21 “Nín thở!”Thời điểm nghe thấy Thương Hàn quát lên như vậy, Nghi Huyên vẫn không kịp nghe theo. Mùi hương ngọt ngào kia đã thấm vào phổi, xâm nhập vào tĩnh mạch, rồi sau đó toàn thân nóng rực lên như bị thiêu đốt, bằng một tốc độ vừa mãnh liệt vừa nhanh chóng khiến người ta không tưởng tượng nổi cướp đi toàn bộ khí lực.
22 Không biết ân oán giữa Cửu Nhạc cùng Cức Thiên bắt đầu từ khi nào, cũng không biết đến khi nào sẽ kết thúc. Nhưng mỗi một đệ tử ở Cửu Nhạc đều nói rằng, chạm mặt với phủ Cức Thiên, chỉ có một đường tuốt dao kiếm.
23 Ngoài kia cuộc chiến đang từng bước phát triển, nhưng còn trong phòng ngủ vẫn ấm áp yên tĩnh như trước. Phương Thanh ngủ rất thoải mái, cảnh tượng mỹ lệ trong mơ, chưa bao giờ kề cận rõ ràng như bây giờ, làm cho cô cảm thấy rất vui sướng.
24 Thương Hàn trầm mặc một lát, rồi quay đầu lại, ngữ khí vẫn hờ hững như cũ: “Thua chính là thua. Nay Thiên Vân trưởng lão đã đến, chắc chắn có biện pháp để cứu Phương Thanh ra, không cần ta đi.
25 Lúc Nghi Huyên chạm đất thì cũng đã cách đó đến vài dặm. Cô đứng dậy định chạy trở về, nhưng chưa bước được bước nào thì đã ngã lảo đảo xuống đất. Độc của hương hoa Hòa Nhạc vì tác động lúc nãy mà tiếp tục hoạt động mạnh lên, vừa thiêu đốt thân thể từng đợt lại vừa hút hết sức lực của cô, khiến cô vừa vội vừa tức.
26 Đó là một cảm ứng kỳ lạ, có một thanh âm quen thuộc không biết từ nơi nào vọng đến. Lâm Xuyên giật mình quay đầu nhìn, nhưng chỉ thấy gió khẽ vờn qua, nhẹ nhàng lay động tấm màn trên giường.
27 Những lời nói tàn nhẫn đó không hề khiến Hồng Lộ cảm thấy sợ hãi, cô ta giương ánh mắt khinh thường, đang muốn giễu cợt vài câu thì thấy thân hình Phương Thanh bỗng nhiên nhoáng lên một cái đã biến mất.
28 Một giấc ngủ dài đằng đẵng, dường như tất cả mọi chuyện đã phai nhạt thành ảo mộng. Khi Lâm Xuyên mông lung tỉnh lại, bỗng hoảng hốt không biết bản thân đang ở nơi nào.
29 Mùa đông năm nay hình như còn lạnh hơn những năm trước. Tuyết trắng xóa phủ kín Dịch Thủy đình. Ngay cả hồ Lân Thủy cũng kết thành tầng băng dày, nhìn mặt hồ thực sự giống như “Chỉ Thủy Minh Kính”- mặt nước sáng như gương.
30 Ngày thứ hai, mặc dù không có bánh hoa quế, nhưng Lâm Xuyên lại mang đến bánh ngải cứu. Mới nếm thử thì thấy có vị hơi đăng đắng, nhưng khi nhai lại có vị ngọt.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79