501 Ha ha, cảnh sát đến rồi. Nguyên Á Văn cười lạnh nói. Người đến chỉ là một thanh tra cảnh sát cấp hai, Phương Á Văn còn chưa thèm chú ý đến. Đợi đi khi người mà Lã Tuấn Khải kêu đến, viên cảnh sát cấp hai nhỏ bé này chỉ có thể đứng qua một bên.
502 Nguyên Hằng Kiện nhìn quang cảnh tuyên truyền của thành phố Tân Châu mà khen tặngNhững người đi cùng Nguyên Hằng Kiện tự nhiên đều lấy Nguyên Hằng Kiện làm trung tâm, cùng ông ta xem tư liệu tuyên truyền thu hút đầu tư của thành phố Tân Châu.
503 Đồn công an Quảng Cừ Môn, Hàn Đông ngờ vực hỏi: - Có chuyện gì xảy ra vậy. Vương Dược Minh nói:- Khi chúng tôi đang đi trên đường, đã xảy ra va chạm với một chiếc xe, hiện giờ chúng tôi đang bị tạm giam ở đồn công an!Hàn Đông càng thấy nghi hoặc, nói:- Va chạm xe cũng không đến mức đấy chứ? Sao còn tạm giam mấy người?Đúng vào lúc này, trong điện thoại truyền đến một giọng lạ:- Này, anh là cấp trên của Vương Dược Minh à? Đây là đồn công an Quảng Cừ Môn, Vương Dược Minh bọn họ vì đâm xe, đồng thời bị nghi ngờ ẩu đả với người khác, anh lập tức đưa một trăm nghìn tệ đến để đưa cho đương sự sửa xe.
504 Anh Đông, lát nữa anh định làm thế nào. Nguyên Á Văn tò mò hỏi. Hàn Đông thản nhiên cười, nói:- Xem tình hình đi. Trên thực tế, sự việc lần này, cũng không phải là chuyện gì to tát.
505 Cùng người của công ty quảng cáo Thiên Tác trao đổi khoảng nửa tiếng, hai bên liền bước đầu quyết định tiến hành hợp tác- Hạng mục này, đối với công ty Thiên Tác chúng tôi mà nói, cũng là một trải nghiệm mớiQuách Hạo Hâm bắt tay Hàn Đông nói- Kinh doanh thành thị là một khái niệm mới, đối với công ty chúng tôi mà nói, cũng là một khiêu chiến hoàn toàn mới, nhưng tôi tin rằng, chúng ta hợp tác nhất định có thể lấy được thành côngHàn Đông cười nói:- Cầu chúc chúng ta hợp tác thành công, tôi tin rằng món hàng thành phố Tân Châu này, chắc chắn rất nhanh có thể đủ nổi tiếngHắn đây cũng không phải là lời khách khí, kinh doanh tuyên truyền thành thị, tuyệt đối là con đường duy nhất phát tiển tương lai của các thành phố lớn.
506 Anh Đông, dường như anh không được vui. Tiêu Bối Bối ngồi ở vị trí ghế phụ suy đoán, mắt nhìn Hàn Đông, lông mi nhẹ nhàng chớp. Khuôn mặt xinh đẹp dường như mang theo sự trắng trẻo tự nhiên.
507 Trịnh Thị Vĩ hơi hơi sửng sốt, sau đó gật đầu nói: - Được thôi, buổi chiều tôi cũng không có việc gì, tôi đến chỗ Phó chủ tịch thành phố Hàn vậy. Lời này vừa nói ra, bốn bề xung quanh lập tức chiếu ánh mắt về phía y.
508 Lúc này, trong tay Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện là tờ nhật báo Kinh tế Hoa Hạ. Bài báo đăng tuy là nói về sự phát triển của công ty rượu Ngũ Lương, nhưng câu từ xen giữa câu chữ lại giới thiệu cặn kẽ phong cảnh tươi đẹp của thành phố Tân Châu, ưu đãi của chính quyền và môi trường xã hội ổn định, đồng thời còn nhắc đến thành phố Tân Châu là Vạn Lý Trường Giang đệ nhất thành, non xanh nước biếc chính là nhân tố quan trọng tạo nên hương vị rượu Ngũ Lương.
509 Triệu Nhạc gật đầu nói: - Trong chuyện này chắc chắc có vấn đề, nhưng anh không thích hợp để can thiệp quá sâu, hay là giao cho Ủy ban Kỷ luật đi thăm dò là tốt nhất.
510 - Tôi biết rồi, tôi lập tức báo cáo ngay cho Bí thư Uông. Chu Thanh Hi nói. Lời của anh ta rất ngắn gọn, nhưng tràn đầy sức mạnh uy nghiêm, dường như dự đoán một trận bão táp nhanh chóng đến gần.
511 Ngoại trừ chức Bí thư Quận ủy quận Cao Bằng ra, Hàn Đông không đề cập tới việc xử lý những chức vụ khác. Hạ Kim Cường lập tức cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.
512 - Mọi người tan đi. Bốn giờ chiều các vị Uỷ viên thường vụ ở Thành ủy phòng tới phòng họp. Mặt Hề Hiểu Kiến không chút thay đổi nói. Nói xong, ông ta liền xoay người quay trở về phòng làm việc.
513 - Nhất Sơn, bí thư Hàn có thời gian rảnh không, tôi cần báo cáo công tác một chút Hoàng Văn Vận mặt mày tươi tỉnh đứng bên ngoài văn phòng của Hàn Đông nói với Tả Nhất Sơn.
514 Khi cảnh sát bắt người,trong đám đàn ông mặc vest, có một tay sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt cực kỳ bất an, lúc này nhắm có cơ hội liền phóng xuống dưới lầu.
515 - Anh. . . Kim Kiệt Quân giơ tay kinh hãi nhìn Hàn Đông, lập tức tiến lên nói: - Hoàng Thiếu gia, Tiết Thiếu gia, các anh thế nào? Mà giờ phút này, người gọi là Hoàng Thiếu gia, Tiết Thiếu gia thì lại nằm trên đất đau khổ kêu gào.
516 Hề Hiểu Kiến không ngờ Hàn Đông lại đề cử ứng viên cho Cục Tài chính, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng khó chịu, cảm thấy rằng tiểu tử Hàn Đông này đã ăn quá lớn rồi.
517 Trong toàn bộ thời gian diễn ra Hội nghị thường vụ, Hạ Kim Cường đều mang sắc mặt thâm trầm ngồi một chỗ, nửa câu cũng không nói. Phó Chủ tịch thường trực thành phố Khâu Thụy và Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh cũng yên lặng ngồi tại chỗ, hai người cũng đều không nói gì, thế nhưng trong lòng bọn họ đều cảm thấy lạnh lẽo, cục diện này, so với trước kia lại càng không tốt.
518 Đám người Vương Quân vốn dĩ có xích mích với Hàn Đông. Vốn là muốn đối phó Hàn Đông, Ngụy Cẩm Phong lập tức cảm thấy bản thân đã đem nhượng lại Ảo Mộng Thành với giá cực thấp cho bọn họ, có phải là quá không có lời không.
519 Đi ra ngoài nhà khách, Vu Đại Lực đã khởi động xe rồi Tả Nhất Sơn từ phía sau bước nhanh theo kịp, trong tay cầm lấy một phần cơm hộp, đi tới đưa cho Hàn Đông nói: - Phó bí thư Hàn, anh ở trên xe tùy tiện ăn một ít đi Hàn Đông gật gật đầu, Tả Nhất Sơn này cũng thật là chu đáo, biết hắn lúc này chắc chắn không có ăn gì, mà vừa rồi điện thoại của Hầu Hoa Đông gấp như vậy, chắc chắn không có thời gian ăn cơm, cho nên cố tình mua về cho hắn, chí ít có thể no bụng, đợi lát bận rộn cũng không cần lo đói rồi Đám người Vương Dược Minh ở một bên đưa Hàn Đông rời khỏi, nhìn thấy Tả Nhất Sơn chu đáo như vậy, trong lòng đều có chút cảm than.
520 Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông liền đi tới văn phòng của Hề Hiểu Kiến, 2 người ngồi xuống, Hàn Đông đem kết quả điều tra ban đầu nói một chút Hề Hiểu Kiến trầm mặc, ngón tay kẹp điếu thuốc, không ngừng phun khói Rất rõ ràng, Hề Hiểu Kiến trong lòng cũng rất buồn bực, thành phố Tân Châu vốn vừa mới xảy ra chuyện, hiện tại lại ngoài chuyện này ra, y làm lãnh đạo cũng không dễ giải thích với cấp trên - Nếu đã có manh mối, vậy nhất định phải điều tra tới cùng, bất kể đề cập đến ai, đều phải điều tra ra manh mối.