61 Lách tách, máu tươi theo mũi kiếm nhỏ xuống từng giọt, lại theo mũi kiếm đang vung lên bắn ra bốn phương tám hướng, khắp trong không trung như mênh mang một trận mưa máu, âm thanh binh khí va chạm vào nhau kịch liệt, rồi lại một mảnh im lặng không tiếng động, đây đó vang lên tiếng rên xiết đau đớn, bầu không khí giết chóc tỏa ra khắp nơi.
62 Sáng hôm sau, Thanh Trúc tiêu sái đến gặp Cổ Hạo Nhiên và Điệp Y. Hắn nhẹ nhàng cười ưu nhã mà nói: “Cửa thứ hai này cũng không phải nhiệm vụ bất khả thi, chẳng nhẽ không nói rõ cũng làm khó các ngươi sao? Chúng ta tuy thực sự muốn gây khó dễ cho các người, nhưng cũng vẫn tạo cơ hội để hoàn thành thử thách, cho dù là một phần vạn, cơ hội là có chứ không phải không.
63 Điệp Y nhìn sắc mặt tái nhợt của Cổ Hạo Nhiên, hơi chau mày, ở trong rừng mưa mà gặp mãng xà thì cách tốt nhất là nằm xuống chờ nó nuốt hết hai chân rồi lấy dao hoặc kiếm nhanh chóng xẻ dọc miệng nó, rút chân ra bỏ chạy, như vậy mới có thể thoát được, nếu không chỉ có chịu chết với con vật khổng lồ này.
64 Bị rơi xuống đầm lầy, cảm thấy chân như dẫm xuống cõi hư vô, càng giãy dụa càng lún sâu xuống, Cổ Hạo Nhiên không thể không kinh hoàng, lúng túng không biết phải làm sao.
65 Điệp Y bị Cổ Hạo Nhiên kéo giật lại thì mất đà, theo phản xạ, nàng chống tay lên người hắn để khỏi ngã. Không hiểu sao Cổ Hạo Nhiên bật ra tiếng xuýt xoa, cả người căng cứng.
66 Điệp Y trừng mắt nhìn đàn cá sấu, âm thầm đánh giá xem nếu đối mặt với chúng thì bọn họ có bao nhiêu phần thắng, ngẫm đi ngẫm lại vẫn thấy quá nguy hiểm cho nên sau một lúc đắn đo, nàng quyết định rời khỏi nơi này, bèn quay người nói dứt khoát: “Đi.
67 Nước bắn lên mặt làm Điệp Y nhòe mắt, tiếng sóng gào nhức óc âm vang khắp bốn bề. Mắt nàng không còn nhìn thấy gì, tai nàng không còn nghe rõ bất kì thứ gì nữa, chỉ còn biết bấu víu vào một giọng nói vững vàng, trầm, ấm theo sát bên: “Không phải sợ, còn có ta.
68 Trong phòng bỗng chốc trở nên yên ắng, Cổ Hạo Nhiên ôm Điệp Y tựa vào đầu giường, Hồng Tịnh và Lâm Dã không biết đã ra khỏi phòng từ lúc nào, chỉ còn lại hai người.
69 Ở chính giữa đảo có môt căn nhà; bề ngoài giống như nhà ở trên đất liền, không có nóc nhà bằng vàng hay tường ngọc phỉ thúy, mà toàn bộ đều xây bằng đá tảng, kiến trúc đơn giản trái ngược hẳn với toàn bộ những ngôi nhà khác trên đảo.
70 Điệp Y nhíu mày đứng đó, không ngừng suy nghĩ về khoảng cách nàng đã nắm chắc lúc trước, nàng miên man ngẫm nghĩ một lúc lâu bỗng nhiên trong đầu lóe lên một tia sáng, khi đã thông suốt trong lòng nàng thầm nghĩ không biết nên bội phục nên sợ hãi.
71 Hai người nói xong liền cùng ra tay, Cổ Hạo Nhiên cũng học cách của Điệp Y, không chém loạn mà đi theo nàng, gặp phải quỹ đạo chuyển động của hình nhân thì không nói hai lời trực tiếp chém một kiếm.
72 Cổ Hạo Nhiên nghe Phong tỏ vẻ thận trọng như thế vội hỏi:“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”Phong đảo mắt nhìn xung quanh phát hiện ra tướng mạo bất phàm của chủ tử nhà mình đã thu hút không ít ánh mắt của những người xung quanh, liền nhỏ giọng nói: “Thiếu gia, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện, hiện giờ phải phái người báo tin ọi người ở Cổ gia biết thiếu gia và thiếu phu nhân đã trở về bình an trước đã.
73 Cổ Hạo Nhiên cùng Điệp Y vừa nghe không khỏi nhíu mày, Băng Kì nói tiếp: "Toàn bộ người nháo tại mở quặng nhiều lắm, muốn kể lại tính toán, ở danh sách hẳn phải đến hơn hai nghìn người, trên cơ bản là nhân viên quặng của chúng ta, về phần xử lí, thiếu gia, ngươi biết ta cũng không am hiểu xử lí việc này, ta đến nay nhiệm vụ chủ yếu là tìm tam thiếu gia, về phần xử lí cụ thể toàn bộ nghe lão gia dùng bồ câu đưa tin, hiện tại đối ngoại phong tỏa tất cả tin tức, quan viên châu huyện đều phái người trước đem bọn họ ổn định, cụ thể chuyện nơi này ta còn đang điều tra.
74 Thời gian một đêm nhanh chóng lướt qua, Cổ Hạo Nhiên cùng Điệp Y căn bản tìm không dừng lại một khắc, đường Điệp Y chọn càng ngày càng hoang vu, dần ngay cả đất đen tìm cũng không thấy, trên mặt đường toàn bộ là hồn đá nhỏ, nham thạch lớn dữ tợn hỗn độn, cảm giác hết sức âm lãnh.
75 Chương 75: Quay giáo nhất kíchCổ Hạo Nhiên gật gật đầu sắc mặt thần lãnh nói:”Hôm nay buổi sáng Điệp Y thu được theo kinh thành bên trong nhân viên nơi đó truyền đến tin tức, nữ hoàng chính là nhằm và o chúng ta nắm ở trong tay muối, lương, môi quặng này ba cái ngành sản xuất, trước mắt về phần cái khác kinh doanh, bên kia tạm thời còn không có ý tứ.
76 Chương 76: LoạnHết thảy đều im ắng, Cổ gia này một cái ban đêm bình tĩnh vô ba, vô số chỉ lệnh lợi dụng gì có thể lợi dụng con đường phát ra, có đối ngoại, có đối nội, có nghiêm cấm bất luận kẻ nào biết, có lại gióng trống khua chiêng sợ người khác không biết, hết thảy đâu vào đấy tiến hành, bình tĩnh ban đêm hạ lại dựng dục mạnh nhất liệt gió lốc.
77 Chương 77: Ảnh Thúc vương triềuCổ gia sở hữu đương quyền nhân toàn bộ biến mất không thấy, tin tức này ở nhanh nhất thời gian lý phi lần toàn bộ Thánh Thiên, vô số nhân bắt đầu phỏng đoán này sau lưng rốt cuộc đã xảy ra cái gì, này càng thêm dẫn tới dân chúng lòng người hoảng sợ, thị trường thượng càng thêm tuyệt đỉnh điên cuồng.
78 Chương 78: Bách trùng yếnLại nói Cổ Hạo Nhiên chờ ở chưởng quầy an bài tiêu tương cư nghỉ ngơi một phen sau, thấy sắc trời không còn sớm xe tiện lợi mã lao động hướng kia cái gì thôn Y Dương mà đi.