41 Tu Diệp Vân cũng biết, Minh Tinh tuyệt đối sẽ không nghe lời mình, chỉ cần Liệt Diễm cười với y một cái, y chắc chắn sẽ quên sạch mọi thứ. Bởi vậy, mấy ngày nay Tu Diệp Vân tới phòng nghị sự, căn bản không gặp y.
42 Hôm nay Ma Pháp Học Viện có cuộc thi, Tu Diệp Vân vốn không muốn tham gia, nhưng Minh Tinh nói vẫn nên tham gia thì tốt hơn. Bởi vì hắn đã từng tham gia một lần, nên lần này coi như dễ dàng.
43
“Ngươi muốn bị ném ra ngoài!” Tu Diệp Vân tránh thoát cái oa bay về phía mình nói.
“Hừ!” Tu Trạch Vũ hừ lạnh một tiếng, “Ta thấy cũng chỉ có thứ Lãnh Quân Bạch làm trong mắt ngươi mới là thượng phẩm, người khác làm đều là đồ bỏ đi!”
“Không phải ngươi nói muốn nghe lời nói thật sao? Ta chẳng qua chỉ ăn ngay nói thật mà thôi!”
“Ta mất cả đêm không ngủ chỉ vì nghiên cứu cái thứ Tam Minh Trì này! Không phải là để đến nghe ngươi than mấy chữ ‘Thượng Đế muốn nôn’ này!” Tu Trạch Vũ lớn tiếng nói.
44 Hai cánh môi quấn quít giao triền, Tu Diệp Vân cùng Lãnh Quân Bạch nhắm mắt lại, nụ hôn thập phần động tình. Cuối cùng, Tu Diệp Vân ấn lên môi Lãnh Quân Bạch thêm hai cái mới buông ra nhìn y.
45 Tựa hồ nhận ra Minh Tinh trầm mặc, Tu Diệp Vân nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, “Làm sao vậy?” Tuy hỏi han nhưng ý cười trong mắt Tu Diệp Vân còn chưa hoàn toàn thối lui.
46 Lãnh Quân Bạch ở ngoài Lâm Biển đợi đã lâu vẫn không thấy Tu Diệp Vân, trong lòng không khỏi nghi hoặc, chẳng qua là mấy con trùng, thế nào lại bắt lâu như vậy? Càng nghĩ càng thấy kỳ quái, Lãnh Quân Bạch theo hướng Tu Diệp Vân vừa đi, tiến vào sâu bên trong.
47 Minh Tinh vốn muốn tới Lâm Hải thả lỏng tâm tình một chút, nhưng ai biết vừa đi vào Lâm Hải chợt nghe có tiếng chân chạy của ai đó, cước bộ có vẻ hỗn độn, hơi thở dồn dập, Minh Tinh đoán người nọ đang không khoẻ.
48 Rời khỏi nhà Lãnh Quân Bạch, Tu Diệp Vân lại không biết nên đi đâu. Đi tìm Minh Tuyết tính sổ? Ha hả, tính sổ có ích gì? Chẳng lẽ bắt y trả huyết cho mình? Tìm Tu Trạch Vũ? Tu Diệp Vân lắc đầu, coi như hết, bản thân hiện tại đã phiền não ngập đầu rồi, còn tâm tình gì đối phó với ‘tiểu hài tử ’ kia? Về phần Minh Tinh, vậy càng không thể, cũng không biết mình nói gì sai, bị Minh Tinh đuổi khỏi Lộ Vũ điện.
49 “Tuyết Nhi, đây là ai? Sao lại giống ta tới vậy?” Cần Trạch thấy Tu Diệp Vân, đột nhiên đứng lên đi đến bên cạnh Tu Diệp Vân, cẩn thận quan sát người trước mắt, này… Thật đúng là kỳ lạ, quả thực là giống nhau như đúc.
50 Tu Diệp Vân cảm thấy, mình lần trước hình như là lộng xảo thành chuyên. Bởi vì, hắn phát hiện Lãnh Quân Bạch không chỉ không khôi phục trí nhớ, còn ngày càng quấn lấy đám thị sủng, có đôi khi, ngay cả trường học cũng không đi, không công tác, cả ngày ngồi giữa mỹ nhân.