1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
“Thượng đế từ bi, người chào đón linh hồn mới đi vào cõi vĩnh hằng, nơi của ánh sáng, niềm vui của bầu trời do các thánh đồ cùng sáng tạo lên; Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên, có được cuộc sống bất diệt.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
Tận thế ập đến biến thành phố đông đúc dân cư lập tức trở thành địa ngục.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
“Tôi đây họ Chu, tên Nhung của binh qua nhung mã (7), chứ không phải Dung của em gái Hoàng Dung đâu nhá.
4
Dịch: Khởi Linh
***
Có điều, Tư Nam không thực sự đi ngủ.
Hắn chỉ nhắm mắt để tinh thần mình rơi vào trạng thái miên man hư vô, tựa như người cá bơi lội trong biển xanh sâu thẳm, từ từ tiến sâu vào dòng suy tưởng, tìm tòi những điều vụn vặt sâu trong ký ức, len lỏi đến từng mảnh vụn vỡ.
5
Dịch: Khởi Linh
***
“Thông thường người bị lây nhiễm sẽ chết trong vòng hai mươi tư giờ kể từ khi bị cắn. Cậu có chắc đây là vết zombie cắn chứ không phải dấu bạn giường cuồng nhiệt để lại chứ?”
Tư Nam ngồi tại cửa sau, tay ôm đầu gối, lắc lắc đầu.
6
Dịch: Khởi Linh
***
Một câu này đủ để Tư Nam ảo tưởng ra câu chuyện cay đắng dài trên dưới mười vạn chữ, tuy nhiên nét mặt vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, dùng một từ đơn âm tiết biểu thị hiếu kỳ có chừng mực.
7
Dịch: Khởi Linh
***
Nhan Hào dùng một tay bám chặt lan can: “Chạy mau!”
Chỉ có điều Tư Nam không thèm nhúc nhích, tóm tay cậu ta cắn răng kéo lên── Thể trọng của hắn nhẹ hơn Nhan Hào ít nhất hai mươi kg, cú kéo này suýt nữa đã làm cổ tay trật khớp, xương tay nhất thời vang lên tiếng crắc đáng sợ.
8
Dịch: Khởi Linh
***
Tám giờ tối.
Màn đêm buông xuống, đèn đường không bật. Nhìn ra ngoài cửa sổ, con đường cao tốc đã trở thành bãi đỗ xe bỏ hoang khổng lồ, tiếng zombie gào rú vọng tới từ cánh đồng hoang vu bát ngát phía xa.
9
Dịch: Khởi Linh
***
Tại quân khu B, trong phòng liên lạc khẩn cấp.
“Báo cáo phân tích tóm tắt đã có, kiểm tra tất cả gene Omega của cả nam lẫn nữ, nhân vật mục tiêu không có ở đây.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
Chu Nhung thầm nghĩ đến tình huống tồi tệ nhất có thể xảy ra, y đứng trên nóc nhà máy, thả kính viễn vọng quân dụng xuống, có chút đăm chiêu nhìn về phía đường chân trời xa xăm.
11
Dịch: Khởi Linh
***
Mọi người trợn mắt há mồm, quay đầu nhìn nhau.
Tuy nhiên, Chu Nhung không để tất cả có thời gian hoảng sợ, chỉ trong một giây ngắn ngủi, y dứt khoát quyết ra hàng loạt mệnh lệnh rõ ràng: “Tất cả mọi người lên góc phía Bắc, gia cố thêm lưới sắt, Xuân Thảo gọi Tường Tử và Đại Đinh về mau.
12
Dịch: Khởi Linh
***
Mây đen che khuất ánh trăng, trong nhà máy yên ắng đến lạ, thỉnh thoảng có tiếng gió thổi vù vù từ phương xa đến. Nhan Hào trèo lên thang sắt hai bước, ló đầu từ bên khoang sau ra, lập tức trông thấy Tư Nam ngồi trên nóc xe: “Sao thế? Cậu xuống đi!”
Vừa dứt lời, Nhan Hào trông thấy cơ thể Tư Nam khẽ nhúc nhích, hình như quay đầu liếc nhìn cậu ta, song không rõ có nét mặt gì.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
“Úi chà” Xuân Thảo ngạc nhiên, nói: “Dê béo chính hiệu có khác.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
“Tư Nam!” Nhan Hào gõ cửa sổ cốc cốc, cao giọng hỏi: “Rảnh không đó? Muốn ra ngoài đi dạo chút không?”
Tại khu đất rộng đằng sau nhà máy, không biết Tư Nam kiếm đâu ra được cái máy đánh trứng, lúc này đang khuấy trộn nhanh thoăn thoắt một cái bát dầu mỡ đen xì đặc quánh, chung quanh tràn ngập mùi dầu hỏa cực nồng, nghe tiếng bèn dừng động tác, vẫy tay ra hiệu cho Nhan Hào đi vào.
15
Dịch: Khởi Linh
***
“Trong tất cả mọi người ngồi tại đây, người không có khả năng cưa được Omega nhất chính là anh đó,” Xuân Thảo nhận xét.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
“Quân khu tránh nạn được xây dựng vào giữa thế kỷ trước, ban đầu vốn là hầm trú ẩn tránh bom siêu lớn.
17
Dịch: Khởi Linh
***
“Nhung ca!” Tư Nam gọi nhỏ.
Bốn tay bộ đội đặc chủng xếp thành một hàng, khom người nhẹ chân nhẹ tay, men theo đường ray đi đến sân ga.
18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Khởi Linh
***
Xuân Thảo: “Mẹ nhà nó này cũng được á, tinh tinh mà to bằng nhường này?”
Trương Anh Kiệt, “Zombie đuổi tới rồi, Nhung ca làm gì giờ đây?”
Chu Nhung: “Éo biết! Từ lúc ông đây ra làm nhiệm vụ có đen đến mức này đâu──!”
Tư Nam: “……… Đừng nói nữa, nhanh chạy thôi.
19
Dịch: Khởi Linh
***
Trong giây phút rơi xuống nước Chu Nhung chỉ có một cảm giác đó là── Rất lạnh!
Dòng nước ngầm lạnh thấu xương, y cố gắng bơi hai cái, hoạt động giãn gân cốt, dựa vào ánh đèn trên mũ giáp, nhìn thấy phía dưới chân không xa, Trương Anh Kiệt đang bị hai cái bóng trắng bệch giữ chặt, cậu ta tránh phải né trái cũng không thoát được kiếp bị zombie vướng lấy.
20
Dịch: Khởi Linh
***
Có lẽ sau cú rơi kinh hồn sợ mất mật thì rốt cuộc vận may cũng đã mỉm cười, hoặc do đại nạn không chết tất có phúc về sau; dây thần kinh chiến đấu của Chu Nhung căng đến cực hạn, cầm súng chĩa vào mọi ngóc ngách mỗi khi đi ngang qua hành lang, sau đó phát hiện hành lang tầng này căn bản không có nhiều zombie gì cho cam.