21 Nét mặt mọi người đều cứng đờ, sau đó tầm mắt dần dần hướng lên người Thượng Quan Thấu.
Thượng Quan Thấu đong đưa cây quạt, nhưng rất nhanh lại nhẹ nhàng đứng lên:” Tại hạ họ Thượng Quan, tên chỉ có một chữ Thấu.
22 Thượng Quan Thấu tiễn Tuyết Chi về một lúc, buổi tối Tuyết Chi lại chuồn ra ngoài, đến Hoa Mãn Lâu tìm mới biết Kinh Hồng không ở Lạc Dương, đành phải quay lại, nhưng mà, ban đêm ở Lạc Dương làm người ta lưu luyến không muốn về, Tuyết Chi vừa đi ra, đến khuya mới trở về.
23 Tuyết Chi ngủ sớm, nên ngày thứ ba dậy rất sớm, nhưng lúc mở cửa, không thấy người hầu của Thượng Quan Thấu, cũng hơi thất vọng, vì thế cầm bạc xuống lầu ăn sáng.
24 Sau khi ‘càn quét’ phường vải Phúc gia, Tuyết Chi ôm một đống vải và đồ thêu chuẩn bị thanh toán tiền, nhìn vẻ mặt sáng láng, hồng hào của nàng, rồi nhìn qua thần sắc mệt mỏi nhưng cố che giấu của Thượng Quan Thấu, hắn muốn trả ngân lượng cho nàng nhưng Tuyết Chi nhất quyết phải tự mình trả.
25 Tuyết Chi không trả lời. Mục Viễn nhìn Thượng Quan Thấu, hướng hắn chắp tay: “Không biết Thượng Quan công tử cũng ở đây. ”
Thượng Quan Thấu hướng hắn đáp lễ, xong nhìn chằm chằm vào Tuyết Chi.
26 Tuyết Chi kiên quyết quỳ trước mặt trưởng lão cả buổi tối, nhưng Vũ Văn trưởng lão vẫn không có động tĩnh gì. Thậm chí không có một nghi thức nào, Tuyết Chi đã bị đuổi khỏi cung.
27 Hai bóng dáng kia lập tức hướng người áo đen đánh tới, động tác nhanh nhẹn làm người ta không thấy rõ gương mặt, chỉ nghe lách cách vài tiếng, một cánh tay nhỏ nhưng mạnh mẽ ở trên chiếc tủ làm ra vài lỗ thủng.
28 Lúc canh ba, Tuyết Chi vác theo ‘cục nợ’ của Trọng Hỏa Cung chuồn ra cửa sau nhà trọ, trộm một con ngựa, cầm roi phi về hướng Tây mà chạy. Có thể lúc này người đàn bà ma quỷ đó đang canh ở phía sau không chừng, bây giờ cách tốt nhất là đi Trường An tìm Tư Đồ Tuyết Thiên thôi.
29 Không lâu sau, ngay lập tức có một người dáng điệu trí thức bước tới, chắp tay với họ: “Thượng Quan công tử. ”
Thượng Quan Thấu lập tức đứng dậy đáp lễ: “Dương hội nguyên, dạo này khỏe chứ?”
“Được công tử chiếu cố, Thánh Thượng sắp đồng ý.
30 Sau khi Tuyết Chi và Thượng Quan Thấu từ biệt, lập tức đi Tử Đường sơn trang. Nàng đứng ở cửa cầu thang nói vài câu, gia nhân lập tức vào thông báo. Tuyết Chi đi quanh quẩn được hai vòng thì thấy một vị nam tử tinh tế mặt bạch y bước ra, cười nói: “Chi nhi, ta biết con nhất định sẽ đến.
31 Phủ Quốc sư nằm ở hướng Đông thành Trường An, kéo dài mấy nghìn thước. Cửa lớn cao hơn mười thước, có thể để kiệu lớn tám người dễ dàng ra vào. Hai cái trống lớn xếp ở hai bên trái phải, trên vách trống khắc sư tử bay lên trời, trên mặt thì khắc phù điêu quân sĩ.
32 “Ta không dám tìm. ”
Tuyết Chi nức nở nói :”Lỡ lúc ta tìm được ông ấy, ông ấy cũng …. Ta,ta ko dám”
“Nhị phụ thân của muội từ lúc xông pha giang hồ đến nay luôn nổi tiếng là rất ‘lo thân mình trước’, không có chuyện ông ấy gặp điều gì không may đâu.
33 Thành Tô Châu vẫn còn đọng tuyết. Trong hồ, vườn hoa, ngay cả trên nóc nhà nhỏ trên cầu và những chiếc đèn lồng màu đỏ, cũng vương đầy sương trắng.
Ngày Thiên Phương , bầu trời còn hơi xám.
34 Lúc này, Thượng Quan Thấu cũng ngẩng đầu lên, nhìn người ở cửa sổ cười nói: “Hồng Tụ, mấy ngày không gặp, không biết Tô Châu này có phải bị cô san bằng rồi không?”
Hồng Tụ chống nạnh, hơi nghiêng đầu, quay sang cười nói: “Những điều nữ nhân nếu muốn, đa số nam nhân làm không được, nhưng nam nhân muốn gì đó, nữ nhân nhất định sẽ làm được.
35 Nghe vậy, tai Tuyết Chi liền dựng đứng lên: “Thật sao? Có tin tức về hai bản bí kíp đó thật à? Tên là gì?”
Cầu Hồng Tụ nói: “Không biết, tỷ cũng chỉ nghe nói thôi.
36 Tuyết Chi không tin vào tai mình. Trong ấy tượng của nàng, Phụng Tử lúc nào cũng bám theo , cộng thêm người thân của kẻ chán ghét đó, càng làm cho nàng ghét thêm.
37 Luyện võ từ nhỏ đến lớn, bước chân vào giang hồ cũng nếm qua không ít cực khổ, nhưng những việc làm cho nàng chảy nước mắt, chính nàng cũng không nhớ được.
38 Từ Linh Kiếm sơn trang trở lại Tiên Sơn Anh Châu, Tuyết Chi đột nhiên thay đổi rất lớn, Tiên Sơn Anh Châu lầu một là quán ăn, lầu ba và bốn là phòng trọ, Thượng Quan Thấu và Tuyết Chi ở tại lầu ba, giữa phòng hai người còn có một phòng trống nhỏ ở giữa.
39 Miếu hội ở Tô Châu tổ chức hơi muộn hơn so với nơi khác, cho nên vừa đến ngày cử hành, từ tờ mờ sáng đã có rất nhiều người đến bày hàng ra bán, ngã tư trên núi đông đúc người chen chúc.
40 Tuyết Chi trợn mắt nhìn chữ Hạ màu đỏ như máu kia, đúng là khóc không ra nước mắt mà.
“Sao vậy?” Thượng Quan Thấu nhìn qua, thở dài, “Huynh đã nói đừng tin mà, nhìn đi, làm tâm trạng không tốt rồi kìa.