21 Mạc Hy ngồi trước gương để đám cung nữ chải lại tóc cho nàng, Doãn Khởi đã sắc phong nàng thành hoàng hậu. Nàng từ một cô nương chăn cừu từng bước trở thành công chúa Triệu quốc, thái tử phi để rồi hôm nay ngồi lên ngôi vị mà bao nữ nhân mơ ước.
22 Doãn Khởi tỉnh lại thì cảm thấy đầu đau như búa bổ chàng quay người sang bên thuận tay ôm nữ nhân bên cạnh vào trong lòng. Khi mở mắt ra thấy người bên cạnh là Từ Lan thì giật mình vội vàng đẩy nàng ta ra xa.
23 Tại Tần vương phủ Châu Doanh nhìn bức thư trong tay thì mỉm cười, Mạc Hy ơi là Mạc Hy cô cảm thấy thế nào khi bị phu quân lạnh nhạt, nhìn phu quân hạnh phúc bên một nữ nhân khác.
24 Mạc Hy nhìn theo bóng lưng của Doãn Khải, nếu chàng là thực sự yêu nàng thì những lời nói vừa rồi chắc chắn sẽ khiến chàng rất tổn thương, nàng biết nhưng nàng là không còn cách nào khác.
25 Ở Phượng Hoàng điện, Doãn Khởi nắm chặt lấy tay Mạc Hy không rời. Cảm giác hạnh phúc không thể diễn tả thành lời, chàng đặt tay lên bụng nàng, ở đó có một sinh linh nhỏ bé đang dần lớn lên, là con của chàng là nàng.
26 Châu Doanh ngày ngày nhìn Mạc Hy hạnh phúc thì trong lòng nàng uất hận vô cùng. Từ Lan đúng thật là vô dụng không hạ bệ được cô ta mà giờ đến bản thân cũng bị ruồng bỏ.
27 Mạc Hy bàng hoàng nhìn Châu Doanh, nàng thực sự không hiểu cô ta đang định làm gì đang mưu tính những gì trong đầu.
- Vương phi ăn nói hàm hồ gì vậy.
28 Khi thấy hai giọt máu không hề hòa tan vào nhau, có trời mới biết lúc ấy Doãn Khởi thật sự muốn giết chết nàng. Chàng yêu nàng như vậy, thương nàng như vậy cuối cùng chỉ nhận lại được sự phản bội, đứa con chàng hết mực yêu thực ra lại là con của nàng và kẻ khác.
29 Doãn Khải bên ngoài thành ngày đêm rèn luyện binh sĩ, chàng vốn không màng tới vương vị, vốn tưởng Doãn Khởi là một người có tài có đức xứng đáng để trở thành quốc vương.
30 Mạc Hy lấy lại tinh thần của mình, nàng nhờ Ân Ly chải tóc trang điểm lại cho mình. Nàng khoác lên mình bộ y phục đỏ lộng lẫy rồi sai người báo với quốc vương hoàng hậu muốn gặp người.
31 Ta tên là Doãn Chân, là hoàng tử duy nhất của Lương quốc này. Phụ vương của ta là quốc vương của Lương quốc, ông ngoại ta là quốc vương của Triệu quốc, từ nhỏ tới lớn ta luôn luôn là tiểu bảo bối nhỏ của hai đất nước.
32 Mạc Hy à, đã một năm rồi, một năm rồi trên thế gian này không có bóng dáng một cô nương dịu dàng yêu kiều, cô nương ta yêu nhất.
Nàng thực sự rất nhẫn tâm, nàng bắt ta phải gánh chịu nỗi đau ấy lần thứ hai.