầu không khí căng thẳng này “hắn ta làm gì ở đây! Sao hắn quen biết với bà cơ chứ!” Một ánh sáng chói mắt khiến cô phải nhắm mắt và khi mở mắt ra là điều không hề tưởng tượng nổi chính là trước mắt cô không phải một bà lão có tuổi mà là một người phụ nữ cực kì đẹp Khuôn mặt trái xoan, mái tóc nâu đỏ kèm theo đôi mắt màu xanh nhưng điểm đặc biệt không phải cơ thể mà là môi.
6 - Bà…. . bà…. đừng! xin đừng rời xa…. con! BÀ! Mồ hôi nhễ nhãi khắp người cô, Ross bật dậy nhìn xung quanh sau cơn ác mộng. Bốn góc tường chỉ một màu chủ đạo- màu đen tĩnh mịch.
7 Một buổi sáng đầy sức sống, Ross bật dậy khỏi giường ngước nhìn xung quanh…. Cô lại mơ…. Những giấc mơ về bà ở bên và tỉnh lại chỉ một mình lẻ loi trên thế giới ….
8 - Cô tỉnh rồi à! Hãy ăn uống đi! Bác sĩ nói là không có đủ chất nên mới ngất! Cô phải cố gắng sống chứ! Không phải bà cô đã từng nói là cô phải sống thay bà ấy sao? Chả nhẽ cô lại quên à!….
9 Buổi sáng, Ross lấy tay chạm đầu. Cảm giác rất đau…. Bước xuống giường, cô ngắm nhìn một thứ gì đó xa xăm. - Mới sáng! Đi ăn thôi còn đi học nữa! Yang bước lại giường cô cốc nhẹ - Hừm! Đừng bao giờ xem tôi như là một đứa con nít chứ! - Ồ! Ra nhanh đi! Yang khẽ mỉn cười bước ra ngoài - Khoan! Huyết đơn đâu! - À! Tý thì quên! Yang khựng người quay người lại rồi móc trong túi quần ra một cái hộp nhỏ màu bạc - Đây à! Cô giựt ngay trên tay anh.
10 Hai chàng trai với khuôn mặt lo lắng đang bước dọc theo dãy hành lang của bệnh viện. Thì bỗng nhiên họ dừng lại đột ngột khi thấy căn phòng của Ross không có một bóng người - Cô ấy đi đâu được trong tình trạng ấy cơ chứ? Yang bực mình liếc nhìn xung quanh - Hay thật! - Kay! Em đi theo anh làm gì? - Em là ân nhân của cô ta mà! - Khoan, ai vậy? Yang bước gần đến khung cửa, và khuôn mặt của người anh hai Ross hiện lên khiến anh bất ngờ - Anh là ai? Bất ngờ bởi câu hỏi, anh ta ngước nhìn - Tôi… là anh hai của Lee Ross! Tên tôi là Lee Ren! - Anh hai? Cô ấy có ư? Nhưng khoan, đôi mắt anh….
11 - Thứ cô chạm tới sẽ rất khó khi mình không tỉnh dậy đấy! Một giọng nói cứ lanh lảnh trong đầu Ross. Và những tiếng gọi tên liên tục của ai đó của kêu réo cô Nhưng cô không thể mở nổi đôi mắt chính mình nên chỉ biết lắng nghe mà thôi ……….
12 Đôi mắt Ross từ từ hé mở. Cô cảm thấy cơ thể nặng nề, đâu đó cô cảm nhận một mùi vị tanh tươi ở trong miệng. Không chỉ trên miệng mà khắp người cô chỉ có cát bụi.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50