1 Bên trong thiên hạ đệ nhất trang Hiểu Kiếm sơn trang từ trên xuống dưới ai cũng hoảng sợ. “Đại phu đến đây, đại phu đến đây!”Sau một tiếng thông báo từ ngoài cổng, một nữ tử lưng đeo hòm thuốc bị mọi người vây quanh từ từ bước đến.
2 Sáng sớm, khi mọi người vẫn còn ngủ say, một bóng người nhanh nhẹn lén lút bước ra cửa sau Bình Định Hầu phủ, lóe thân một cái liền biến mất ở góc khuất ngã rẽ.
3 Sau khi chậu than bị rút khỏi sân không bao lâu, Tô Thanh Diệu liền ghi ra phương thuốc thứ nhất, Doãn Úy Lam không thèm liếc qua nội dung lấy một cái liền phân phó hạ nhân đi sắc thuốc.
4 Văn Tương Vân tỉnh, y thuật của Tô Thanh Diệu một lần nữa lại bị thần hóa, toàn bộ Hiểu Kiếm sơn trang một mảnh hân hoan, cũng không biết ai truyền ra tin tức nói hỉ sự sắp tới, quản gia lại bắt đầu âm thầm thu mua này nọ.
5 Ra khỏi phòng, Doãn Úy Lam đơn giản ôm lấy nàng mà đi. Nghe nhịp tim vững vàng của hắn, Tô Thanh Diệu cả người mệt gần như cùng nhau nảy lên theo bước chân hắn, khi bị đặt ở trên giường, nàng gần như đã là nửa mê nửa tỉnh.
6 Nhoáng mắt một cái, bốn mùa xuân thu trôi qua, Tô Thanh Diệu mười sáu tuổi. Y thuật không thể giống như những thứ khác, cần càng nhiều kinh nghiệm càng tốt, bởi vậy tuy nàng nhập môn trễ nhất, lại trở thành người đầu tiên trong ba sư huynh muội xuống núi du lịch, hành y tế thế, tôi luyện y thuật, nay đã có chút danh tiếng.
7 Trong thư phòng Hiểu Kiếm sơn trang, Tô Thanh Diệu bất đắc dĩ buông sách thuốc trong tay ra. “Nhị trang chủ, trên mặt ta viết chữ “không thể tin được” à?”Nếu như lúc trước, Trạm Thanh mà nhìn chằm chằm nàng như vậy, chắc chắn nàng sẽ nghĩ là do hắn có ý gì đó với nàng.
8 Tin đồn mới nhất trong Hiểu Kiếm sơn trang, trang chủ cuối cùng cũng bị sự cuồng dại của Tô thần y làm cho cảm động, di tình biệt luyến (~ yêu người khác), vắng vẻ cũ ái (người yêu cũ) Văn Tương Vân không nói, lại công khai cùng tân hoan (niềm vui mới) chàng chàng thiếp thiếp.
9 Trong một cái ngõ nhỏ hẻo lánh ngoại ô phía Nam kinh thành có một tòa nhà cũ để không, không biết sang tay hồi nào, mấy ngày sau, có một nhà năm người dọn đến.
10 “Ta không có được, người khác cũng đừng mơ có được!”Phù Băng Băng giương tay, vừa định chơi lại chiêu cũ, nhưng mười ngón tay còn chưa chạm đến thuốc bột bên hông, đã bị ám khí đả thương bất ngờ.
11 Gạt người!Tô Thanh Diệu trừng phần giường trống không bên cạnh. “Muội có trừng nữa, chỗ đó cũng sẽ không không nhảy ra một Doãn Úy Lam đâu. ” Ô Diệc Phi tức giận bưng đồ ăn vào nhà.
12 Nhân duyên gắn bó,Ước hẹn cùng quân định trăm ngọ,Nếu ai chín mươi bảy tuổi chết,Cầu Nại Hà chờ đủ ba năm……higanbana061Tiếng ca xa xôi đến tựa như là từ sâu trong miền kí ức nào truyền tới, chờ…… Chờ……Hắn đã chờ không biết bao nhiêu năm, hắn thậm chí đã quên mình gọi là gì, mỗi ngày ngồi đây chờ ai, chờ người đó để làm gì.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 44