Ngôn Hi Thành Ngọc Chương 30: Chương 28
Chương trước: Chương 29: Chương 25
Thời gian dưỡng bệnh thật sự buồn chán, ngay cả muốn ra ngoài khi hết tiết cũng không được, Kiều Ngôn Hi quá nhàm chán, tìm Khương Thành Ngọc nói chuyện phiếm, tuy rằng Khương Thành Ngọc nói rất ít, nhưng cô thích nói chuyện với cậu. Dù cô có nói cái gì, cậu luôn lắng nghe, mặc dù khuôn mặt chẳng có chút biểu cảm nào, nhưng cô biết cậu đang chăm chú lắng nghe.
Lúc này Kiều Ngôn Hi như một con chim sẻ ríu ra ríu rít không ngừng, phần lớn thời gian Khương Thành Ngọc chỉ nghe, thỉnh thoảng cũng sẽ đối đáp một câu, hai người một tĩnh một động trông hết sức hài hòa.
"Này, Khương Thành Ngọc, cậu quay sang đây." Kiều Ngôn Hi túm cánh tay Khương Thành Ngọc, ý bảo cậu nhìn cô.
Khương Thành Ngọc nghiêng đầu nhìn Kiều Ngôn Hi.
"Cậu sinh ngày nào?" Kiều Ngôn Hi hỏi.
Trái tim Khương Thành Ngọc rộn ràng, vì sao Kiều A Miêu hỏi ngày sinh của mình, muốn tặng quà sinh nhật cho mình sao? Trong khoảnh khắc tâm tình cậu tăng lên 100%. Thật ra là cậu đã nghĩ nhiều, Kiều Ngôn Hi chỉ đang tùy tiện tìm một chủ đề nói chuyện mà thôi.
Cậu gần như không thể chờ đợi trả lời: "Mùng Sáu tháng Tư."
"Cái gì?" Kiều Ngôn Hi mở to mắt, "Thế chẳng phải là tháng sau rồi ư?"
Khương Thành Ngọc cười cười gật đầu.
Kiều Ngôn Hi im lặng, cô đang nghĩ Khương Thành Ngọc không ngờ sắp đến sinh nhật rồi. Chắc chắn là phải tặng quà, nhưng nên tặng gì mới được, lần trước sinh nhật Tiết Đồng Hải đã làm khó cô, lần này lại đổi thành Khương Thành Ngọc. Tặng cái gì mới được đây? Kiều Ngôn Hi gục đầu trên bàn đau khổ suy nghĩ.
Sau khi chuông vào lớp vang lên, thầy chủ nhiệm mang theo một tập bài thi bước vào đặt xuống bàn giáo viên, lấy tay đẩy kính mắt nói: "Kết quả kiểm tra lần trước đã có, thành tích lần này tôi rất không hài lòng."
Thầy ấy dừng lại, quét mắt khắp lớp, cuối cùng đặt tầm nhìn vào mấy bạn học, nói tiếp: "Chúng ta vẫn có tên trong 3 thứ hạng đầu khối, nhưng còn phía sau? Số lượng học sinh lớp ta có trong 20 thứ hạng đầu không đến một nửa! Trong đó thành tích của một số bạn đặc biệt kém, tôi không biết rốt cuộc các em học hành thế nào."
Bạn học ngồi dưới nhao nhao bàn tán, thầy chủ nhiệm đang nói tới ai? Thật ra cũng không trách thầy

Xem tiếp: Chương 31: Chương 27