21 Vé máy bay đến M thị sớm nhất cũng phải chờ đến hai giờ chiều, Bùi Thiên Hữu mua vé, cậu thì ôm Cẩu Đản ngồi trong góc nhà ăn tự phục vụ gần sân bay giết thời gian.
22 Vừa ăn cơm xong thì máy bay đã đáp xuống sân bay M thị rồi, xe đã sớm chờ tại đó, cả đoàn người không dừng chân mà tới thẳng khách sạn Giang Tĩnh Viễn đang ở.
23 Bị dẫn tới chỗ ngồi được đề tên mình, Phương Phi mới không thể không chấp nhận sự thật này, biểu tình trên mặt vẫn rất cứng ngắc. Cậu đã sớm dị ứng đội chó săn, hơn nữa, cho dù trước kia không bị rượt chạy truy đuổi, nhưng đột nhiên phải đối mặt với nhiều ống kính như vậy, mấy ai có thể chịu được? “Giang Tĩnh Viễn tiên sinh, xin hỏi bài báo nói sự thật sao? Anh và Phương tiên sinh thật sự quen nhau ở party?” “Quán bar kia nổi danh hỗn loạn, xin hỏi Phương Phi tiên sinh tại sao lại vào đó?” “Giang tiên sinh, anh biết chuyện cậu ấy tham gia party sex sao?” “Xin hỏi…” Những câu hỏi gay gắt khiến sắc mặt Phương Phi tái nhợt, Giang Tĩnh Viễn nắm lấy bàn tay cậu bên dưới bàn, ánh mắt sắc bén bắn xuống phía dưới bục, “Tuy đó là những sinh hoạt cá nhân của tôi, tôi cũng không có thói quen phơi bày sự riêng tư của mình trước công chúng, nhưng hôm nay, vì Phương Phi, tôi có thể giải đáp vấn đề của mọi người.
24 Buổi offline kéo dài liên tục tới tối, Giang Tĩnh Viễn bị mấy cô gái nài nỉ hát hò suốt cả buổi trưa, cuống họng hơi khàn khàn mới có thể đào thoát. Quay đầu liếc ngang, mới phát hiện Quả Cam Nhỏ và Tả Ngạn đã say khướt ngã vật trên ghế salon.
25 Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chuyện kể rằng, có một nữ sinh trường tui bị giết ở phía sau trường X… Bởi vì trường học giữ bí mật cho nên không biết đấy có phải là sự thật không, nhưng trong ban tụi tui hoảng loạn vô cùng, không ai dám ra ngoài buổi tối.
26 Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chương này vốn định viết chút gì đó cho họ Bùi, nhưng nhân khí Cẩu Đản đồng học quá cao… Cho nên quay lại một chút ~~ Ặc … MS hơi ít nhẩy, mọi người chịu đựng đi ~~ Thật có lỗi vì dạo này không xuất hiện… Do thứ sáu tuần trước tui phải vội vàng chuẩn bị cho tiệc liên hoan, thử y phục đủ thứ… Có điều, thần kỳ chính là, cái kịch nói tụi tui diễn tập tổng cộng chẳng được bao nhiêu không ngờ lại diễn xuất hoàn hảo hơn người ta ngày ngày tập luyện.
27 Từ bé đến lớn, Vu Đa đồng học đa số vẫn thường hay nghe một câu —— “Thật đáng yêu!” Được rồi, cậu thừa nhận cậu có khuôn mặt trẻ con, thế nhưng, nó cũng không thể che dấu được sự thật cậu đã sớm trở thành một thanh niên đầy nhiệt huyết chứ! Sự thật phũ phàng, bởi vì khuôn mặt trẻ con này, Vu Đa đồng học nay gần hai mươi song vẫn chưa được nếm trải mùi vị yêu đương… Mỗi lần đi thổ lộ, đều không hề ngoài ý muốn nghe được vài câu trả lời bên dưới: Phiên bản một: Tớ, tớ luôn xem cậu là một đứa em trai! Phiên bản hai: Phì… Ngay cả bộ dáng đi tỏ tình cũng đáng yêu như thế, Tiểu Đa Đa… tới đây cho chị nhéo cái! Phiên bản ba: Cậu có bị gì không, cậu nhìn còn đáng yêu hơn cả tớ, bảo tớ làm bạn gái của cậu? Phắn đi dùm đi… Phiên bản bốn: Một tên nhóc ốm nhom như cậu sao lại học người khác đi tán gái? Ầy lại đây lại đây, để bản tiểu thư đây dạy dỗ cậu một khóa.
28 Địa điểm offline cuối cùng không ngờ chọn ở chỗ thành phố Vu Đa ở, cậu hưng phấn cả đêm ngủ không được, sáng sớm đã dậy sớm đứng ngay cửa khách sạn hội hợp cùng Gió Bấc và Bông Tuyết.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 100